Tôi cảm thấy có một người ở đằng sau tôi, người đó đến càng ngày càng gần, đột nhiên hơi thở người đó phà lên người tôi, như có như không nói: ..."Takemichi, em không thoát khỏi tôi đâu"Au: makelovenow Chuyển ver: Kim_Quyen_1012❌FIC ĐÃ ĐƯỢC AU CHO PHÉP CHUYỂN VER ❌29/11/2021 - 11/12/2021#6 Takemichi [12/03/2022]#19 Santake [12/03/2022]#15 Santake [15/03/2022]…
Đây chỉ đơn giản là một câu truyện bình thường về những học sinh năm cuối Trung học tại một ngôi trường tương đối đặc biệt, trong một thế giới không phải thế giới của chúng ta. Nếu các bạn đã quen với những cốt truyện sặc mùi hell ending của Ann rồi thì hãy yên tâm, Năm Cuối sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều.…
review trong lúc tớ bị write block. có lẽ việc này sẽ siêu nhàn :"> ai sẽ đặt review cái con dở hơi này chứ :))))edit 20/4/2020: tớ xin rút lại lời nói trên ;;v;; review shop không những chỉ để review mà còn để những bạn vã truyện vào đây kiếm truyện hay để đọc nữa.…
⚠️ CẢNH BÁO: Truyện edit từ Biệt Đội Quậy Phá của mình trước đó, vì thế không có việc đạo tình tiết nào ở đây cả.‼️ Truyện được sửa và sắp xếp lại nhiều tình tiết để hợp lý hơn trong chia vai, hành vi và lựa chọn của nhân vật.‼️ Giới tính và tuyến truyện của nhân vật PHẦN LỚN không thay đổi, chỉ thay đổi một chút về tuổi và lớp học.‼️ Một số chi tiết được thêm vào đầu truyện để chia đất diễn cho các nhân vật.‼️ Mối quan hệ BAN ĐẦU (đầu truyện) của các nhân vật có sự thay đổi. Kết truyện gần như giữ nguyên.‼️ Truyện có thể không cân bằng đất diễn.‼️ Truyện có thể có nhiều yếu tố không có thật hoặc mang tính chất teen-fic, vui lòng không thực hiện tại nhà.Tình yêu học trò tưởng chừng chỉ là bọ xít thích nhau, nhưng cũng bao trùm đầy đủ mọi cung bậc cảm xúc. Đó là niềm vui mừng như những ngày nắng lên.Cũng có thể là nỗi buồn như những đêm giông tố.Nhưng đừng quên, sau những đêm giông, đó lại là một ngày nắng. Mà ngày trời sáng nhất, là khi thấy em cười.…
Lưu ý trước khi đọc:- Đây là một câu chuyện tình cảm của 12 nhân vật mang tên các cung hoàng đạo.- Tính cách của nhân vật không hoàn toàn giống với tính cách của các cung nhưng vẫn sẽ có một chút gì đó phản ánh trên nhân vật.- Trong truyện có sử dụng những tù ngữ thô tục, bạn nào dị ứng vui lòng dừng lại trước khi quá trễ.Cảm ơn mọi người đã chọn đọc truyện của mình.…
"Giờ cậu định đi đâu?" " Lại tiếp tục cuộc trốn chạy?" " Nơi nào có thứ tôi cần, tôi sẽ ở đó" " Chúng ta sẽ an toàn chứ...?" " Chui vào bồn cầu mà sống như tao nè, lũ hèn"... tiếng kêu than của chúng xé toác tâm trí, nhưng lại không có 1 tiếng gì. Cứ oan thán mà kêu, chả ai nghe, cũng chả ai cảm thông cho. Trốn đi đâu được đây ? Có thật họ là lũ hèn nhát, hay chỉ vì sự tuyệt vọng cuối cùng cũng đến ?* truyện viết hoàn toàn theo sở thích cá nhân, vui lòng...ném đá nhẹ xíu" và giới thiệu 1 đằng, viết 1 kiểu* Giới tính không quan trọng, vì đây là Abo, đam, bách, ít ngôn, nên chú ý nhé…
"Kẻ bại trận là rác rưởi, không xứng đáng được tôn trọng."12 học viên của học viện pháp thuật Magicore góp mặt tại câu chuyện này chưa biết chừng là bạn bè, hay kẻ thù. Nhưng kể từ cái ngày bước chân qua ngưỡng cổng Học viện, khoác lên người bộ đồng phục nghiêm chỉnh và huy hiệu in hằn chữ Magicore thì số phận của chúng đã định sẵn là sát cánh bên nhau.⚜️Tên tác phẩm : [12 chòm sao] Chuyện ở Magicore.Tác giả : Team Zoodiac_12Thể loại: Viễn tưởng, siêu nhiên, học đường, romance.Tác phẩm được đăng ngày : 29/07/2021.Bookcover by @hjameshoang…
"chỉ có mấy thằng ngu mới yêu đương kiểu vậy"- trích lời quân sư tình yêu, mười tám năm trong nghề---warning: bùng binh, rối não, tỉ lệ thuyền chìm cao, lowercasebook cover by my little lunarious 🌙…
Thế giới bấy giờ đã trở thành một nỗi ám ảnh...Và rồi lời tiên tri từ hàng ngàn năm về trước giờ đây đã được nhắc đến, trở thành niềm hy vọng duy nhất để cứu rỗi nhân loại"Những đứa trẻ được ban phước lành sẽ xuất hiện"…
Đồng hồ cổ từng nhịp tích tắc, kim bạc chậm rãi xoay qua, năm tháng của chúng ta, những nuối tiếc ấy...Liệu có thể quay lại?Thật ra tôi biết mỗi người đều có một khoảnh khắc nuối tiếc khi còn trẻ. Chúng ta vô tư, đơn thuần nhưng cũng non dại. Trước những lựa chọn, những tình cảm thanh xuân, trước cả ước mơ và tương lai phía trước đều từng do dự, e ngại tiến bước. Ai mà chưa từng trải qua cơ chứ?Tôi cũng vậy...Có những nuối tiếc không thể vãn hồi được nữa, chỉ còn cách thông qua trí tưởng tượng của chính mình, hiện thực hóa mong muốn nhỏ bé ấy bằng câu từ.Tôi hối hận rồi, rất nhiều...Mong bạn nếu đọc được câu chuyện này sẽ không như thế.Hãy trân trọng tháng ngày ngắn ngủi còn lại của mùa xuân cuộc đời. Đừng than thở mệt mỏi, đừng ngại nắng ngại mưa, đừng tính toán thiệt hơn. Có những phép tính khi hoàn thành rồi sẽ nhận ra kết quả chẳng còn ý nghĩa gì nữa bởi vì ý nghĩa đó chỉ dành cho một thời điểm thích hợp mà thôi.Cầu mong bạn sẽ sớm nhận ra thời điểm đó để nắm chắc lấy nó, đừng như cánh hoa phượng vuột khỏi tay không thể bắt lại được nữa...…