[rhycap]oneshot
ooc,lowcaseseg,tục(tục vcl)drop roi srrrr…
ooc,lowcaseseg,tục(tục vcl)drop roi srrrr…
Phần 2 của 'Ánh Dương'Khi trở về...Phải có em thì mới được gọi là có tất cả!…
Tiểu địa chủ x Trai phố về quê---------------"Ê tao không có hậu đậu nha, chỉ là hệ điều hành chưa cập nhật chế độ sống miền Tây thôi"... "Hỏi tao sao nhớ mày hả? Ờ thì sáng dậy vướng cái võng là nhớ, ăn cơm canh chua là nhớ, thấy trâu nhìn nhau cũng nhớ..."…
Tận thế tới rồi, nhưng không sao, chỉ cần có đối phương là đủ.P/s: Bối cảnh tận thế, người hóa zombie. Tính cách của nhân vật được thay đổi, không giống với người thật.…
"Quang Anh... tôi sợ lắm, lỡ mọi người dè bỉu cậu, khinh bỉ mối quan hệ của chúng mình... tôi sợ mọi người đánh giá cậu, làm cậu tổn thương. tôi...." "Đức Duy, cậu lo gì thế? Tớ không sợ những điều đó, được ở bên cậu, có thế nào tớ cũng chịu. Bé nhỏ, đừng lo lắng, có tớ đây mà?"…
⚠️🔞WARNING: NC 18+, tâm lý biến thái, nặng đô, dirty talk, thô tụcLƯU Ý: tất cả chỉ là sự tưởng tượng của tác giả, vui lòng không leak ra chính chủ, không coppy đem đi nơi khác---Có một cánh cửa không ai được mở.Có một tầng hầm không ghi trên bản đồ.Có một tình yêu... không được phép tồn tại.Và một mối liên kết méo mó giữa kẻ bị giam và người giam giữ.Càng vùng vẫy, lại càng chìm sâuCàng đau đớn, lại càng thèm khátTình yêu - hay sự huỷ hoại?---…
Nguyễn Quang Anh - rapper hạng A nổi tiếng, biểu tượng của ánh sáng và sự thành công, đứng trên đỉnh cao danh vọng với cả một thế giới ngưỡng mộ. Hoàng Đức Duy - nghệ sĩ piano tài hoa từng được săn đón khắp các nhà hát lớn trong và ngoài nước, giờ đây là bóng hình lặng lẽ của quá khứ, bị vùi dập bởi những tin đồn đen tối và sự ghen ghét của giới showbiz, đặc biệt là từ chính Quang Anh.Một cuộc đời tỏa sáng song hành với một cuộc đời dần tắt lịm. Giữa ánh hào quang và bóng tối, giữa thành công và thất bại, là mối quan hệ phức tạp đan xen giữa thù hận, nghi ngờ và những rung động dần hé mở. Khi quá khứ và hiện tại va chạm, liệu họ có thể tìm được sự tha thứ và cho nhau một cơ hội để yêu thương?…
chuyện kiểu ngày xưa phong kiếnChắc 2 ngày đăng 1 chương…
- Chả có đàn ông nào mà nhõng nhẽo cả - Chưa bao giờ biết nhõng nhẽo là cái gì trên trái đất này í 🥺…
Tình tiết có thật, có giả. Nhưng giả nhiều hơn 💖Tính cách nhân vật cũng được thay đổi để phù hợp với tình tiết.Thể loại: showbiz, đời thường, chữa lành, ngọt, ngược tâm nhẹ.…
chuyện kể về một em người yêu siu mê kẹo bông và anh người yêu siu mê em người iu....…
Rốt cuộc là như thế nào?…
Này tui ghi hồi 2023=)))-----C: Không biết bảo vệ có đuổi khôngR: Ai- Ai dám đuổi emC: Đã vậy, ai đuổi em anh đánh nhớR: Để anh lao tới liền-----H: là như nàoo🤣C: nãy-nãy ông Rhyder gọi nên là bị lagH:à đấy lại Rhyder gọi=)), tình cảm thếC:tự nhiên đang đốt hương muỗi cũng nhắc tên-----…
Nguyễn Quang Anh (26 tuổi): Một người anh cả điềm đạm, trưởng thành, sống nội tâm, mang trên vai trách nhiệm chăm lo cho em gái sau khi bố mẹ mất. Anh từng là người cứng rắn, không dễ mở lòng - cho đến khi gặp cậu gia sư.Hoàng Đức Duy (24 tuổi): Chàng sinh viên tốt nghiệp Sư phạm, đang chật vật với cuộc sống và gia đình bệnh tật. Duy sống trầm lặng, sâu sắc, nhưng luôn mang theo bên mình một sự ấm áp nhẹ nhàng khó lý giải.…
Ừ thì chia tay, kể từ hôm nayTrả người về nơi vốn dĩ em vẫn thuộc về..._______________Inspiration: "Ừ thì chia tay" - Captian ft. RhyderMọi tình tiết trong đây đều là giả, vui lòng không áp đặt lên người thật. Ship CP đúng đắn là ship văn minh.Chỉ đọc ở app Cam thôi nha. Đừng mang đi đâu hết. Mình không muốn bị chánh quyền gõ đầu.…
Không phải tình đầu nhưng là tình cuối!…
lowercase, quang anh và đức duy---đức duy hay buồn nhưng tiếng đàn của tóc bạc làm đức duy vui.--- đây là lần đầu mình viết truyện nên có gì mọi người góp ý cho mình nhé. mình cảm ơn nhiều lắm. chúc mọi người đọc truyện vui vẻ và tìm đâu đó sự chữa lành cho bản thân trong tác phẩm của mình.không chuyển thểvui lòng không mang truyện đi bất kì đâu.…
Tôi với người yêu cũ lại lên Threads nữa rồi…
Trôn có làiSeg điên cuồngApp M đỏ: lailacaptainboii…
Em không là thế thân của ai cả, từ đầu đến cuối, vẫn luôn chỉ có mình em…