[Rhycap] Chiếm Đoạt
hihi đọc thử đi ạ…
hihi đọc thử đi ạ…
Những cuộc khám nghiệm tử thi điều tra và nơi lạnh lẽo ấy cũng là nơi bắt nguồn tình yêu của cp chính trong truyện…
Sự tìm kiếm bấy lâu nay cuối cùng chỉ đi vào lãng quên thôi sao..…
Đức Duy gọi Quang Anh là "may mắn" vì đối với cậu, gặp được anh đã là may mắn trong đời cậu…
Sốp định viết soft nhưng mà t không chắc còn tùy theo tâm trạng🫣💖…
Rhyder cứng nhắc đến mấy thì cũng phải có ngoại lệ.…
Truyện hoàn toàn là hư cấu,tình huống đều là giả định,đều là OCC của tác giả nên không gán ghép lên người thật…
"anh có yêu em không?""em hỏi gì thế?, anh yêu em, yêu em hơn cả hơn cả bản thân anh"_________________________________________________"em có yêu anh không?""có, em yêu anh hơn cả bản thân mình"…
câu chuyện tình đầy ngọt ngào của cậu chàng chủ tiệm hoa và nghệ sĩ biểu diễn đàn Piano sẽ diễn ra như thế nào? idea: August…
hỗn với cả thế giới, ngoan ngoãn với mình anh.…
-- vài mẩu draft còn sót lại.xuân lỡ, hạ nhớ, thu đau, đông nói lời tạm biệt. không theo thứ tự xuân hạ thu đông, mỗi mùa một câu chuyện.…
"Lục đục" Ở Văn Phòng?Fanfic : Warning : Nội Dung Trong Truyện Hoàn Toàn Không Có Thật . Xin Hãy Hoan Hỉ Khi Đọc Truyện Nhá .…
dâu.…
Ánh nắng lọt qua kẽ lá, rơi lốm đốm lên vai anh, còn trái tim em thì rơi nguyên một mùa rung động đầu tiên.W: OOC, fluff.…
*OOC*Truyện chỉ là giả tưởng, hoàn toàn không có thật, vui lòng không đem vào đời thật và người thật----"Em là giấc mơ màu tuyết, còn anh là kẻ gác cổng giữa ánh sáng và bóng tối."Nơi núi rừng phủ sương, có một hồ ly trưởng tộc - lạnh lùng, kiêu hãnh và bất tử, sống trong thế giới của riêng mình, nơi ánh sáng dường như chẳng bao giờ chạm tới.Người ta gọi anh là Quang Anh - kẻ đứng đầu, kẻ cô đơn trong vương quốc âm u và tĩnh mịch.Tại một ngôi làng nhỏ trong tộc Hồ Ly, có một tinh linh bé nhỏ Đức Duy, mang trong mình ánh sáng trong trẻo, như giọt sương mai lặng lẽ rơi trên cánh lá già nua, dịu dàng và đầy hy vọng.Tuy sống chung một tộc, thế nhưng Quang Anh và Duy lại như hai thế giới song song: một bên là bức tường băng kiên cố của hồ ly bất tử, một bên là mạch nguồn dịu dàng luôn khao khát được chạm tới.Rồi một ngày, giữa sương mờ của đất linh, những khoảng cách tưởng chừng không thể vượt qua dần nhòa đi - khi ánh mắt họ giao nhau, một điều kỳ diệu bắt đầu nảy sinh.Hai linh hồn - một mềm như ngọc, một cứng như đá - vô tình va vào nhau giữa sương mờ núi thẳm.Và từ khoảnh khắc ấy, thế giới không còn yên ắng nữa.Trong sắc sương mờ đất linh, liệu hồ ly có giữ nổi người đã chạm vào trái tim mình?Liệu người giữ ngọn lửa lạnh có thể níu giữ được ánh sáng mong manh vừa le lói vào trái tim đơn độc ấy?…
Khi nào hai ta về một nhà ?…
Lệch nguyên tác…
oneshotRhyder and Captainno toxic…
Đức Duy: "Đang ở đầu đường, chuyện gì?"Quang Anh:" Ừm đang đầu đường à? Đợi tí tao ra thơm cái rồi về"…
Tình yêu của chúng ta như một đóa hoa đẫm máu, đẹp nhưng không thể chạm tới, nở rộ trong bóng tối và tàn lụi khi bình minh đến.…