Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥
42 Truyện
Soojun | Lưu bút nơi em

Soojun | Lưu bút nơi em

56 5 1

"Em đánh giày cho cậu sạch lắm, cậu dẫn em đi theo cậu được không." ... Tú Bân sau chuyến đi học hỏi dài đằng đẳng ở Mỹ thì quay về VN, vì một số chuyện trong quá khứ mà giấc mơ trở thành một quân nhân không thể trở thành được nữa. Tự cảm thấy bản thân có tài năng về viết lách, nên Tú Bân quyết định từ bỏ ước mơ của mình để hướng sang một trang khác. Không còn sống trong ánh hào quang, mà quyết định trở thành một con người bình thường...liệu anh đã đi đúng hướng hay chưa ? Nhiên Thuân lớn lên trong một khu ổ chuột giữa Sài Gòn, chỉ nghe rõ được một bên tai, và hai ngón tay ở tay phải bị tật. Vốn dĩ nơi đầy màu sắc ấy không chứa nổi em, chỉ có thể hằng ngày xách theo một hộp gỗ lớn, đánh giày cho người qua đường. Cho đến một ngày có ai đó vô tình điểm vào sắc đen trong cuộc đời em một áng mực trắng tinh khôi. Hai con người cùng với hai xuất phát điểm như thế sẽ đi về đâu, liệu cuối con đường họ bước là gai góc hay cành hoa trải dài. ______Bối cảnh: Sài gòn 1930WARNING ❗️❗️❗️Không đề cập đến chiến tranh, không lấy ý tưởng lịch sử, chỉ lấy bối cảnh không lấy hoàn cảnh. Nếu nhạy cảm về lịch sử xin đừng đọc fic của mình, lượng kiến thức hạn hẹp của mình sẽ vô tình khiến bạn khó chịu. Có chi tiết phi logic, xin đừng xoáy sâu vào sạn trong fic. KHÔNG LẤY Ý TƯỞNG LỊCH SỬKHÔNG LẤY Ý TƯỞNG LỊCH SỬKHÔNG LẤY Ý TƯỞNG LỊCH SỬCre ảnh bìa: 1209sby, Sbjunit, Yeonbinlab…

Hào môn thế gả: Sự trở lại của át chủ  bài

Hào môn thế gả: Sự trở lại của át chủ bài

1 0 1

Tác giả: Đức Âm Bất VongNguồn: 69shuEditer & Beta: HynTống Họa lớn lên ở vùng quê, từ nhỏ đã bị bố mẹ bỏ rơi. Một hôm, đột nhiên được bố mẹ giàu có đón về. Bố nói với cô: "Con và em gái không phải cùng "một thế giới", em gái con tiền đồ rộng mở, là phượng hoàng bay trên chín tầng mây. Đương nhiên không thể gả cho một tên tàn phế! Cho nên...ủy khuất cho con rồi!" Mẹ cô nhắc nhở: "Úc gia là một gia tộc lớn, có thể thay em gái con gả qua đó, là may mắn mà con phải tu 8 kiếp mới có được, nên dừng có không biết tốt xấu!" Úc Đình Chi, thiên tài nổi tiếng khắp đất Giang thành. Sau một vụ tai nạn, thiên tài Úc Đình Chi không chỉ hai chân tàn tật, mất đi tài năng, mà còn là một phế vật không đỗ được vào đại học. Một người là cô gái quê mùa lớn lên ở nông thôn; Một người là phế vật nổi danh thiên hạ; Hai người này đúng là một sự kết hợp hoàn hảo. Thời gian này, mọi người đều đợi để xem trò cười của đại tiểu thư nhà họ Tống. Một hôm, người mà ai ai cũng cho là quê mùa và phế vật, đều cùng xuất hiện ở bữa tiệc của những ông chủ có máu mặt. Tống Hoạ nói: "Tôi đến làm thêm bưng bê đồ ăn." Người phía sau cũng thong thả: "Thật trùng hợp, tôi cũng đến làm thêm đấy." Thế là, quần chúng được chứng kiến một màn hai nhân vật lớn vì để che giấu thân phận mà giả làm phục vụ cho bữa tiệc.…