"Một chuyện tình xảy ra chóng vánh như cơn mưa đầu mùa..."-------------------------Truyện chắc cũng dài á tùy vào cảm hứng và độ buồn rầu của tác giả nữa, như lúc tui viết chương 1 là tui rầu xỉu luôn á =))) HE hay SE chưa biết nha tại tui chưa nghĩ ra đoạn kết 😘 giờ nghĩ tới đâu viết tới đó hihi [Đừng đem truyện của mình đi đâu nhé ;;_;; ]*Warning: mọi chuyện xảy ra đều do trí tưởng tượng của tác giả, HOÀN TOÀN KHÔNG CÓ THẬT NGOÀI ĐỜI. Mọi người xem như đây là vũ trụ khác giùm tui nha không yêu xin đừng nói lời cay đắng :((…
"Đóa hướng dương hàng thế kỉ chỉ nhìn thấy Mặt trời... ...nhưng hướng dương rồi cũng sẽ tàn, chỉ có Mặt trời là vẫn còn mãi..."---------------------------------------------------------------------"hy vọng cả đời này anh được hạnh phúc, vì chắc hẳn ngày mai sẽ lại có nắng vàng."|110223||100923|…
Một người hiền lành,xinh trai,yên bình,nhẹ nhàng,thích nấu ăn như cậu lại va phải một tên lạnh lùng,tàn nhẫn,ăn chơi và thích trêu đùa như hắn thì chuyện tình của họ sẽ đi về đâu đây...…
Minh Hiếu x Thành DươngBối cảnh lấy cảm hứng từ làng Đo Đo trong truyện Mắt Biếc của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh nhưng vị trí địa lý thì trong nam dưới miền tây nhe.Bắt đầu từ những năm cuối 90 đầu 2000Không có lịch up cụ thể, khi nào có chữ mình sẽ up Mọi ý kiến đóng góp sẽ được hoan hỉ đón nhậnKhông thích boylove xin click back, ở đây không tiếp nhận sự toxic.Thời đại 4.0 xin mọi người văn minh cho con cháu học theoTruyện hư cấu, KHÔNG CÓ THẬT, mong mọi người đừng gán ghép vào người thật, cám ơnAvailable on wattpad and mangatoon…
Nội dung bộ này sẽ khá theo sát trương trình nên mọi người thông cảm. Nhưng sẽ không mất đi những phân cảnh được thêm vào bởi con tác giả ngáo ơ này=))…
[Chuyển Ver chx có sự cho phép của tác giả]Tác giả : Kim Nhàn Tình trạng : Hoàn★________________________★Cậu là 1 người cực kì ghét những người đồng tính, bỗng dưng một ngày anh nói với cậu "thật ra anh thích đàn ông" khiến cậu sốc không nói nên lời. Liệu cậu có cách xa anh trăm mét không nhỉ? Đọc truyện là biết nè~~~ 😘…
Cậu ta cười khẩy, quay sang nhìn thẳng vào mắt tôi"Đoán xem"Tôi đẩy cậu ta về chỗ rồi tiếp tục chép bài. Tại sao một người có thể dễ dàng hiểu bài mà không cần ghi chép, trong khi tôi chật vật với từng công thức. Cuộc sống đúng là không công bằng!Suy nghĩ ấy nhanh chóng tan đi bởi một bài toán siêu khó trong đề cương. Tôi cắn bút suy nghĩ về bài tập thầy vừa giao. Một bài toán dành cho nhưng học sinh khá mà tôi lại không làm được. Tôi sắp thành kẻ thất bại rồi.Nhật Anh quay sang tôi, nhướn mày hỏi:" Cần giúp không?"Tôi do dự. Nhờ một người không hề ghi chép bài mà vẫn hiểu? Nhưng tôi không muốn lãng phí thời gian mò mẫm một mình." Cậu biết làm?"Nhật Anh nhún vai "Đúng, cậu nghĩ tôi chỉ biết ăn chơi thôi à"Tôi đáp " Không hẳn là tôi nghĩ vậy""Nhưng bài khó thì tôi sẽ tính phí"- cậu ta vừa nói vừa nở nụ cười ranh mãnh vô cùng.Đột nhiên tiếng chuông báo hết giờ reo lên. Tôi gập vở lại rồi quay sang cậu ta"Thế thì cậu ngồi đấy tiếp đi, tôi lên hỏi thầy, không cần đến cậu nữa!"Vừa đứng lên tôi đã bị một bàn tay to nắm lấy kéo về chỗ."Thầy vừa dạy xong chắc mệt lắm, để thầy nghỉ ngơi đi"Cậu ta vẫn giữ lấy tay tôi rồi bắt đầu cầm bút lên viết vài dòng ra nháp. Tôi nhìn chằm chằm vào từng nét chữ, nhận ra cậu ta thực sự hiểu rất rõ về bài toán này. Không chỉ vậy, cách làm của Nhật Anh còn nhanh nhẹn và gọn gàng hơn của thầy rất nhiều.Tất cả là hư cấu.....Truyện được lấy bối cảnh ở Hải Dương-năm 2020Lần đầu viết truyện, có gì thiếu xót mong mọi người góp ý ạ🎀…