Cất nước mắt
.…
Author: PersicassiPairing: LeoN/ Jung Taekwoon x Cha HakyeonRating: PGPink nòe, HE nòe, sến súa nòe ('・ω・')Fic được viết vào lúc 11h tối, khi tinh thần fangirl tăng cao sau khi đọc 101 loại fic trước lúc ngủ, và vào lúc Sài Gòn đang ầm ầm sấm chớp.Đây là fic đầu tiên đăng bên ID Persicassi của mình, giờ mình sẽ re-up ở đây, mọi người hãy yêu thương nó nhé ahuhu <3…
Biên Hòa, ngày 23 tháng 5 năm 2016Giờ là 11h45, cũng là ngày thứ 2 em quen biết anh. Ngay từ ngày đầu tiên em biết anh em đã gửi anh tin nhắn ấy. Không ngờ em có thể liều như vậy."Em thích anh. Cho em làm quen nhé"Câu đầu tiên em nói với anh và chắc anh là người đầu tiên cũng là người cuối cùng em nhắn như vậy.…
Năm thứ ba Thiên Bảo thời Đường, tháng giêng ngày mười bốn, tại Trường An.Cư dân Đại Đường hoàng đô không biết rằng, lúc tết Nguyên Tiêu huy hoàng, khi ngọn đèn dầu sáng lên, một tràng kiếp nạn đang chờ đợi bọn họ, sắp sửa cắn nuốt hết thảy.Đột Quyết, Lang vệ, bắt cóc, ám sát, lửa cháy, đốt thành, bánh răng hủy diệt thành Trường An đã bắt đầu chuyển động.Mà cứu vớt toàn bộ hy vọng của thành Trường An, chỉ có một độc nhãn tử tù sắp bị chém đầu cùng ngắn ngủn mười hai canh giờ......…
Tác giả: DUSTIN NOLAN CAFÉ CŨ Kể Về Một Câu Chuyện Của Một Chàng Trai Đầy Năng Lượng Tuổi Trẻ, Cậu Ấy Tên Là Nolan Sống Ở Một Vùng Quê Ảm Đạm Ở Một Đất Nước X Xa Xôi Và Vắng Vẻ. Một Ngày Của Cậu Ấy Thường Bắt Đầu Từ 6H Sáng Đến 11H Tối! Cậu Ta Học Ở HV Highschool Trường Gần Nhà Cậu Lúc Bấy Giờ. Vào Một Buổi Sáng Tinh Mơ Có Một Bạn Mới Chuyển Vào Lớp Vì LÝ DO Ba Cậu Ấy Chuyển Công Tác Cậu Ta Tên Là Taiichi Một Bạn Người Nhật Lai Việt Nolan Nhận Ra Tình Cảm Đặc Biệt Dành Cho Taiichi Ngay Lần Đâu Gặp gỡ....…
Bỗng từ đâu một cậu thanh niên chuyển xuống chỗ tôi đang sống và bắt đầu xây nhà, điều kì lạ sau khi cậu ta chuyển đến xóm tôi bắt đầu trở nên kì lạ. Có nhiều người mất tích bí ẩn ko một giấu vết, việc đó cứ lặp đi lắp lại. Xóm tôi rất vui vẻ hoà tươi xong cái ngày mất tích nhiều người ko còn vui vẻ, và bắt đầu cảnh giác. Nhiều người nói ko đc ra ngoài lúc 11h ko có thể mất tích như những người khác. Tôi bt ,tôi muốn chuyển ra khỏi chỗ này tự nhiên một cánh tay đâu ra bịp lại mồm tôi khăn còn dính thuốc ngủ.Cuộc chạy trốn của cô ấy thoát khỏi con quái vật ấy có thành công hay là sẽ bị nhốt trong phòng kính cả đời.Thể loại: Yandere, Psycho,Tác giả: Dtertry…
Hôm nay là sinh nhật của cậu ấy, từ hôm thấy cậu ta mặc áo vest đến giờ trái tim tôi đã luôn dành một khoảng cho hình ảnh đó. 11h trưa, mong rằng mưa sớm ngừng vì tôi có người đứng đợi...."ê chạy xe số hay thế mày, tao không biết chạy hự hự" "ơ, xe tay ga hình như vặn ga là lên rồi nhỉ, nhưng mà con gái chạy xe tay ga là oke rồi""thế sau này thi bằng lái thì sao?""ừ nhỉ, với lại chạy xe tay ga làm gì biết bốc đầu. Có muốn thử không ?" lùi số rồi tăng tốc xe"thôi mà, tao khóc đấy"...Cậu bạn Trần Lê Quang Minh là ánh sáng của Nguyễn Hồng Ngọc.....LỊCH RA CHƯƠNG MỚI !!!Thứ 7 hàng tuần...Thứ 5, ngày 10 tháng 8 năm 2023…
đây không phải fic gì hết mà đây là moments, Fanart và tất tần tật thứ khác nữa tui là một con cực kỳ u mê Jimin vì vậy nên tui sẽ làm từng thuyền liên quan đến Jimin của tui chỉ cần thuyền nào có ChimChim thôi là mị ship hết nhưng trừ BangPink, BangTwice... là mị không bao giờ thèm nhìn hàng chữ đó một cái, còn về BangExo, BangOne thì mị sẽ đổ mất hự hự mà nói chuyện như vậy mấy thím đừng nói mị điên nhá mà là lầy hết phần người ta lun, mấy thím đã xem mv Dynamite của BTS chưa (mà tui hỏi thừa quá mấy thím ARMY này hóng chuyện nhanh lắm trừ tui mv phát hành vào 11h trưa đúng không mà 1h chiều tui mới bắt đầu vào xem bởi vì tui ngủ nướng đến két lẹt đi mới dậy lí do dậy muộn vậy là tui thức đêm như cú :))) ) rồi mô tả đến đây là được rồi nhỉ vì đâu là lần đầu viết ờ ờ không biết gọi là gì nữa nên tui mới viết mô tả dài như này gầ 1000 chữ lun ghê chưa ghê chưa rồi chắc không ai rảnh mà đọc mô tả đến đây đâu VÔ LUÔN ĐI《'▪_▪'》…
Ngày tôi còn học Trung học, tôi không nhớ là lớp 7 hay lớp 8 gì đó, chỉ nhớ lúc đó mình rất buồn luôn tự hỏi " rốt cuộc mình hay nó* mới là con của mẹ?"Ngày đó tôi học nhiều lắm, sáng học mà chiều cũng học đã thế trường tôi lại không có căng - tin dành cho học sinh bán trú ở lại qua trưa. Vả lại quanh trường cũng chẳng có quán cơm, hoạ chăng thì cũng lài mấy quán Game online và những cửa hàng sách báo,..mà mấy thứ đó có cạp được đâu cơ chứ? Vậy là cứ phải cuốc bộ về nhà ăn cơm xong rồi chiều lại đi học thôi, được cái nhà tôi cách trường có cây số chứ mấy. Cơ mà bạn thử tưởng tượng xem, trưa hè oi nóng tháng 5 -nước như ai nấu chết cả cá cờ, tan học là 11h15p, tôi cuốc bộ về nhà định bụng ăn nhanh rồi nghỉ ngơi 1 lúc chiều đi học tiếp. Như được tiếp thêm động lực, tôi về nhà nhanh hơn. Vừa vào nhà, mùi thơm của thức ăn sộc thẳng vào mũi làm tôi quên hết cả mệt mỏi. Mùi thịt kho tàu, đích thị là nó rồi ! Chào mẹ rồi tôi chạy thật nhanh vào bếp chuẩn bị tư thế chén 1 bữa no say…
11h30 phút. Máy bay hạ cánh xuống sân bay Tân Sơn Nhất.Tường Vy chậm rãi bước xuống từng bậc cầu thang. Đứng dưới khoảng sân rộng, cô gái nhỏ nheo mắt nhìn bầu trời trong xanh nắng vàng. Đất nước Việt nam mà cô chỉ được nghe trong mỗi câu chuyện mẹ thường kể vào buổi tối trước khi đi ngủ. Trong cuốn nhật kí mà cô vô tìm được trong ngăn kéo bí mật. Hiện nó vẫn được cô giữ kín làm một vật sở hữu riêng trong túi hành lý luôn mang theo bên mình.Năm nay sinh nhật 17 tuổi, cô gái nhỏ đã có một hành động liều lĩnh, dám xách hành lý lên máy bay đi du lịch một mình, thực hiện ước mơ đã ấp ủ khát khao từ lâu. Lá thư cẩn thận để lại chắc chắn người thân trong nhà đã phát hiện ra được. Có lẽ, giờ này bố cô đang nổi trận lôi đình, sai người đi tìm kiếm cô. Mong sao thời gian đủ lâu để cô có thể thăm thú khắp nơi. Và biết đâu trên đường đi vô tình có thể gặp được...người đàn ông ấy. Mong sao.…
Lú do là 1 cái cớ để khi chẳng còn rung động nữa thì họ sẽ ra đi.Mà khi muốn đi rồi thì lý do gì cũng đúng cả ! Dù cố gắng cách mấy vẫn ko buộc được người đã chán nản nơi này, đơn giản nhất là chúng ta nên buông tay......và mình đỡ đau và họ đỡ chán 💔:<< ngày nào cũng vậy , thức giấc cái là 10-11h rồi , rồi lại phải ăn mì 🔥😂 ,onl đến 1-2h để ib với xã hội.Rồi lăn ra ngủ đến tận 5giờ chiều , lúc này vội vàng chuẩn bị để đi chơi với bạn bè đến tối mịt mới về.Khi đèn đường chỉ toàn màu vàng á ! Lúc đó vắng vẻ lắm rồi thoải mái mà ca hát nào là những bài hát khi còn người đó ở bên cạnh.Cứ thế chạy 1 mạch về nhà mà ngủ......Ngày qua ngày.....làm vậy cũng chỉ quên 1 người ở trong quá khứ.Khi còn có người, những cuộc gọi tâm sự cũng rất quen thuộc,lại phân vân ở chỗ...nên đặt tên gì trong danh bạ cho người ?? Rồi bấm đại cái icon 💙 để đại diện cho tên họ 😊Nhưng........Lúc người đi rồi điệnn thoại chỉ để nhận cuộc gọi từ ba mẹ và bạn bè thôi.Thỉnh thoảng lại quên ko biết mình đã vứt nó ở đâu ? Những tin nhắn vẫn còn......nhưng danh bạ ngày xưa bây giờ đã có tên rồi là 1 chữ ''Thương'' thay cho bao lời muốn nói.Lúc người cất bước đii.......chỉ muốn nấp vào nơi nào đó khóc cho thật to, và mong sao người 1 lần nhìn dc nước mắt vứ rơi vì người💔 :<
- Woa ~~~~ nóng quá ... nóng chết mất hoi ~~~ - BaekHyun mở tủ lạnh ra ngồi xổm xuống chỉ thiếu ngồi vào trong tủ. Hôm nay điều hòa trong nhà cậu bị hư , nóng đến nổi đã 11h mà cậu vẫn chưa thể ngủ được . Đúng lúc đó, ChanYeol từ thư phòng đi ra thấy cảnh này buồn cười hỏi : - Baekie , em đang làm gì vậy ? - Nóng chết đi được a~ ,khi nào thì thợ mới đến sửa - BaekHyun nhăn nhó cúi đầu áp sát vào tủ - Đã khyua lắm rồi, hôm sau họ mới đến . Em đi ngủ đi - Anh vỗ vỗ đầu cậu đầy sủng nịch. - không được đâu a ~ Nóng lắm em ngủ không được đâu - Cậu vẫn vùi đầu vào tủ lạnh , giọng làm nũng. Chỉ thấy anh một tay túm áo cậu lôi ra ngoài , đóng tủ lạnh lại . Anh cười nói : - Ngoan , đi ngủ đi , anh quạt cho em ngủ - Anh ấn cậu xuống giường còn bản thân thì ngồi bên cạnh giường cầm quạt quạt cho cậu được một lát thì cậu đã ngủ ngon lành. ................................................................. Lúc cậu thức dậy đã là 1h sáng , nhìn sang bên cạnh thì thấy anh vẫn đang chống cằm quạt cho cậu ngủ. Thấy cậu tỉnh anh liền hỏi : - Sao lại thức rồi ? Vẫn nóng sao ? Cậu lắc đầu hỏi anh - Sao anh vẫn chưa ngủ ? - Anh ngủ rồi thì ai quạt cho em ngủ ? - ChanYeol không trả lời BaekHyun mà còn hỏi ngược lại làm cậu không khỏi đơ ra , thì ra là vì lo cho cậu mà anh không dám ngủ ( >< á á á á á á á cưng vợ chưa kìa) , nghĩ vậy hốc mắt liền phiếm hồng . Anh thấy cậu muốn khóc liền luống cuống tay chân. .....................................................................…