Nắng Dịu Dàng Như Màu Mắt Em.
Đây là câu chuyện về tình yêu tuổi học trò.Ta gặp nhau vào ngày nắng nhưng cậu còn toả sáng hơn cả nắng mai.…
Đây là câu chuyện về tình yêu tuổi học trò.Ta gặp nhau vào ngày nắng nhưng cậu còn toả sáng hơn cả nắng mai.…
Takemichi và Kisaki đã kết hôn được hơn 5 năm, thế nhưng Kisaki chưa một lần nào được nghe Takemichi nói một câu yêu mình. Chỉ khi đắm mình trong cơn phê thuốc, Takemichi mới nói lời yêu, lời yêu dành cho một kẻ khác tên "Manjirou" chứ không phải là Kisaki Tetta. "Takemichi! Nhìn xem người trước mặt em hiện tại là ai?" "Là Kisaki Tetta chứ không phải Sano Manjirou!"…
"Ê.""Có chuyện gì?""A... Thực ra tao có điều muốn nói..."Tôi bật cười."Mày cứ nói đi.""Ờm... Tao...""Mày sao?""Tao...""...""Tao... thích bạn thân của mày!""..."Tôi ngạc nhiên. Ngẩng mặt lên, thấy mặt cậu ta đỏ ửng, ánh mắt nhìn tôi nghiêm túc và lo sợ. Vậy là cậu ta đang nói thật. "Mày lớn thật rồi ha."...Các bạn à, đây là truyện của tớ nhá, nên đừng bạn nào vi phạm bản quyền nha.Tự hào là một CON NGƯỜI nên đừng plagiarsm nhé.Peace <3…
trong khu ngõ nhỏ tôi là Lý Giai Ý từ nhỏ đã sống trong đây gia đình tôi không phải giàu có gì chỉ là một gia đình trung cấp bình thường nhưng tôi có một người bạn ở Sát Vách Từ nhỏ tôi đã rất thích bắt nạt cậu ấy đó là Trần Hạo Nhiên cậu ấy với tôi hoàn toàn trái ngược nhau gia đình tôi thì bình thường còn cậu ấy thì giàu có học Luật cũng khác nhau một đứa học giỏi còn một đứa thì trong lớp suốt ngày ngủ Thật ra từ lâu tôi lại rất thích cậu ấy luôn muốn bắt nạt để làm phiền cậu không biết cậu có nhận ra không nhưng đột nhiên cuộc sống tôi thay đổi khi dính líu đến chuyện của một thiếu gia giàu có…
Có khi nào bạn tự hỏi như thế nào là vĩnh cửu nó có nghỉ gì, vậy như thế nào là vĩnh cửu, mãi mãi chăn. Chúng có giống nhau không ??? Chắc không đâu vì chúng là hai từ trái nghĩ mà. Nói ra thì giống đó nhưng mà cách dùng nó trong lời hứa thì không giống đâu đừng tin...Tác giả : Hào Dịch LongNgười Dịch : huy ( mình)-----_-----------------·---------------------------·-------Nhớ like dùm mình nhé, hãy nêu lời comment truyện nha. Mình sẻ reply ngay, cảm ơn vì đã đọc.…
9 năm trước gieo trồng đã nở ra 3 đóa hoa hồng. Phía sau những cô gái được lựa chọn, đôi cánh của số phận đã được mở ra. Huyết tộc và các thợ săn, hoa hồng và ma quỷ, tình yêu như một bản giao hưởng ngân lên những điệu nhạc u uất! ___________________ Anou, cái này là mik thấy truyện hay nên viết lại (phiên bản chữ) thoy. Not phải cop nhé. Ai ko thik có thể ctrl + w, đừng có mà chửi bới loạn xạ là ăn cắp này nọ, mắc công đôi co lại. Phiền lắm! Còn nữa, camon mấy bn ủng hộ mik nhe, mik sẽ ra chap đều đều. Never give up! ___AloNe___…
《夺鼎》作者:弥默Tấn Giang VIP2014-09-17 chính văn kết thúcTrước mắt bị thu tàng sổ:1725 văn chương tích phân:19,837,840Văn nghệ bản“Hắn rất đẹp đúng hay không?”“Lại nói tiếp, bắc cung ngươi lại là muốn so với hắn càng đẹp hơn vài phần.”“Hắn rõ ràng sinh như vậy bộ mặt, lại cố tình cường đại đến mức khiến người nhịn không được cúi đầu xưng thần, ngươi có thể thể hội cái loại cảm giác này sao?Cái loại này rõ ràng kinh hoảng, lại muốn đem nhân gắt gao nắm ở trong lòng bàn tay, nhu tiến trong thân thể…”–“Cho nên ta muốn so với hắn lợi hại hơn, khiến hắn trốn không thoát mới tốt.” Đây là một về như thế nào không từ thủ đoạn đoạt được vấn đỉnh giang hồ chi nhân cố sự.① niên hạ 1V1 phúc hắc yêu nghiệt công VS cường đại mỹ nhân thụ② dưỡng huynh đệ, dưỡng huynh đệ, không có huyết thống quan hệ dưỡng huynh đệ văn nga !Nội dung nhãn: Cường cường niên hạ tình yêu chiến tranhTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Bắc Cung Ỷ Ý, Bắc Cung Quyết Thần ┃ phối hợp diễn: Kỳ Ngung, Tức Mặc, Phù Chỉ, Khương Ngôn Hi, Nhiễm La…… ┃ cái khác: Chủ công, niên hạ, cường cường, dưỡng huynh đệ…
Diệp Anh quyết định tạm biệt và xóa hết ký ức của Bạch Anh Túc- người cậu yêu đơn phương 7 năm. Nhưng mọi truyện không giống như cậu muốn. Người cậu không muốn gặp cứ xuất hiện trước mặt cậu, làm cậu không thể quên được. Dần dần 2 người có tình cảm với nhau. Khi quen nhau nhưng do Diệp Anh vì Bạch Anh Túc mà quyết định chia tay lần nữa. Lúc này Bạch Anh Túc đã biết nếu buông tay cậu sẽ mãi mãi chạy trốn khỏi mình nhưng lúc anh nhận ra thì Diệp Anh đã chạy mất nên anh quyết định tìm cậu lần nữa, trói chặt cậu mãi mãi bên mình…
(Ngôn tình + cung đấu + trọng sinh + ngược tra)Cuộc đời này của nàng, chỉ mong ước có thể được gả cho người nàng yêu. Yêu phu quân chăm nhi tử, nhưng biến cố lại sảy ra không như mong ước, mẫu thân nàng qua đời di nương lên nắm quyền, nàng không còn là đích nữ được người người cung kính.Đức lang quân như ý mà đáng lý nên là của nàng, bởi vì không còn là đích nữ liền bị giải trừ hôn phối. Thay vào đó là nhị muội của nàng nhảy vào trở thành chính thê của hắn, nhiều biến cố xảy ra như muốn vùi dập nàng nhưng nàng vẫn chấp nhận, mẫu thân không còn phụ thân chôn thây nơi biên cảnh. Cuộc sống có khó khăn thế nào, nàng vẫn nhất định phải sống, đó là di ngôn cuối cùng của mẫu thân."Ta Nam Cung Hy Nguyệt sinh ra là người Nam Cung gia, là con gái của Nam Cung tướng quân được người đời ca tụng, là nhi nữ của kỳ nữ Lâm gia. Ta quyết không phục tùng số mệnh, mệnh của ta do ta không do trời."…
Văn án : Thổ hào: nếu không phải là ngươi có một trương giống nàng mặt, ngươi cũng xứng ở bên cạnh ta? Hoàng Đế: người tới! Đem cái này yêu phụ lôi ra đi trảm ! Ảnh đế: ta cùng ngươi là đi qua , nàng mới là của ta hiện tại và tương lai. Vị hôn phu: ngươi cho rằng cùng ta đính hôn liền có thể bộ trụ ta sao? Nằm mơ! Nhân vật phản diện BOSS: nếu nàng thiếu một sợi tóc, ta muốn ngươi bồi thượng một cái mạng! Tổng tài: ngồi lên, chính mình động. Kha Thanh Di: ... Các ngươi này đó tra nam! Nhìn ta thay ta các nữ phụ báo thù rửa hận! Vô lương tác giả bị độc giả nguyền rủa, xuyên việt tới chính mình trong hố ngược thân nhi tử! Kỳ thật đây là một cái các nữ phụ giơ cây đuốc thiêu thiêu thiêu câu chuyện. PS: xuyên nhanh văn vô CP, lấy ngược tra vì chủ không phải lấy công lược vì chủ. Hai cái trước câu chuyện cẩu huyết tương đối nhiều, mặt sau có sở cải tiến. Không thích thận nhập không thích thận nhập không thích thận nhập Nội dung nhãn: xuyên nhanh nữ phụ linh hồn chuyển hoán ân oán tình thù Tìm tòi mấu chốt tự : nhân vật chính: Kha Thanh Di ┃ phối hợp diễn: chúng văn trong hầm nam chủ nữ chủ nam phụ nữ phụ ┃ cái khác: xuyên nhanh, nữ phụ, ngược tra nam…
Xin chàoTớ là Loria, các bạn có thể gọi tớ là Lỏi. Đây là tác phẩm đầu tay của tớ, ngôn từ chưa được chau chuốt. Vì là bộ truyện đầu tay nên tớ mong các độc giả thân thương sẽ ủng hộ, góp ý để "Nếu có thể" hoàn thiện nhé. Lỏi cảm ơn rất nhiều ♡bìa truyện: pinterest x me ----"NẾU CÓ THỂ em muốn cùng anh đi hết quãng đường".--Mùa đông đã đến rồi, sao cậu còn chưa đến nữa?"Tớ vẫn chờ cậu, Nhật Minh à !Ở bên đó có lạnh không? Bao giờ thì cậu quay về với tớ? cậu sẽ lại mua sữa dâu cho tớ chứ?"Có rất nhiều câu hỏi tớ muốn hỏi cậu ấy-"Tình yêu năm 17 tuổi" của tớ.----Tác Giả: imloria ( Lỏi )…
Cậu là chàng trai tớ yêu nhiều lắm! dù cậu chẳng phải là người đầu tiên bước vào trái tim tớ nhưng cậu lại là người đã để lại dấu chân quá sâu đậm trong cuộc đời tớ. Tớ yêu cậu - yêu bằng tình cảm chân thật nhất , là người tớ đặt trọn lòng tin và yêu thương một cách không hề cảnh giác và lường trước được ngày cậu ra đi... Cậu có biết cậu trong tim tớ cậu đặc biệt như thế nào không? Cậu là người đầu tiên tớ yêu thương nhiều đến tớ phải tan nát cả cõi lòng nhưng chưa bao giờ tớ có ý định trả thù hay làm một điều gì đó tổn thương đến cậu. Cậu để lại một dấu ấn quá sâu để rồi kí ức đau đớn kia tớ không thể xóa nhòa. Nhiều lúc tớ nghĩ tại sao tớ có thể đặt trọn lòng tin vào cậu thế chứ mà những người trước chưa từng? Tại sao tớ phải chấp nhận đau đớn mà không một lần cho cậu thấu thử cảm giác đó chứ ? và tại sao đối với tình yêu tớ cho cậu nhiều đến vậy , yêu đến nỗi tớ trở nên yếu mềm chấp nhận tất cả đau đớn mà chẳng thể trách cậu? và cuối cùng tại sao tớ lại chẳng thể là tớ dức khoát và can đảm như những người trước kia? Có lẽ tất cả là vì cậu là người con trai rất tốt mà tớ đã vô tình đánh mất và hơn thế ngoài tình yêu tớ dành cho cậu thì giữa chúng ta cũng đã từng là bạn thân của nhau nên tớ chẳng thể nào nói quên là quên được và đối xử lạnh lùng tàn nhẫn với cậu thế kia. Bỡi lẽ cậu đau thì tim tớ cũng buốt giá.…
Câu chuyện là mối tình thanh xuân đơn phương của Tùng Anh dành cho Lê Thanh. Đó là tình đầu, là tình yêu của thuở xuân xanh nhất, những tưởng có thể thuận lợi mà 'tỏ tình- yêu- rồi cùng nhau bước tiếp' trong những ngày tháng tiếp theo. Nhưng hiện thực vẫn sẽ mãi là hiện thực, đơn phương sẽ mãi là đơn phương, cưỡng cầu là cách ngu ngốc nhất để đưa tình yêu đến bên mình.Liệu rằng mối tình đơn phương này sẽ đi tới đâuMỞ ĐẦU:Dưới ánh sao trời lấp lánh của màn đêm tĩnh mịch, yên ắng đến lạ thường. Cảnh đêm khuya lấp lánh nhưng lại mang theo nỗi buồn của tuổi thanh xuân, của tình yêu đầu đời- một tình yêu bị cho là 'khác biệt ' !. Trong căn phòng nhỏ, có một người ôm nỗi niềm tương tư cứ thế mà tuôn rơi cùng hai hàng nước mắt. Người ấy đã nhận ra rằng:'Tình cảm vốn là thứ không nên cưỡng cầu, càng không thể cưỡng cầu nó đến với chính mình. Hơn hết đó còn là thứ tình cảm cùng giới mà người đời đã từng cho rằng "Bẩn Thỉu "'…
Xin chào tất cả các bạn , mình là Biw ! Bản thân mình chưa từng thử viết truyện bao giờ , sỡ dĩ mình viết " Nhật Kí : Sài Gòn trong tôi là một ... " bắt nguồn từ câu chuyện đời thực của chính mình , cảm giác nếu không ghi lại nó mình sẽ bỏ lỡ cả thế giới ngoài kia , đơn giản từ đó mình ghi lại những mẩu chuyện ngắn có thực hoặc cũng có thể nó chỉ là tưởng tượng của mình thôi , nhưng dù là thực hoặc tưởng tượng tất cả đều xuất phát từ cảm xúc . Nếu chúng ta đồng điệu về cảm xúc, tất nhiên những gì từ cảm xúc sẽ chạm được đến trái tim . " Nhật Kí : Sài Gòn trong tôi là một ... " bắt đầu từ Sài Gòn chứ không phải một thành phố nào khác là bởi vì tôi có một cái nhìn đầy khác biệt về Sài Gòn, dù thành phố này không phải nơi tôi sinh ra, cũng chẳng phải là nơi tôi chọn ở đến cuối cuộc đời , chỉ bởi lẽ nó là thành phố mà tôi trao trọn cả tuổi thanh xuân, nghe có vẻ tức cười nhưng quả thật là như vậy, mọi cảm xúc đều bắt đầu từ Sài Gòn ... Hãy cho tôi biết cảm nhận của bạn về mỗi ngày ở Sài Gòn, " Nhật kí : Sài Gòn trong tôi là một ... " đôi khi bạn sẽ bắt gặp mình trong mẩu truyện ngắn nào đó , chợt cười khẩy vì nhớ lại hoặc lặng một chút , dù thế nào đi nữa hãy đón nhận bằng cảm xúc của bạn .…
Tên: Hồi Tưởng - 回溯Tác giả: Nhị Nguyệt Trúc - 二月竹Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, Tình cảm, báo thù, hào môn thế gia, kim bài đề cử🥇, ngược tra, nghịch tậpNguồn: Tấn GiangTình trạng gốc: đã hoàn thànhSố chương: 105 (96 chính truyện + 9 ngoại truyện)Nhân vật chính: Lục Tố x Từ Hồi ChuĐây là bản edit PHI THƯƠNG MẠI chưa có per, vui lòng không sử dụng cho bất cứ mục đích MANG TÍNH THƯƠNG MẠI nào.Bản edit có sự hỗ trợ từ các phần mềm dịch và Hanzii Dict (vậy nên sẽ có nhiều từ không giống với bản QT trên wikidch).Không có lịch ra chương cố định, tốc độ ra chậm (bận + đau vai gáy, không thể ngồi làm liên tục)Editor đã và đang giảm khả năng lậm QT hết mức có thể, nếu có lỗi hoặc lậm QT quá mức, đừng ngần ngại mà hãy cmt cho mình biết nhé.…
Truyện Oan gia ! yêu tao đi, là một câu truyện học trò của một cô gái tên phương học cấp 2 yêu một anh học cùng. Nàng thấy việc học là việc lặp đi lặp lại thật chán và phiền phức. Từ bé nàng được học võ nên nàng rất mạnh mẽ và chưa bao giờ phải giận giữ cả . Nhưng khi anh chàng tên hưng kia chuyển đến Nàng và chàng như oan gia , gặp nhau là chửi nhau Nhưng thiếu nhau họ lại thấy nhớ nhung , mong chờ Qua mọi sóng gió , chàng và nàng có về bên nhau không ???Tác giả : hóng ghê , hóng ghê 😆Nàng : mày viết ra í hóng cái lozzz😆😆Chàng và nàng gặp nhau là ghét nhưng lại khi thấy ai ở bên một người khác là lại tìm cách phá của nhau tạo thành một tình tiết vô cùng hài hước Tuy nhiên họ cũng có những giây phút lãng mạn khi đi chơi , vô tình thấy nhau cườí.Họ cảm thấy không thể sống thiếu nhau nữa Qua bao sóng gió liệư họ có bên nhau trọn một đời thanh xuân không ?? Mong mọi người theo dõi và đọc nhé🙂🙂🙂🙂Mơn mọi người…
An Nhiên, một cô gái hiền lành, có phần chậm chạp trong chuyện tình cảm, cùng lớn lên với Dương Minh, một cậu bạn thân từ thuở nhỏ, sống gần nhà nhau và luôn xem cô là " báu vật ".Từ khi còn bé, Dương Minh đã biết rõ bản thân thích An Nhiên. Cậu luôn âm thầm bảo vệ cô, đôi khi hơi bá đạo và chiếm hữu, đến mức bạn bè trong khu đều trêu rằng cậu " chăm vợ từ bé ".Khi cả hai bước vào cấp 3 - cùng học lớp 10 tại một ngôi trường nổi tiếng - câu chuyện thanh xuân chính thức bắt đầu. Dương Minh là học bá nhưng lại cực kỳ ngỗ nghịch, vừa giỏi vừa quậy, luôn khiến giáo viên đau đầu nhưng không thể phạt nặng vì thành tích học tập quá xuất sắc.Ở trường, Dương Minh tỏ ra lạnh lùng, chẳng để tâm đến ai ngoài An Nhiên. Trong mắt mọi người, An Nhiên là cô bạn bình thường, chỉ có mỗi " vinh dự " là ngồi cùng bàn với hotboy siêu cá biệt. Nhưng không ai biết, cậu ấy mỗi ngày đều cẩn thận chuẩn bị đồ ăn sáng cho cô, kèm theo lời nhắc: " Ăn nhanh rồi học bài, đừng để tao phải nhắc nữa ".Tình cảm Dương Minh dành cho An Nhiên ngày càng lộ rõ, nhưng cô thì vẫn ngây thơ không nhận ra, cho đến khi một nam sinh khác bắt đầu có ý định tiếp cận cô...…
Yêu...Nghe thì dễ...Nhưng sao khó thế?…
Cảm ơn rất nhiều, em sẽ không quên mọi người đâu. Vậy nên...hẹn gặp lại! Mong mọi người cười tươi lên nhé.…
Câu chuyện nói về tôi bước vào năm học lớp 6 của mình nhưng nó lạ lắmNếu muốn biết thêm hãy đọc chuyện rồi sẽ biết…