trường trung học say hi có hai khu đào tạo học sinh cấp hai (khu A) và cấp ba (khu B). đây là nơi sản sinh ra vô số báo thủ, cũng là nơi các con thuyền ra khơi.OOC, lowercase, có tục. Textfic lẫn văn xuôi.Vui lòng không đem truyện của mình đi nơi khác.Và chào mừng đã đến với trường trung học Say Hi!!!…
"ai đó sắp được làm ba rồi,tết đến nhà người ta rồi,vui hát lá là là la rồi." hội người simp lỏ và công cuộc tập làm bố của họ.•omegavers!•ooc!•lowercase!•đừng mang ra khỏi wattpad, please.…
Mọi chi tiết, tuyến tình cảm đều là sản phẩm của trí tưởng tượng! Tình trạng: Đang viết.Số chương dự kiến: xxThời gian cập nhập chương: 1-2 chương/tuần. (trong vòng 1 tuần kể từ chương mới nhất sẽ có chương tiếp theo)___Preview:...Song Luân nắm chặt lấy bàn tay của Atus, tim như sắp vỡ tan thành từng mảnh, đôi mắt đỏ hoe, cất giọng nghẹn ngào: "Tú, chúng ta đã đi xa đến vậy rồi, em thật sự muốn dừng lại sao?"Atus gương mặt không cảm xúc, chân mày thanh tú khẽ cau lại, anh gạt tay Song Luân ra, trả lời lại bằng giọng nhàn nhạt, không nhanh không chậm: "Anh Sinh, anh đừng như vậy, em là người có gia đình rồi. Mấy ngày qua anh cứ coi như là... nằm mơ đi!" "Nhưng mà-..." "Đừng để sau này đến nhìn mặt nhau còn nhìn không được."...Trong căn phòng tối, có một chàng trai nằm cuộn tròn ở một góc nhỏ, thân thể run rẩy, cứ ôm chặt lấy ngực trái mà khóc nấc lên. "Anh Sinh... là em hèn nhát, là em nhu nhược..." "Anh Sinh, em không muốn dừng lại, em không muốn mất anh..." "Anh Sinh, em xin lỗi, nhưng em thật sự không biết phải đối mặt với sự thật tàn nhẫn này như thế nào..." "Anh Sinh, thứ lỗi cho em..."...Song Luân lại một lần nữa nắm đôi tay của Atus, nhưng lần này đôi tay đó nhợt nhạt đến lạ kỳ, không còn hồng hào tràn đầy sức sống như xưa, chính giữa mu bàn tay còn gắn cả kim truyền nước. "Tú, em mau dậy đi, anh đây rồi." "Bùi Anh Tú, em định bỏ anh lại một mình thật sao?" "Tú ơi, anh hứa sẽ không buông tay em nữa đâu, em đừng giận anh nữa, dậy nhìn anh đi, có được không?" ...…
Textfic x Văn xuôiCái xóm trọ này bị làm sao ýNhư mùa thu "Hà Lội""Thế em yêu anh không?""Anh mày ghét cái thằng đầu hồng""Bống này kho tiêu ăn ngon lắm""Sao mà ghét cái thằng cha dạy Toán thế nhờ""Độc thân không phải là ế""THU TIỀN PHÒNG MỌI NGƯỜI ƠI"…
Có lẽ mọi chuyện sẽ chẳng có gì nếu ta không nổi tiếng. Lòng đố kỵ, sự thù hận dần dần lên đến đỉnh điểm. Khi đó, mọi chuyện đều trút lên thứ mà ta cho là cản trở.Để biến một người thành con quỷ, chỉ cần đụng vào giới hạn của họ. Lúc ấy, bàn cờ sẽ được bày ra, và bạn sẽ là người giải, còn họ sẽ là người điều khiển. Từng quân cờ sẽ được di chuyển, và bạn sẽ hiểu cảm giác "ăn" vua là như thế nào.Cảm giác bất lực trong một ván cờ mà chính mình đã sắp đặt, thì việc giải thoát gần như không thể, vì bạn sẽ mãi mắc kẹt giữa những quân cờ do chính mình tạo ra. Người gói gọn nó lại chính là con quỷ mà bạn đã vô tình tạo ra.…
Mở cái công ty mà tự nhiên thành địa điểm hẹn hò lý tưởng !!!OOC, lowercase, có tục. Fic hơn tập trung vào hội người già!! Text fic.Vui lòng không đem truyện của mình ra ngoài.Chào mừng bạn đến với công ty Say Hi.…
-Tác giả: Con chim cúc cu ^^ (@Luw0903) là người sửa và viết lại Con bướm xinh xinh ^^ là người lên ý tưởng-Tất cả tình tiết đều chỉ là giả tưởng!! Trừ tên nhân vật ra, mọi thứ đều là chất xám của chúng tôi, yêu cầu không mang đi bất cứ đâu nếu không được sự cho phép của tác giả. -Kết HE, đường trộn thủy tinh (viết z chứ hok chắc đâu nhe)-CHÚ Ý: NOT H+ do chúng tôi không biết viết :))-CẢNH BẢO: có thể biến mất giữa chừng do mất não giữa chừng!!…