Satang là một nhà văn được chẩn đoán mắc bệnh trầm cảm, anh đã dọn về quê của người bạn ở để chữa lành bản thân. Ngay ngày đầu anh đã gặp được Winny với bộ dạng nhễ nhại mồ hôi, sau một cuộc trò chuyện đầy miễn cưỡng anh mới biết cậu ta ở kế bên nhà mình.- Chỉ vì một cái bánh mà tâm hồn như được chữa lành, em là ánh nến của đời tôi.…
Charles Keith is a boarding school for boys, they are forced by their families to go to this evil school, The school's rules are so devilsh, can they overcome them? Look forward to it! Looking forward to the series❤…
"Người Hàn cho rằng những bông tuyết đầu tiên luôn đẹp hơn bất cứ thời khắc nào. Giống như mối tình đầu, nụ hôn đầu hay ngày đi làm đầu tiên,... lần đầu tiên luôn có ý nghĩa rất lớn. Đối với hai người con trai ấy nó lại càng đặc biệt hơn, đó là lúc họ gặp được người quan tâm, bên cạnh, che chở cho bản thân đến suốt đời"Fanfic: Winnysatang🧑💻: Kẹo mút ngon ngon…
"Thần Hộ Mệnh không thể can thiệp vào Số Phận của Con Người. Nhưng họ sẽ hỗ trợ làm sáng những kí ức không màu của Con Người, có thể hiểu là giúp Con Người không phải bị ám ảnh hay trăn trở với những kí ức không đẹp trong cuộc đời của họ." Satang từ tốn giải thích công việc này cho Winny hiểu rõ hơn."Thế hiện giờ Kí Ức của tôi đang có màu gì?" Winny tò mò hỏi thăm."Nó đang dần sáng lên rồi, cũng có nghĩa là nút thắt trong cậu đang dần được gỡ bỏ rồi đó." Satang nhẹ nhàng cập nhật tình hình chiếc lọ Kí Ức của Winny cho chủ nhân của nó biết."Vậy còn hình ảnh thì sao, nó có hiện bức ảnh nào cực kì đặc biệt không?" Lại tiếp tục một câu hỏi từ Winny.Satang lấy quyển album từ trong túi ra nhìn một lượt các bức ảnh, sau đó lật lại một bức khiến cậu thấy đặc biệt nhất."Có, là bức hình chiếc máy ảnh và hũ kẹo đặt cạnh nhau. Nhìn sơ thì không mấy khác biệt, nhưng mà hình như có vẻ bức này có màu ảnh đặc biệt tươi sáng hơn. Trông rất ngọt ngào, cậu có cảm thấy thế không?" Satang cười nhẹ nhàng lộ ra chiếc lúm má đáng yêu, đưa bức hình cho Winny xem cùng.Winny khi nhìn thấy nó, bấc giác lộ ra vẻ mặt hạnh phúc với nụ cười rất tươi, nhẹ nhàng nhìn về phía Satang. Cùng lúc bắt gặp ánh mắt đối phương cũng đang nhìn mình. Hai ánh mắt bất chợt nhìn thấy nhau, họ dường như cũng hiểu được tại sao bức ảnh này lại đem đến cho họ cảm xúc đặc biệt như thế.------------------------------Một chiếc fic tự sáng tác, không theo một quy tắc ráng buộc nào. Hoàn toàn dựa trên suy nghĩ và tưởng tượng.…
Giữa việc nói ra lòng mình thì tớ thà im lặng tiếp tục đấu khẩu với cậu nhưng tớ không thể nhìn thấy cậu cười đùa vô tư với mọi người liệu tớ có nên đánh cược mà bày tỏ một lần không ?…