" Tiết Dương, ta đưa ngươi đi... Từ nay về sau, không còn Minh Nguyệt Thanh Phong, cũng không còn Thập Ác Bất Xá... Năm rộng tháng dài, Hiểu Tinh Trần nguyện một đời chờ Tiết Dương tỉnh lại..."Tựa như nhiều năm trước đó, hắn cũng từng chờ y tỉnh lại. Dù biết vô vọng, vẫn cố chấp mà chờ... " Khắc chuyện xưa lên đá rêu phong, mặc đời sau bình phẩmNửa đời say lại tỉnh, bích họa thật như mơ..."---------------Có H, cân nhắc trước khi đọc.…
#Jingren - JingYuan x BladeWarning: Lowercased!"nhân sinh như mộngngười tình mộng tanđời người như kịchngười tan kịch tàn.hoa nở, hoa tànthế gian muôn vàngtình đẹp tình tan."…
'Peter Pan mặc màu lá đỏ của mùa thu. Một màu đỏ chói chang'Nghiêm Hạo Tường chợt nhận ra là mình đang nói đến người kia, Peter Pan trong bộ đồ lá đỏ năm ấy.Cái cảm giác tội lỗi trong Nghiêm Hạo Tường dần biến mất. Cậu không nghĩ mình đã lừa Lưu Diệu Văn. Cậu đang nói thật. Rất thật. Từng lời nói của cậu đều dựa trên một kí ức đã từng sống. người ấy và Peter Pan. Người ấy có đôi mắt của một đứa trẻ, khi soi mình vào, có thể sẽ không bao giờ hiểu được nhưng sẽ mãi yêu. Người ấy có nụ cười của một đứa trẻ, dù chỉ dùng để giấu đi nỗi đau của mình, nhưng vẫn trọn vẹn làm ấm lòng người khác. - Chú đã tới Neverland? - ...ừm... - Chú gặp những đứa trẻ bị thất lạc? - Ừm... Nghiêm Hạo Tường nhớ cái 'Neverland' nhỏ ồn ào đến đau đầu trong cái phòng học 12A ấy; 'những đứa trẻ' phấn khích vì hàng loạt kế hoạch điên rồ của nhóm mình. Những ngày tháng sống vì một giấc mơ, mặc cho những người ngoài luôn cười sau lưng. - Peter Pan của chú...có giống như trong truyện...mãi chỉ là một đứa trẻ không? Nghiêm Hạo Tường không biết phải trả lời Lưu Diệu Văn như thế nào. Cậu nhìn thằng nhóc chăm chú, nhưng tâm trí bên trong rối bời kí ức. Ừ. Hóa ra kết thúc không khác nhau là mấy. Peter Pan của cậu, cũng sợ không bay được nữa, sợ bị bắt phải lớn. Cậu lớn lên. Những đứa trẻ năm nào, giờ cũng đã lớn. Tất cả trao bản thân cho số phận và thời gian. Nhưng người ấy thì không. Nó thách thức, nó đấu tranh với tất cả. Cuối cùng, nó đã thắng. Không ai bắt được nó phải lớn nữa.…
Fic tham gia evt 36h JRChú thích J: JingYuan Z: Blade/YingXingLý do vì sao lại là Z thì tại vì lúc đầu mình định sẽ kiểm tra typo và chỉnh sửa lại cảm xúc từng phần của nhân vật nên phải đánh dấu. Trong bảng chữ cái Việt Nam không có chữ Z, như thế khi tìm kiếm sẽ dễ hơn.Fic sẽ ooc vì mình dùng góc nhìn thứ nhất, mong mọi người thông cảm. Thế loại: Nhân thú, niên hạ JingYuan điểu sư (nô lệ) x Blade/YingXing Axolotl (chủ nhân), HE, có tí hơi đau lòng nhẹ.Mình đã định viết thiên về trận chiến, về bộ tộc (mình muốn thấy Jing mặc trang phục Mông Cổ) nhưng do thời gian gấp quá nên càng về cuối càng đuối, mọi người thông cảm. Mọi đóng góp về typo, dùng từ khó hiểu, lậm qt mn cứ góp ý thẳng ngay chỗ đó. Mình xin cảm ơn rất nhiều. Chúc mọi người có mùa Trung Thu vui vẻ…
Chỉ kể những câu chuyện lặt vặt về Trương Gia Nguyên và Lâm Mặc :DCó thể nhận thêm yêu cầu về các ý tưởng của mọi người về fanfic của mình.P/s: Không có thiệt đâu nha😃 Nếu mà có thiệt thì thiệt trong trí tưởng tượng của tui thoi😌 Hãy yêu và ủng hộ Phong Cảnh Nguyên Lâm nha~Lưu ý nho nhỏ: VUI LÒNG KHÔNG REUP MÀ KHÔNG XIN PHÉP Ạ!!!…
Toàn đường thêm giấmTác giả: 洚了Trương Gia Nguyên lần đầu tiên phát hiện mình có thể ăn giấm với tất cả mọi thứ trên đời....Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, xin đừng đem đi đâu.…
Ngược trước ngọt sau. HTruyện có các yếu tố gây cảm xúc tiêu cực, thủ đoạn tàn độc, vui lòng cân nhắc trước khi đọc.Là những đọc giả, xin hãy đọc để giải trí, giữ tam quan ngay thẳng.Vương Tổng công x Luật sư thụ.HE.Ngày ấy vì giải quyết vụ bê bối của người em rể mà hắn đã gặp một cậu luật sư, vì lần gặp đó mà hắn đem lòng yêu người ấy, đánh đổi bằng cả lần cược với mạng sống.Liệu rằng tình cảm ấy có được đền đáp?…