Ế khách nên quậy😊___________Dcm đầu mày 10 cọng hairwrap rồi đấy???Thắt để gặp ảnh mò...Bé coi giúp anh tháng này anh có làm ăn ổn hong đi Tháng này anh cưới em á anhh?Ê tao cũng là reader mà sao mày không coi tao mà coi nó?Tại mày không phải nóÊ?…
Tác giả: Amour (mọi người có thể gọi là Am)Thể loại: Giới giải trí, tình trai, OOC, oan gia ngõ hẹp, text, văn xuôi,...🔥 Tuyến thời gian thuộc về tác giả. Tình tiết được tác giả thêm bớt không giống với đời thực!❌ Mình không ghép cặp các anh trai đã có gia đình.Hay bị bí idea, dễ bị deadline dí nên thời gian ra chap không cố định.+ Không có nhu cầu mang ra khỏi W và được công khai với chính quyền.+ Tần suất xuất hiện của các nhân vật không đều!Mong mọi người có khoảng thời gian đọc truyện vui vẻ.…
Dark romance- "Đôi lúc em chỉ ước...em ước giá như mình chẳng làm điều dại dột ấy mà tiếp cận anh bằng tình yêu và sự ân cần thì có lẽ anh đã chẳng phải chịu khổ cực và mất niềm tin vào em..."-"Em nhìn bãi biển kia đi...dẫu cho biển có mang đến cơn sóng vô tận và hung dữ thì vẫn luôn có bờ cát trắng ngăn nó lại. Anh không phải bao cát để em đánh đập, nhưng anh sẽ nguyện làm cát biển, làm chỗ dựa cho những tổn thương của em..."…
Giữa phủ đệ họ Nguyễn quyền uy bậc nhất phương Đông Lâm, Nguyễn Thái Sơn - một Alpha thuần huyết nóng nảy và kiêu ngạo - bỗng nhận được một người hầu mới: Trần Phong Hào, một Omega không mùi, không phản ứng, không dễ khuất phục.…
"mình yêu nhau yêu nhau bình yên thôi, mình nói với nhau bao điều rồi ngày mai nắng lên bình minh sẽ tới, tay nắm tay chẳng cách rời..."↪ lowercase, soft, mỗi chương chỉ tầm vài trăm chữ↪ tình tiết không có thật↪ bác sĩ thú y nguyễn thái sơn x họa sĩ trần phong hào…
❌LÀ TRÍ TƯỞNG TƯỢNG KHÔNG ẮP ĐẶT LÊN THỰC TẾ Làm cho vui nên viết tới đâu đăng tới đó nên khi đọc mn có thể thấy lủng củng và thiếu cách diễn đạt. Mn thông cảm nhé 🤎💙💙CẢM ƠN MỌI NGƯỜI vì đã đọc fic của tui 🫰…
random drabble idk, cũng có thể là vài mẩu chuyện nhỏ trong vũ trụ của mình, hoặc vài plot chỉ là ngẫu hứng sẽ không bao giờ được hoàn thành..ngắn ngủn và cực kì xàm meo.…
YÊU 1 - ĐAU 10Tôi là Trần Phong Hào. Tôi đem lòng yêu một ánh sao.Nguyễn Thái Sơn, cái tên ấy từ lâu đã khắc sâu trong tâm trí tôi, như một bản nhạc buồn mà tôi không thể nào ngừng nghe. Em là ánh sao mà tôi ngước nhìn suốt những tháng năm tuổi trẻ, một ngọn đèn dẫn lối cho tôi trong những ngày chông chênh nhất. Nhưng trớ trêu thay, dù tôi có vươn tay đến đâu, cũng chẳng thể chạm vào em.Tôi yêu em bằng tất cả những gì mình có. Yêu từ những điều nhỏ bé nhất một nụ cười, một ánh mắt, một câu nói vu vơ của em. Yêu đến mức, chỉ cần em quay đầu nhìn tôi một giây thôi, tôi cũng cảm thấy cả thế giới này trở nên ấm áp. Nhưng tình yêu ấy, dù tôi có cố gắng bao nhiêu, cũng chỉ là một cơn sóng lặng lẽ xô vào bờ, hết lần này đến lần khác, không bao giờ được đáp lại.Ban đầu, tôi nghĩ rằng chỉ cần chờ đợi, chỉ cần luôn ở bên cạnh em, một ngày nào đó, tôi sẽ có được vị trí trong tim em. Nhưng rồi tôi nhận ra, tôi không phải là người em tìm kiếm. Tôi chỉ là một ai đó, một sự tồn tại lặng lẽ bên lề cuộc đời em, một người có cũng được, không có cũng chẳng sao.Tình yêu của tôi cứ thế chồng chất theo thời gian.Tôi yêu em một.Tôi đau mười.Tôi đã thử quên, thử rời đi, nhưng mỗi khi em vô tình lướt qua tôi, mọi thứ lại vỡ òa. Hóa ra, tôi vẫn yêu em, vẫn không thể dứt bỏ. Nhưng có lẽ, một ngày nào đó, khi trái tim này không còn đủ sức để đau thêm nữa, tôi sẽ học cách buông tay.Vì một tình yêu không được đáp lại, dù sâu đậm đến đâu, cũng chỉ là một vết thương chẳng bao giờ liền sẹo.…