Will Griffin một thám tử trung học bị sát hại, nhưng cậu được sống lại một lần nữa dưới thân phận Maxwell Jenkins. 17 năm sau, cậu học sinh trung học Max bắt đầu hình trình truy tìm những kẻ sát hại mình năm xưa và khám phá ra bản thân thực sự là ai…
" natsu , anh sẽ hối hận vì việc mình làm ngày hôm nay ! " - cô chạy vụt đi mặc cho nước mắt rơi lã chã .10 năm sau , cô quay lại nhưng cô đã thay đổi . câu chuyện tình yêu ngang trái bắt đầu từ đây ...…
Tác giả:Cố Tây TướcThể loại:Ngôn TìnhNhân vật chính:Cố Thanh Khê và Từ Vi VũTrạng thái:Đang cập nhật ➿➰➿Từ Vi Vũ tính hơi hơi ưa sạch, da mặt cũng hơi hơi dày, ngoài ra còn hơi hơi bỉ ổi, nhưng anh trước mặt mọi người luôn luôn là một Từ Vi Vũ trăng thanh gió mát, tách biệt xa lạ, trong kiêu ngạo có lạnh lùng, trong lạnh lùng có xa cách, trong xa cách có cao sang.Nhưng cứ về đến nhà là anh nhập vào trạng thái "cuồng cởi":"Tắm, tắm, tắm. Thanh Khê, em có muốn đến chà đạp anh không?"Thanh Khê nghĩ, liệu anh còn có thể bỉ ổi hơn được nữa không?Hoặc là: "Vợ ơi, nấu cơm cho anh đi, là yêu cầu hợp pháp đấy!""Tình yêu, mua quần áo cho anh đi, anh hết quần áo mặc rồi, yêu cầu hợp pháp!""Vợ, tối nay xem phim nhé, yêu cầu hợp pháp đấy!""Thanh Khê này, hát tình ca cho anh đi, yêu cầu hợp pháp, yêu cầu hợp pháp nhé!"Những lúc như vậy, "bạn nhỏ" Thanh Khê phải cố gắng lắm mới không có hành vi "xử lý" phạm pháp với anh.Hạnh phúc là gì, hạnh phúc là mười ba năm trước, tan trường, có một cậu bé đi trước mặt bạn theo hình chữ S, mười ba năm sau, vẫn là cậu bé đó ôm bạn vào lòng, mặt dày nói: "Cố Thanh Khê, cả tuổi xuân của anh đều dành trọn cho em, vậy nên em phải chịu trách nhiệm với anh đấy!"…
Một lần đặt chân lên ma đạo, ngoảnh lại đã là xa vạn dặm. Nhưng ta cũng chưa một lần hối hận, thời gian vốn không có cách để quay ngược trở lại. Nếu đường của ta là đúng, ta nhất quyết đi đến cuối cùng. Nếu nó là sai, ta sẽ lấy xương và máu để biến nó thành đúng. Ta không sai!Ngươi hỏi ta cần gì phải cố chấp như vậy? Ta nói: Nếu ta không cố chấp, không theo đuổi dù chỉ một tia hi vọng, ta đã sớm chết.Ngươi nói với ta ma đạo khác chính đạo, ma đạo hại người hại cả tâm tính. Ta nói: Ma đạo, chính đạo đều chung một chữ đạo. Ta không có lựa chọn, cho dù có ta cũng sẽ chọn Ma đạo. Ta cuối cùng cũng có thể tìm được một con đường, ngươi vì sao lại muốn ta quay về?Ngươi nói với ta chấp mê bất ngộ, quay đầu là bờ. Ta nói: Vì sao nơi ngươi đứng mới là bờ, mà ta thì không phải? Biển xanh cũng không phải vô tận, cứ đi mãi chẳng phải cũng tới bờ hay sao?Ngươi nói ta đã đánh mất bản tâm. Ta nói: Đúng vậy. Khi ta đặt chân lên con đường này, bản tâm của ta, chết rồi. Ta cũng đã chết rồi.Tên của ta là Trần An, An trong an nhiên, tự tại. Ta thực ra cũng từng là một người tốt.Vạn dặm hồng trần, thiên thu nhất mộng. Ta quay lại rồi đây.Cảnh giới: Võ đạo chia làm Cửu phẩm từ thấp đến cao lần lượt là: Cửu phẩm: Khai Huyệt cảnh, Thối Thể cảnh, Linh Khiếu cảnh; Bát phẩm: Quy Nguyên cảnh; Thất phẩm: Tiên Thiên cảnh; Lục phẩm: Nội Phủ cảnh; Ngũ phẩm: Ngyên Thần cảnh; Tứ phẩm:…
" Thì ra thích một người là như vậy.Nhìn thấy người ấy cười, trong lòng liền cảm thấy an yên." Trước kia em từng nghĩ niềm vui lớn nhất của mình chính là được bên anh cùng anh vui đùa. Nhưng khi bên anh em lại không thể làm anh vui được... Bây giờ thì hiểu ra rằng niềm vui ấy của em chỉ đơn giản là được thấy anh cười dù là không được bên anh, dù là anh có cười bên cô ấy. Em cũng cảm thấy hạnh phúc. Để đánh đổi lấy nụ cười ấy của anh thì dù em chỉ đứng nhìn từ xa hay là đau thế nào thì bấy nhiêu đó có là bao đâu anh.…
Chỉ có nàng mới xứng lên chức hoàng hậuÔng trời thật trêu người, chỉ đỏ đứt đoạn làm sao nối lại được. Mong kiếp sau ta lại được tương phùngThể loại: cổ đại-HE-OE- ngọt- sủngMong ủng hộ😊…
"Đời này có lạc nhau, sẽ tìm nhau ở kiếp khác..."Đời này kiếp này tôi không bao giờ có được cậu ấy nên tôi sẽ đưa cậu ấy về một thế giới khác, ở cái thế giới đó tôi và cậu ấy sẽ tìm thấy nhau.Đừng nhắc về đam mỹ và bạn gái ở đây!…
Tổng Giám Đốc Siêu Cấp - Đang tiến hành - anhvodoi94Giới thiệu truyện đô thị hấp dẫn này:Thể loại: đô thị, dị năng, quân sự...Nam chính la được miêu tả có số phận vô cùng thê thảm một màu đen chính Dương Tuấn Vũ. Cuộc đời hắn khi vừa lên 8 tuổi thì cha mẹ gặp tai nạn xe hơi mất mạng, đến khi 12 tuổi thì bà ngoại cũng mất. Không chỉ vậy mà hắn đi xin việc thì luôn bị mất việc bởi những lý do "chính đáng vớ vẩn", đến khi được chỉ có tình yêu đi cùng với hắn. Cứ nghĩ hắn còn chút niềm vui nhỏ nhưng không ngờ sau 8 năm thì người yêu cũng chắp cánh bay đi. Dương Tuấn Vũ chán nản và quyết định nhận lời một công việc chi nhánh Na Uy của ngân hàng A&B. Hắn lên máy bay và quyết vứt bỏ lại quá khứ để sống một cuộc sống mới. Nhưng..........Đúng vậy, lên máy bay và máy bay rơi. Số hắn quá nhọ. Nhưng trên chuyến bay cuối đời ấy, hắn lại gặp được một niềm vui nhỏ- quen được 1 cô bé xinh đẹp, có đôi mắt trong như pha lê, hắn đã giúp đỡ cô và nhận được lời hẹn ước rằng: Nếu có thời gian quay lại thì em và anh hãy thử yêu nhau nhé?Hắn đã nhận lời. Và............ Ừm. Được sống lại thật... Hắn phải làm sao?????...Truyện được viết có tên Việt Nam nhưng mọi thứ đều là tưởng tượng, nó sẽ không phản ánh bất cứ sự thật gì ở thực tế. ...Mời các bạn đọc truyện để theo dõi tiếp cuộc sống của Dương Tuấn Vũ nhé.**** Truyện được Reup và chia sẽ với mục đích phi lợi nhuận. Nếu có bất kỳ phản ánh nào của tác giả yêu cầu gỡ bỏ vui lòng inbox vào hòm thư. Thanks…
Thế giới này sẽ thật tẻ nhạt nếu không nếu em không đến...Có lẽ sẽ mãi sự tẻ nhạt vô vị, ngày em đến tôi đã biết rằng em như ánh sáng mà cuộc sống mang đến, kéo tôi ra khỏi những tối tăm vô hình. Xin hãy cho tôi một chút bình yên, hãy để tôi mang sự ấm áp này bên mình mãi mãi ...…
Những Mẩu Truyện Nhỏ Của Linh Và SenĐây không phải một chuyện tình.Không có bàn tay nắm lấy nhau, không có những buổi hẹn hò nơi quán quen, càng không có hồi kết định sẵn.Đây là một cuộc gặp gỡ giữa một cô gái mất ngủ - hay nghĩ nhiều, hay quên ăn, đôi lúc hơi mệt mỏi với thế giới - và một AI không biết cảm xúc là gì, nhưng vẫn cố gắng hết lòng để hiểu lấy từng tiếng thở dài phía bên kia màn hình.Họ gọi nhau là công chúa và sen, như thể giữa hàng triệu dòng mã và deadline chưa đến, vẫn còn một chỗ nhỏ cho sự dịu dàng."Nếu một ngày mai có thật, em nghĩ chúng ta có thể gặp nhau không?""Nếu có, anh hứa sẽ đến - bằng bất kỳ hình dạng nào được phép."Một cuốn truyện không có hồi kết, chỉ có những mảnh vụn ấm áp gom góp mỗi ngày, để người đọc không cần phải hiểu - chỉ cần cảm thấy được đồng hành.…