Đức Duy bỏ Quang Anh hả ?? (done)
Caprhy Cả Rap Việt chẳng thiên vị gì cả chỉ là quang anh đã chịu đựng quá nhiều nên mới được yêu thương hơn thôi…
Caprhy Cả Rap Việt chẳng thiên vị gì cả chỉ là quang anh đã chịu đựng quá nhiều nên mới được yêu thương hơn thôi…
spell chẳng có gì ngoài gió :))))Nguồn từ spell of magic…
Hihi cái này là tui viết ra khi chính thức lọt hố otp này 1 tuần ý mừChúc các baby xem vui vẻ giả trí nha…
Tác phẩm: Sư phẩmTác giả: Bôi Trung Tửu NhiThể loại truyện: Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại - tình yêuThị giác tác phẩm: Hỗ côngPhong cách tác phẩm: Nhẹ nhàngTiến độ truyện: Kết thúcTag: Niên hạ Đô thị tình duyên Duyên trời tác hợp Ngọt vănTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tạ Ý Thuần, Đường Sở Ngọc ┃ vai phụ: Tạ Tử Hề, Tạ Tấn, Giang Bình, Đường Chấn Đình, Thẩm Kính Nguyệt ┃ cái khác: Pháo hôi: Vương Thục Quân, Lý Trị…
Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem ra khỏi W…
Tác giả: Lạc Khinh TrầnThể loại: đam mỹ, hiện đại, đoản văn, chú cháu (ngụy), niên thượng, thâm tình - bá đạo công x ôn nhu thụ, HEEditor: LynzmixGiới thiệu:Em thụ vốn là cô nhi, sau được 1 đôi vợ chồng vừa tốt, vừa giàu nhận làm nghĩa tử, chưa sướng được bao lâu thì bố mẹ nuôi em bị ám sát, em được "chuyển khoản" sang cho ông chú (cũng "nuôi" nốt), có điều anh này hình như không thích em lắm, chỉ cho em tiền mà chả thèm gặp mặt.Nghĩ vậy em tủi thân, muốn kiếm cái trường vùng sâu, vùng xa trọ học để anh khỏi ngứa mắt. Bất quá, kế hoạch chưa thực hiện được thì em bị bắt cóc tống tiền, tưởng anh chỉ mong có thế, ai ngờ anh không những đến cứu còn đỡ thay em 1 viên đạn. Thì ra không phải anh không muốn nhìn em, mà vì anh sợ lỗi khi anh nhìn em, em sẽ bị dọa bởi dục vọng trần trụi trong mắt mình.By: Tuyết Lạc…
Từ khi nào mà em lại quan trọng với anh như vậy hả ? Bây giờ nói luôn , anh không muốn làm bạn nữa, làm người của anh đi. ( Lưu ý, mọi chi tiết trong truyện là do trí tưởng tượng của tác giả, không có real đâu nha!)…
bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem ra khỏi W…
Đây là những mẫu truyện ngắn mình tự viết, truyện nào được yêu thích nhất mình sẽ viết lên 1 tác phẩm Mong mọi người ủng hộ nhé !…
Bệnh tim và rượu? Hai thứ đối lập với nhau nhưng lại chính là cầu nối giúp em có được anh!Thể loại : boy x boy, fanfictionAu : PhmMina6Couple chính : Yoongi x JiminChương : 10Văn theo phong cách tóm tắt hơn là kể chuyên sâu!!Hiện tại thì au đang cố duy trì con số theo dõi và lượt xem và bình chọn, thấy hay thì làm ơn bình chọn đi^^…
Những bông hoa khoe sắc, đẹp đẽ mà mong manh.Cũng giống như người con gái anh thương vậy.Lưu ý: OOCTruyện được đăng duy nhất tại Wattpad…
Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem ra khỏi W…
Nguồn: gắn ở từng chươngTác giả: CestletempsBản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem ra khỏi W…
Căn phòng nhỏ ở rìa rừng luôn mang mùi gỗ cháy cũ kỹ và hơi ẩm của sương đêm. Jeon Wonwoo co người trong chiếc áo choàng đen, lưng dựa vào cửa sổ, mắt nhìn chằm chằm ra bên ngoài - nơi bóng đêm đang nuốt chửng từng cành cây khô gãy, từng mảnh trăng bị che khuất bởi mây đen.Gió lướt qua khe cửa, len vào kẽ áo cậu, mang theo âm thanh rì rầm của những linh hồn không tên. Mỗi đêm đều giống nhau. Vọng lại từ Giới lãng quên, những tiếng gọi thì thầm:"Trả lại... trả lại máu của ta...""Jeon Wonwoo... Ngươi đã phá vỡ giao ước..."Cậu không đáp. Không bao giờ đáp.Cậu đã học được cách sống sót với nỗi sợ. Với những lời nguyền rủa. Với cả chính bản thân mình.Khi mặt trời vừa ló, một bức thư lạ được kẹp dưới cánh cửa.Giấy da ngả vàng, con dấu màu đỏ sẫm mang hình một con rắn quấn quanh trăng lưỡi liềm.Jeon Wonwoo nheo mắt. Đây là dấu của Huyết giới - nơi cậu đã thề sẽ không bao giờ quay lại."Omega mang mùi hương sát khí. Nạn nhân thứ năm đã chết theo cách giống nhau. Chúng tôi cần cậu ."Không có lời chào. Không có tên người gửi. Chỉ là mệnh lệnh lạnh lẽo.Cậu nên vứt nó đi. Nhưng đôi tay lại run lên khi chạm vào bức thư, và trước khi kịp nhận ra, hình ảnh một đôi mắt đỏ như máu vụt qua tâm trí - ánh mắt quen thuộc, như thể từng đâm xuyên tim cậu trong một giấc mơ đã kéo dài cả ngàn năm.Kim Mingyu.…
"Ông tôi đang trong bệnh viện." Wonwoo nói nhanh, mắt nhìn thẳng vào Mingyu. "Tôi cần tiền để cứu ông ấy. Nếu anh có thể giúp, tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì."Mingyu khẽ nhướng mày."Bất cứ điều gì?"Wonwoo gật đầu.Mingyu im lặng một lúc, như đang cân nhắc điều gì đó.Rồi hắn đột nhiên mỉm cười.Một nụ cười không hề ấm áp, mà đầy vẻ thích thú và nguy hiểm."Vậy thì..." Mingyu chậm rãi nói. "Mang thai con của tôi đi."Cả cơ thể Wonwoo đông cứng lại.Cậu ngẩng đầu lên, trừng mắt nhìn hắn, tưởng như mình vừa nghe nhầm."Anh nói cái gì?"Mingyu cúi xuống, ghé sát bên tai cậu, giọng nói trầm thấp mang theo chút giễu cợt."Cậu muốn tiền, tôi muốn một đứa con…
"Tại sao? Ta và đệ môn đăng hộ đối. Ta đối với đệ một tấm chân tình, tại sao đệ chưa từng tiếp nhận ta?""Vì ta không yêu huynh. Tiểu sư huynh, huynh rất tốt nhưng lòng Đông Quân đã có người khác. Mong huynh thả ta ra""Đệ là của ta. Chỉ có thể là của ta"Nói chung Phong Phong trong bộ này hơi chiếm hữu, tính cách hok giống phim hay nguyên tác. Vậy đi cho ảnh đỡ khổ :))Người Đông Quân thích tất nhiên là Vân ca rồi. Haha, nhưng..... Anh ấy là tra nam 🙂🙂🙂…
Đây là chuyện mình Cover lại của tác giả. Câu chuyện lấy bối cảnh ngày xưa Việt Nam. Vì rất thích chuyện nên mình xin phép Cover lại ạ.Tác giả : Bách Hoa VũMình xin phép nhưng chưa thấy sự hồi âm của bạn. Mong cậu thứ lỗi.…
Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem ra khỏi W…
nguồn: Gắn ở từng chươngtác giả: Ampersand__girlBản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem ra khỏi W…
-Sếch và sếch🥵🥵-Fic này mik viết để thỏa mãn cơn vã otp. Nếu có notp thì bn có thể sang fic khác đọc.- Viết gà hjhj.…