Không phải một fic dài có mạch truyện rõ ràng, chỉ là 1 số đoạn ngắn ngắn mình nghĩ ra trong chốc lát ném lên đây để lưu giữ kỉ niệm thui. [Warning OOC]Đây là Thời QuangTrình Tiểu Thời(top)Lục Quang(bot)Và mình là Esther (Ét).…
Cậu trai trẻ người Nhật 21 tuổi Tên " Hotaru Ken " làm nghề viết truyện ( manga ) sống qua ngày. Buổi tối nọ khi đang trên đường trở về nhà sau cả ngày cúi đầu vẽ truyện Cậu vô tình bị vướng vào vụ tai nạn giết người . Trong lúc hoảng loạn cậu bảo vệ đứa trẻ vô tình Ken bị ăn đạn lạc :))và rồi một vòng sáng xuất hiện Ngay trong cuốn truyện của cậu còn dang dở Cậu đã tái sinh trong hình dạng đứa trẻ 13 tuổi tên [ Yuu Kihiro ] bị cả dòng họ coi là vô năng bị ghẻ lạnh......Cũng từ đó hàng tá những pha lật kèo ngoạn mục và hàng tá bi giờ đang chờ cậu vượt qua phía trước!!....…
Hello mấy cậu, tuy đây không phải tác phẩm đầu tay nhưng là tác phẩm tớ đăng đầu tiên trên đây, nơi đây chứa đựng vô vàn sự yêu thương sâu sắc của tớ với OCTP, tớ yêu chúng nó rất nhiều. Tớ sẽ đăng những tắc phẩm hồi chập chững mới viết đến hiện tại, mong các cậu hoan hỉ ủng hộ.Tương lai hai đứa nó sẽ được tớ viết cốt truyện đàng hoàng và được ra goods hihi, tớ mong lúc đó mọi người sẽ còn sát cánh đồng hành xùng tớ. Tớ biết ơn những người đã đọc được tình yêu của tớ dành cho hai em và biết ơn hai em đã cứu rỗi tớ. #BL…
Vậy là Sai đã hoàn thành được tâm nguyện của mình. Không biết đã bao nhiêu năm trôi qua, ấy vậy, thời gian anh bên Hikaru mới thật tuyệt vời biết bao. Khoảng không trắng bao trùm lấy cơ thể đang mờ nhạt dần của Sai.Nước mắt đột nhiên lăn dài lên gò má, đến khi nó đủ đầy để thả mình xuống mặt của không gian ấy, cho anh thấy được gương mặt chính mình.Tại sao anh chẳng cảm thấy vui chút nào, anh chỉ muốn được gặp lại Hikaru để nói lời chào tạm biệt với cậu, để được chơi nốt ván cờ mà hai người còn bỏ dang dở. Chẳng mong cầu được bên Hikaru mãi, chỉ cần thời gian ngắn thôi, anh tin mình sẽ trân quý nó vô cùng. Dường như có ai nghe được chúng, ở cuối bên kia, một khung cảnh quen thuộc hiện lên, thôi thúc đôi chân của anh chạy nhanh đến.Là Hikaru, Sai đã trở về, đây là hội quán cờ vây, anh gọi Hikaru, chạy xung quanh mà không nhận được hồi âm, cậu không có cảm nhận gì. Thay vào đó, hình như có người đang nhìn anh.Được rồi, Akira Touya đang nhìn chằm chằm vào anh, đôi mắt không giấu nổi sự bất ngờ. " Hình như có ai đằng sau lưng cậu, Shindo. "" Hả, có ai đâu."" Có mà, cái người đang vẫy tay.."" Cậu mệt quá rồi, Touya ạ. "[ Đừng mang đi khi chưa có sự cho phép ạ ]…