atsh • twisted fantasy
atsh oneshot…
atsh oneshot…
shortfic…
mùi thịt xiên nướng thơm phức ngoài cổng trường vẫn luôn là thứ gì đó thu hút bọn học sinh 10A5...…
- textfic, lowercase, văn xuôi, badwords…
* thể loại bác sĩ, boylove* các kiến thức y khoa có thể không chính xác hoàn toàntoi vẫn luỵ atsh 2024 nhìu lúm, chưa dứt được ;)…
- Quang Anh làm gì đó?...- Sao hỏi không trả lời?...- Cậu khinh thường tôi sao? ...- Này ( đẩy vào vai )."Gì""Không thấy đang đeo tai nghe à""Phiền"Quang Anh 18 tuổi là sinh viên năm hai của ECAL - ngôi trường nghệ thuật danh giá nằm giữa lòng Lausanne thanh bình. Cậu thường ngồi bên khung cửa sổ tầng ba của xưởng vẽ, nơi nắng sớm xuyên qua từng lớp kính trong, đọng lại trên mi mắt và mái tóc nâu mềm như sương mờ tháng Ba.Người ta hay bảo Quang Anh giống như một nét cọ lướt nhẹ không ồn ào, không sắc sảo, nhưng cứ thế len lỏi vào tâm trí người khác. Trong lớp học đầy tiếng nói chuyện sôi nổi, cậu vẫn luôn là người ngồi lặng lẽ, phác họa từng chi tiết nhỏ nhất trên tờ giấy trắng, tựa như đang lắng nghe một bản nhạc chỉ mình cậu nghe thấy.Có lần, giảng viên hỏi: 'Vì sao em chọn theo nghệ thuật?'Cậu đáp nhỏ, mắt vẫn không rời nét chì: 'Vì em muốn giữ lại mọi khoảnh khắc đẹp đẽ, trước khi chúng trôi đi như tuyết tan trên mái nhà tháng Tư._Người ta bảo St. Moritz là nơi dành cho những kẻ có tiền hoặc có ước mơ. Đức Duy không có cả hai.Cậu từng học Kỹ thuật tại một trường đại học lớn nơi mà mọi giấc mơ bay xa được vẽ nên bằng lý thuyết và những con số. Nhưng rồi một ngày đầu đông, cậu lặng lẽ rút hồ sơ, mua vé tàu đêm về phía Graubünden, mang theo duy nhất một chiếc vali và một email xác nhận làm việc tạm thời tại trường đua ngựa White Turf.White Turf không giống bất kỳ nơi nào cậu từng biết. Băng tuyết trắng xóa trải dài, ngựa đua phi băng băng qua mặt hồ đóng băng, và những bước chân người lạ.…
Rảnh tay thì viết=))Nobody:Tôi chờ atsh kết thúc r mới viết fic=))))…
ừ thì đọc đi…
Nội Dung Được Triển Khai Hoàn Toàn Dựa Trên Ý Tưởng Của Tôi, Vui Lòng Không Sao Chép._Tobu_…
deadline thì ai mà không ngán? chúng tôi không ngán, chúng tôi chỉ muốn diệt trừ deadline. phòng sales của "quỷ vương" tuấn tài mới đón thực tập vào 9 tháng trước, giờ thì đã là chuyện của 9 tháng sau.!!!chỉ là trí tưởng tượng của tác giả, tất cả tình tiết và sự kiện chỉ mang tính chất hư cấu, không hề có thật!!!warning: ooc, tục, lowercase. không hạp vui lòng click back slice of life, text xen kẽ văn xuôi…
Một đêm mưa gió, con mơ tái mặt thét lên:- Mợ Duy... hiện về rồi má ơi... đang đứng ở gốc cau...Má hai không tin. Nhưng đến lần thứ ba nhìn lại, bóng người ấy vẫn ở đó-gầy gò, trắng bệch, mắt mở trừng.Khi cả nhà còn chưa kịp hoàn hồn, bóng đen ướt sũng đột ngột hiện ra, giọng vang như xoáy vào óc:"Máu ta chẳng rơi oan... kẻ khiến ta đoạn mệnh, đừng mong toàn mạng."…
người yêu cũ thôi mà? có gì đâu phải sợ.…
Nguyễn Thái Sơn giật mình tỉnh dậy sau một giấc chiêm bao đáng sợ.---𝑎𝑛𝑔𝑠𝑡 𝑠ℎ𝑜𝑟𝑡𝑓𝑖𝑐; 𝑟𝑎𝑡𝑖𝑛𝑔 𝑀Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại wattpad account @tn_trucnhii…
Nguyễn Quang Anh một câu chàng trai lúc nhỏ đi thi The Voice kids và đạt được giải quán quân và gặp được cậu em chỉ mới 11 tuổi và gắn kết với nhau từ đó họ cùng nhau ngày một đi lên..Hoàng Đức Duy là mooth chàng nhóc rụt rè cũng muốn thử sức đi thi The Voice Kids và gặp được một cậu anh lớn hơn mình 2 tuổi và chính xác hơn là 13 tuổi.. Và lúc đó em đã dính anh từ lúc đó…
RhyCapDương KiềuNhậm HùngDooGemSolNickTài AnSinh TúHiếu TusWean KhangNgân TrungRik PhúcKiệt ThịnhAli QuíLouAP--------------------Ở đây đu NHẬM HÙNG và DƯƠNG KIỀU không đu DƯƠNG HÙNG…
: "kiều em qua nhận nhiệm vụ cho em kìa , em được anh Big giao nhiệm vụ làm giáo viên luật của trường đại học luật đấy!!!": hả gì? nhưng m-: " nhanh lên!!!!": ờ ờ chờ tí…
[DuongHung] [RhyCap]❗❗Có thể có H❗❗Nếu thế giới tệ quá thì về với tôi..."Khi thế gian ngừng xoay vòng, theo chiếc kim đồng hồ."- Không Thời Gian_ Dương Domic_…
"Hòa bình có đẹp không anh?""Đẹp chứ nó rất đẹp vì để có được hòa bình mà bao nhiêu vị anh hùng đã ngã xuống để có được hòa bình đó em à"…
Một lá thư rơi giữa căn nhà cũ,Một cái chết không máu, chẳng giằng co.Một bí mật chôn vùi trong sương khói,Và bầu trời... chưa từng lặng im.…
Creamy Mochi🍬Đức Duy mới chuyển đến chung cư, mỗi sáng đều bị tiếng piano của anh hàng xóm tầng trên đánh thức.Bực mình đi lên hỏi chuyện, ai ngờ đụng ngay một anh đẹp trai, mắt kính mờ mịt... nhưng nụ cười ấm áp.Cứ thế, từ cà phê buổi sáng đến việc giúp nhau học nấu ăn, hai người dần bước vào thế giới của nhau.…