[IronStrange] If A Moment Is All We Have
Lưu ý: Cốt truyện này được lên ý tưởng ngay sau khi xem Endgame, chưa biết đến những cảnh cut hay FFH, vì vậy một số phân đoạn sẽ khác với canon. Có tham khảo một ít nội dung của comic nhưng không giống. Phần lớn bám theo sườn truyện của MCU.Cảnh báo: Như tiêu đề, là fanfic thuyền Là Lạ (IronStrange), ai không thích thể loại này xin vui lòng clickback!Để con thuyền đau thương này flop sml rồi mới viết về nó... Ai đã chìm cùng đi ngang qua đây xin hãy để lại một dòng comment..."Ai quan tâm khi một ánh sáng tắt đi?Ừ thì có tôi đây."…
Rồi sẽ về đâu
khi mình iu nhầm người...…
For Loki and Thor
Đôi ba câu chữ dành cho ThorKi, 2 anh em khiến tôi đau lòng nhất MCU.Lưu ý: Đây không phải là fanfic, đây là suy nghĩ của tôi về các chi tiết trong phim…
Những bộ phim hay nhất
phim hay lắm đó à nha ... Các phim tớ giới thiệu toàn là phim hay thôi ... Nhớ ủng hộ , ko đọc chùa . .…
NHẬT KÝ TỬ HỒI
07:38 sáng.Trời mưa nhẹ. Mùi nhựa đường ướt lẫn trong không khí.Yuta Morikawa ngồi phía cuối xe buýt, tay nắm chặt quai cặp, mắt nhìn ra cửa kính. Cậu ghét mưa - nó luôn khiến ký ức về ngày cha mẹ mình mất trở nên rõ ràng hơn.Bên ngoài, trường học đã hiện ra phía xa.Cậu khẽ thở dài.Một ngày bình thường nữa...07:41 - Trước cổng trường.Yuta chậm rãi bước vào. Qua hàng cây, cậu thấy Aoi - em gái cậu - đang đứng cùng nhóm bạn.Cậu giơ tay vẫy nhẹ, nhưng một tiếng "BOOM" chói tai xé ngang bầu trời.Ánh sáng trắng. Nhiệt. Gió. Thế giới như bị đục thủng. Một cột khói bốc lên từ toà nhà phía tây, nơi lớp học của Aoi nằm.Mọi thứ chao đảo.Cơ thể cậu văng đi.Tiếng hét. Máu.Ai đó gọi tên cậu, xa dần......rồi mọi thứ tối đen.Yuta tỉnh dậy.Tiếng chuông báo thức vang lên 07:00 sáng.Trời lại mưa.Cậu bật dậy, thở dốc.Căn phòng y hệt tối qua. Nhưng cơ thể... không đau. Không vết thương nào cả. Mọi thứ như chưa từng xảy ra.07:20 - Trên xe buýt.Cậu đảo mắt - mọi thứ giống hệt. Cùng một tài xế, cùng một bà cụ phía trước."Không thể nào..."Cậu thì thầm.07:41 - Trước cổng trường.Lại là hình ảnh Aoi. Lại là tiếng cười của bạn bè.Yuta gào lên: "Aoi! TRÁNH RA!"Mọi người giật mình. Nhưng không có tiếng nổ. Không có gì xảy ra. Chỉ là cậu - một người điên la hét giữa sân trường.Giáo viên gọi cậu lên phòng y tế.Cậu im lặng. Sợ hãi. Bối rối. Và... lạnh sống lưng.Phòng y tế. 08:05.Ánh đèn huỳnh quang mờ ảo. Mùi thuốc sát trùng nồng nặc.Cậu ngồi đó. Trống rỗng."Mới quay lại lần đầu, đúng không?"…














