Một khi đã yêu bạn nghĩ sẽ làm gì?Tình yêu đẹp, có phải đẹp từ trong đẹp ra ngoàiNhìn thấy người mình yêu luôn cười là mình cảm thấy hạnh phúc nhìuCó phải vì người mình yêu mà sẳn sàng làm tất cảĐịnh mệnh an bài gặp được người là duyên, đến được với nhau là nợ, không duyên không nợ thì nỗ lực không từ bỏ, ý trí thanh caosủng, 1x1, cường công, nhược thụ, ngọt, lạnh lùng, tuổi trẻ,......…
Xin Chào mọi người! Mình là Kần đây, Au chính của fic ấy đây =)) do não cá vàng quá nên đã quên mất tài khoản, mật khẩu rồi! (sorry mọi người nhiều nha) - Mình cũng là Au chính của fic nên mọi người đừng lo nha! cảm ơn mọi người đã luôn theo dõi fic nha! - Mình sẽ cop tất cả 7 phần về bên nick này nha cho mọi người dễ đọc nha! Do sắp chuyển cấp nên mình sợ sẽ bị dừng fic giữa chừng! Mong mọi người thông cảm nha!!! Bây giờ thì GOOOOOOO nào!…
Sau khi ăn tối xong, An chở tôi về nhà.Đường phố Sài Gòn lúc nào cũng đông đúc người qua lại, mặc dù thế nhưng tôi vẫn thích Sài Gòn vào buổi đêm nhất, có lẽ do ban đêm trời bắt đầu dịu đi, mát mẻ hơn.Ngồi trên xe, tâm hồn tôi cứ phiêu lạt theo những dòng người qua lại.Được một lúc An hỏi tôi" Sao thế, sao hôm nay mày chẳng nói câu nào thế?""Tao đang bận ngắm cảnh"Tôi nhích người về phía trước, để cằm mình lên vai của An để có thể nghe rõ An nói "Chổ này có gì để ngắm cảnh" "Có chứ, mày không biết gì cả" An lại hỏi tiếp tôi, tay nó chỉ vào một cặp đang lái xe bên cạnh"Mày thấy họ hạnh phúc không?""Ờ thì sao""Họ giống như tao với mày ấy"Trời ơi, ý gì đây! Mặc dù gương mặt tôi vẫn như vậy nhưng trong lòng tôi đang phát sướng vì câu nói của An.Tôi có tình đánh lạc hướng, thoát khỏi cái tình huống ngại ngùng này " Đẹp trai nhỉ"Tôi nói xong, An im lặng một lát rồi nói, giọng như có vẻ không mấy dễ chịu"Ừ, anh đó nhìn đẹp nhỉ ""Không tao nói mày ấy"Vừa nói, tôi vừa nhích lại gần An thêm một chút, tôi đưa đầu nhìn An.Đúng lúc đó, An cười quay qua nhìn tôi.Ánh mắt chúng tôi chạm nhau..."Con nhỏ này, có để yên cho tao lái xe không?"Tôi đánh vào vai nó một cái " Này, mày lái xe cho đàng hoàng, tao không muốn chầu ông bà sớm đâu"" Biết rồi" Nói là thế nhưng ngay phút sau nó lái thẳng vào cái ổ gà trên đường, làm tôi được phen hồn lìa khỏi sát " Đinh Nguyễn Tường An, cụ nhà mày" tôi chửi nó, thế nhưng đáp lại tôi chỉ là tiếng cười giòn tan của thằng An. Tôi hờn giỗi quay chổ khác, nhưng trong lòng tôi vốn đã…
Cậu ấy cùng bàn với tôi, chỉ là ngồi chung vào đầu học kỳ 2 năm 12 thôi. Cậu ấy không có gì đặc biệt cả, bình thường như bao bọn con trai khác trong lớp thích đá bóng, trốn tiết chơi game, tiết toán thì hăng say chép chép tỏ ra hiểu biết nhưng kỳ thực lại chẳng làm đúng bài nào, còn tiết văn thì lại gục bàn xuống ngủ. Không hề như trong tiểu thuyết, tôi ngồi bên cạnh cũng không nảy sinh tình cảm gì, 2 chúng tôi cũng suốt ngày đánh đánh mắng mắng, mơ hồ đi qua năm 12.…
Tác Giả: Nữ Kim Cương Bất HủTruyện: Pokemon Chi Hami Lữ HànhTrọng sinh Kaitou Izumi nắm giữ hệ thống, tại thế giới pokemon đạt được tối cao nhân sinh !!!---------------------------------Truyện đăng với mục đích phi thương mại.…
Viết cho vui để sả mấy thứ để trong lòngTruyện ko theo trật tự nào, chỉ là cảm hửng của tôiOOC,OCC và ko canonTất cả các Sans đều sống cùng một Au. Tất cả đều là ver human…
Motif: Tiểu thư sa cơ x Nhà giàu mới nổi, Nam thích trước, Nam nhẹ nhàng x Nữ mỏ hỗn. Nam truy trước, nữ truy sau.Châu Ngọc lấp lánh, Nguyệt Quang chiếu rọi. Tống Hy Thất từ tiểu thư thân phận cao quý sau một đêm rơi xuống đáy vực sâu và phải nhờ giúp mới có thể học ở môi trường tốt hơn. Ở đây cô gặp lại Lê Thời Nghiên, con trai của một người giúp việc cũ nhà cô.Vì hoàn cảnh đặc biệt của cô nên dễ dàng trở thành tâm điểm chú ý của cả trường. Mỗi lần cô gây chuyện, Lê Thời Nghiên lại đứng ra giải quyết mọi thứ êm đẹp. Cậu nói là để trả ơn ngày trước nhưng cô nói không cần. Sự bám đuôi của cậu ta khiến cô thấy phiền phức nhưng không thấy cậu lòng cô lại không yên.Lê Thời Nghiên: Con mẹ nó, ông đây tốt với cậu quá cậu lại được nước lấn tới à?Tống Hy Thất: Cậu nói tôi làm gì cũng được mà. Lần trước tôi bảo vệ cậu rồi giờ cậu phải bảo vệ tôi. Nghe chưa hả?Năm năm sau.Lê Thời Nghiên: Không thích tôi tại sao năm đó lại ngủ với tôi?Tống Hy Thất: Anh bị ảo tưởng à? Chủ yếu là do mặt anh dễ nhìn nên lên giường mới có chút cảm giác. Anh lại tưởng tôi thích anh à?…
Tác giả: 静雨灰灰Cp: La Nhất Châu - Tôn Diệc HàngNote: OOC, mạch truyện theo góc nhìn của La Nhất Châu ở ngôi thứ nhất.Truyện dịch chưa được sự cho phép của tác giả và được dịch với mục đích phi thương mại.Bản dịch không đảm bảo đúng 100% nội dung nguyên tác, được đăng tải duy nhất ở Wattpad (@g_ircle)._________________________________________"Tôi muốn nhân cơ hội này lại gần cậu ấy mà không đánh động gì. Về mặt thể xác, nắm tay hoặc quàng vai cậu ấy, như thể đây là biểu hiện thân thiết. Vậy nhưng cơ thể tôi như trong đêm đông -30 độ, bị băng tuyết bao bọc tê cứng không thể cử động."…
Vẫn là FGONhưng là mấy mẩu dou và tranh của các artist 💕Đăng và dịch CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA ARTIST CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA ARTIST CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA ARTIST x πNên LÀM ƠN ĐỪNG MANG ĐI ĐÂU CẢ, LÀM ƠN ĐẤY x π…
Chào em, người đã từng vút qua cuộc đời ta và để lại vết lõm hằn sâu không thể xóa nhòa.Ta chẳng bao giờ có thể quên được những gì đã xuất hiện trước mắt, kể cả cậu bạn nhỏ đã từng khóc nhè khi chụp ảnh lớp ngày ta còn học lớp mầm, kể cả vết xước đã không còn hiện hữu trên đôi bàn tay vụng về, kể cả những câu chữ em mà đã từng động viên ta vào những ngày êm đềm nhất.Người nghĩ ta đã quên, nhưng trên thân thể ta có hàng tá những vết lõm khiến cho ta có muốn quên cũng chẳng được.Vì ta không thể.Xin lỗi.Và xin tặng em một ngày nắng đẹp bằng cả tấm lòng.-choi seungcheol & lee jihoon…
Cốt truyện:Sau khi kết thúc mọi chuyện, Andy đã bình tĩnh tâm lí vì cú sốc về con búp bê đó quá lớn. Andy sau khi tỉnh trí, đã nướng náu tại nhà của mình. Về phần Chucky, hắn vẫn mang mối thù với cậu, nhưng Chucky nghĩ lại...Nếu không giết cậu được, thì sẽ trêu đùa cậu tới phát khóc và sợ hãi. Dù sao Andy cũng đã trưởng thành, Chucky muốn xem Andy lúc lớn sẽ như thế nào.TRUYỆN HƯ CẤU VÀ KHÔNG CÓ THẬT!…