☆Author: 'Cảm Xúc Bầu Trời'. (Hãy vào câu chuyện và thưởng thức!.)☆Chủ đề: FRIENDSHIP, FAMILY.• Sắp xếp: Tôi xin lỗi trước cho bất kỳ lỗi ngữ pháp và chính tả.• Warnings: Bạo lực, cái chết. Lạm dụng nhân vật thông qua.• Xếp hạng: T.☆Ghép nối: Đây là một fic 'Tình bạn', và vâng, nó sẽ có thể có một chút All27 tùy thuộc vào cách mà tâm trí của tôi hoạt động.☆Disclaimer: Tôi không sở hữu Katekyo Hitman Reborn! Nếu tôi làm vậy, nó sẽ có rất nhiều yaoi trong đó và tất cả chúng ta đều biết rằng điều đó sẽ phá hỏng câu chuyện và nữa đây là tình bạn không phải bl hay yaoi.…
Tiêu đề dịch: Làm thế nào để (vô tình) có được những người theo dõi rất riêng của bạnTóm tắt : Điều đầu tiên Reborn muốn làm sau khi trở về nhà là đưa bản báo cáo nhiệm vụ của mình - và ngủ, không nhìn thấy những người lạ bị cướp đang quây quần trên giường vào giữa đêm và thờ phượng anh ta. Rõ ràng, anh đã bỏ lỡ rất nhiều thứ. (Hoặc là một lần họ phát hiện ra Trực giác siêu phàm của Tsuna mạnh hơn khi anh ta ngủ).Cảnh báo : Hộp thoại nặng và cố gắng hài hước.Tuyên bố miễn trừ trách nhiệm : Katekyo Hitman Reborn! và tất cả các nhân vật của nó thuộc về Amano Akira.…
【 Ta biết các ngươi che giấu rất nhiều chuyện.Ta biết ta không hiểu biết các ngươi, chưa từng bị cho biết các ngươi sở thừa nhận thống khổ cùng bất đắc dĩ.Nhưng là, cũng có rất nhiều sự tình, là các ngươi không biết.Ta trải qua, ta cảm thụ, ta ý nguyện, ta sở thừa nhận hết thảy...... Các ngươi, thật sự hiểu biết quá sao? 】Là song tử giả thiết 2727, ( trước mắt tới nói là ) thân tình hướng. Tưởng nếm thử từ một cái hoàn toàn không biết gì cả người góc độ tới đối đãi KHR chuyện xưa, thử đi miêu tả "Bị người bảo vệ" cảm thụ.…
"Róch rách..."Tiếng mưa chảy từ mái hiên đỗ xuống tạo ra những âm thanh vui tai. "Cạch" chiếc cửa sổ tại một khu xóm nhỏ mở ra, bên trong là một chàng trai trẻ với khuôn mặt thanh tú. Anh chàng đưa đôi mắt yêu điều của mình ngó vào hư không. Gió se se lạnh, bầu trời thì xám xịt, cảnh vật điều hiêu không một chút sức sống.**********************"Bạch...bạch..."Những bước chân nhẹ như không va chạm cùng mặt nước. Anh chàng đi từ từ tiến về phía một tiệm cà phê đầu xóm anh. "Tinh.." chiếc nhỏ treo trên cao ngay mép cửa run nhẹ. Bước vào trong là một không gian khác nó ấm áp hơn bên ngoài, thoải mái và dịu chiệu hơn. Anh chàng vắt chiếc áo khoắc bị ướt sủng lên móc trên gần cửa, anh cất chiếc ô vào đúng nơi rồi lại bước đến quầy order. "Tách"Giọt cà phê rớt xuống, bản nhạc jazz vang lên và một cái chớp mắt..."Hahaha... em biết nó sẽ thú vị mà""Anh, ta đi thôi...""Em thích nhất là mùa đông...""Đây chính là quán cà phê em yêu nhât""Em...xin...l...""Két....Ầm...""LAM HÀ.....""Rắt...rắt...rầm..."Những mảnh ký ức vui vẻ, đau buồn cứ thế ùa về. Mỗi lần anh đến đây khẽ nhắm mắt lại nhớ về cô ấy, cô gái anh yêu nhất cũng là người sẽ cùng anh đi đến hết cuộc đời. Con đường trước tiệm cà phê là nơi người anh thương thân hình máu me đang hấp hối chờ chết, mọi người xung quanh chỉ biết đứng nhìn chỉ tay năm ngón mà bàn tán đủ điều. Lúc đó, anh tuyệt vọng vô cùng. Tại sao, nơi cuối cùng cô muốn đi trước khi đi qua Mỹ phẫu thuật là tiệm cà phê này? Nơi cô muốn ở mãi vẫn là tiệm cà phê này? Và...thứ cô yêu thíc…
twoshot#OnceAWeekYZL tuần 4.warning: lowercase, ngôi thứ nhất, dựa trên trí tưởng tượng.setting OOC nặng, ai không đọc được thì bỏ qua.@written by: nienienieee.…