Cún, Mau Theo Trẫm Về Nhà !
aa…
đọc rồi bt…
Hai người họ đã có chút tình cảm khi gặp mặt..…
Khi mùa phượng kết thúc, khi tiếng ve dần thưa đi và rồi biến mất để những cơn gió se lạnh và cả những cơn mưa rào tháng 8 tới.Khi ấy những cô cậu học sinh được quay trở lại trường, lại lao đầu vào những giờ học căng thẳng, lại được tận hưởng những khoảng thời gian quý báu bên bạn bè. Khoảng thời gian ấy thật đẹp, là một phần kí ức sẽ luôn in dấu xâu đậm vào mỗi con người. Một năm học mới lại bắt đầu, hãy cùng đồng hành với nhau cho đến khi mùa phượng tiếp theo lại đến.…
"Hôm nay luyện đề nhiều quá, tớ mệt nên gục đầu xuống bàn nằm nghỉ. Ban đầu chỉ định bụng nhắm mắt một lúc cho đỡ mỏi, nhưng lúc bạn cùng bàn lay tớ dậy, mở mắt ra đã gần 5 giờ chiều. Ánh nắng cuối ngày bao phủ THĐ trong màu hồng đỏ rực rỡ, xen lẫn mây vàng như mỡ gà. Không còn cái nóng gay gắt đặc trưng của hè Hà Nội, tớ có thể cảm nhận rõ ràng một ngày đã trôi qua như thế nào.Hè à... Ra là đã vào hè rồi đấy! Tớ chợt nhận ra thời điểm mình sắp phải chia tay với THĐ ngày càng gần. Cũng có thể sớm hơn nữa. Chia tay với bảng đen, phấn trắng, bàn ghế gỗ, thầy cô, bè bạn đã gắn bó suốt 3 năm.Và cả người mà tớ thích...Tớ gói buổi chiều tàn của mùa hè lớp 12 trong từng dòng chữ gửi đến cậu. Tớ không mong mình như ánh hoàng hôn nhuộm đỏ THĐ, chỉ mong cậu có thể nhớ đến tớ bằng lời chào tạm biệt mà mặt trời gửi đến mùa phượng vĩ đỏ rực cuối cùng của chúng ta."Quyền tắt điện thoại, lại cặm cụi ngồi làm cho xong tập đề dang dở. Mãi đến khi tiếng trống trường vang lên những thanh âm rộn rã, nó mới vội vàng cất vội sách vở bút thước vào cặp rồi đi ra nhà xe cùng lũ bạn.Điện thoại trong túi quần rung lên vài nhịp. Quyền lấy ra kiểm tra, như thói quen đã hẹn trước, Trí khôn của ta đây bình luận vào dưới bài viết của nó:"Thế cậu có định bày tỏ tình cảm với cô bạn ấy không?"Quyền khựng lại đôi chút, rồi nhanh chóng trả lời:"Chắc là... sẽ không đâu."…
"Có độc."Một nơi để mình lưu trữ vài thứ không nên để riêng bên ngoài. Nếu đã mở nó ra thì xin hãy tự kiềm chế, mình không chịu trách nhiệm cho ham muốn hay nỗi niềm của bạn.…
Rước dâuNgày 15/7 trời âm u gió lộng, những người ở thôn Nguyệt Quế thi nhau ra đường đứng, nghe nói hôm nay nhà họ Hoàng rước dâu. Mỗi lần nhà họ cưới dâu đều cho gia nô vác kiệu đi khắp thôn, còn rất hào phóng rải tiền khắp nơi trên dọc đường, kiệu sẽ đi hết một vòng rồi mới quay về nhà. Sở dĩ người dân ở đây biết chắc vì họ đã được nhận tiền từ nhà họ Hoàng những sáu lần, bây giờ họ cưới thêm một dâu, tất thảy đúng bảy người, mỗi năm nhà họ lại cưới một người. Năm nay đã là năm thứ bảy tính từ ngày con trai nhà họ chết yểu, bảy nàng dâu trẻ đẹp son sắt lại chịu cảnh làm góa phụ. Chẳng biết tại sao họ cưới nhiều dâu như thế, mọi người cũng đồn đoán rất nhiều, có người nói cậu chủ nhà đó chết rồi làm quỷ nhập tràng, hút máu trinh nữ mới sống được, có người lại nói linh hồn cậu ấy phá phách không chịu yên, đòi cưới vợ nên gia đình mới lo lót cưới. Còn nhiều cái nữa nhưng chỉ dám nói sau lưng, đồn đoán thì cũng chỉ là đồn đoán mà thôi, chưa ai xác thực được, kể cả hỏi cũng chưa từng dám hỏi người làm nhà đó, thấy vẫn làm ăn phát đạt, có bị gì đâu."Tính ra cậu chủ nhà họ Hoàng đó sung sướng thật, chết rồi mà còn được cưới tận 7 người vợ!""Nhà họ giàu, tiền của ăn mấy đời chưa xê dịch một miếng nhỏ nữa là, nói gì cưới có bảy người con dâu!""Bao nhiêu con gái đẹp trong làng nhà họ bê về hết, chẳng sót một người"."Không biết khi nào kiệu hoa đi ngang nữa, đợi từ sáng giờ".…
khúc đầu không đam cuối mới đam…
Khi đi chơi với YoonGi thì bỗng Tae thấy có một người bán thỏ cậu tính mua về để làm thịt ăn nhưng ai ngờ....…
Một số bài thơ mình tự sáng tác =)))…
Câu truyện nói lên truyện tình của một đôi nam nữ vào thời học sinhㅋ…
"chúng ta đã từng có khoảng thời gian như thế "…
Truyện xoay quanh cô gái bé nhỏ mang tên Shinobu. Thôy thì mình viết Giyuu Shinobu tiếp( mà không biết có nên viết H hok) 😈😈 OOC. Nội dung không liên quan tới mạch truyện chính.…