Không phải tất cả Omega đều yếu ớtTác giả: Phược Thiên Yên NhãThể loại: Đam mỹ, nguyên sang, xuyên không, tinh tế, Dị năng, quân nhân, cường cường, sinh tử, sủng, HE.Giới thiệu:Sát thủ Dị năng xuyên không đến thế giới tương lai, Tiêu Mặc Duy tỏ vẻ được sống cuộc sống mới rất thú vị.Xuyên vào Omega nhỏ nhắn đáng yêu, Tiêu Mặc Duy bày tỏ mọi thứ miễn cưỡng có thể chấp nhận được.Omega này mới bị Alpha đánh dấu, chưa gì đã định phải chung thủy một đời, phụ thuộc hoàn toàn vào hắn. Tiêu Mặc Duy bày tỏ quan ngại sâu sắc. Cái tuyến Omega gì gì đó, anh có thể cắt đi đúng không? Alpha kia, anh cũng có thể giết chứ?Nhưng mà vị kia lại là người trong quân đội, hơn nữa còn là Thượng tướng...…
-Noémie 8 tuổi, mất cả cha lẫn mẹ trong một vụ tai nạn giao thông. Noémie không biết điều gì sẽ xảy ra phía trước, tương lai của em sẽ như thế nào khi em thẫn thờ dựa đầu vào bên cửa kính của tàu hỏa mà nghĩ suy, hướng mắt nhìn khung cảnh Paris có lẽ là lần cuối cùng em được ngắm nhìn.-Noémie 8 tuổi lần đầu cảm nhận được sự lạnh lẽo nơi lòng người.-Noémie, ở nhà mọi người gọi em với rất nhiều cái tên, khi thì ngắn gọn là Noé, phiên âm là nô-é, khi thì là "mày", "con ranh", nhưng em chỉ thích được gọi đầy đủ là Noémie, và người đáp ứng được điều đó là chị Renée và Renée cũng thích em gọi chị ấy là Renée, đầy đủ mà không tắt như cách Renée gọi em.-Noémie trong một lần tung tăng quanh thị trấn, em tìm ra được một khu vườn nhỏ, nhiều hoa, hoa nào cũng đẹp, nhiều lá, lá nào cũng xanh, nhiều cỏ, cỏ rậm rạp vô cùng. Em mê đắm và yêu thích khu vườn vô cùng, một khu vườn nhỏ dành cho riêng em. Khu vườn là nơi em trải mình ngắm nhìn trời cao và xanh, là nơi mà những lúc lơ đễnh trốn việc mà nằm ngắm hoa và hưởng gió, là nơi mà những lúc cảm giác đơn côi và hiu quạnh xâm chiếm lấy thể xác em, thể hiện bằng những giọt lệ tuôn. Em chỉ muốn nằm mãi nơi đây, hòa mình vào hoa lá, thơ thẩn nhìn những dạt mây trôi để không phải quay về ngôi nhà đó, nhưng mà còn chị Reneé thì sao...nhưng mà em ưu tiên ước muốn của bản thân mình hơn...và quả thực ước muốn của Noémie đã thành hiện thực khi trong một buổi chiều tà, linh hồn và thể xác em của em đã nằm lại mãi nơi đây, giữa hoa và lá.....Ảnh bìa : từ Pinterest.…
Thanh xuân ai cũng đã có 1 mối tình và mối tình ấy có lẽ sẽ để lại nhiều kỷ niệm, nỗi nhớ mong nhất. Tôi cũng vậy, đã có 1 cô gái đến với thanh xuân của tôi, mong cô ấy ở lại đây thật lâu và không xa cách…
Tác giả: Nạ Chích Hồ Ly.Vì mình chưa xin phép được nên xin đừng reup ở bất cứ đâu. Chúc mọi người đọc vui vẻ.Văn Án:Hm... chúng ta có một chiếc ao vô danh, bên trong có cá, có tôm, có cua.Điều bất thường duy nhất: Lũ cá, cua, tôm này là một đám yêu tinh, nhí nhố, nhặng xị, dễ thương...Hm...Đó là câu chuyện bình thường đến không thể bình thường hơn của đám yêu tinh ham hư vinh, thích tự sướng...Nhưng hãy đọc, để cảm nhận, để thấm thía một điều giản đơn. Rằng, ai cũng muốn làm những điều thật vĩ đại, nhưng lại quên mất cuộc sống vốn được tạo nên từ những điều vô cùng nhỏ bé.Cả chặng đường đời giống như một cuộc hành trình thưởng lãm, cái đẹp không xuất phát từ quá trình theo đuổi sự thỏa mãn của thị giác, mà là sự trọn vẹn tâm hồn.Và bạn sẽ nhận ra rằng, điều vĩ đại chính là điều giản dị, chân lí của cuộc đời luôn xuất phát từ những thứ bình thường... ...Lần đầu tu thành hình người, Hắc Tử hắn lúc đó đang ôm mặt ngồi trên bờ ao thơ thẩn... chợt gặp một con cá giống hắn, tay cầm chiếc bánh đậu, người mà suốt đời này hắn không thể xa rời...Đến một ngày, Ếch xanh ôm đàn ba dây, hí hửng ngồi trên bờ ao hỏi.' Quần yêu, tại sao các ngươi lại thành tinh? ' Cá chép : ' Tại vì muốn lên bờ nghe buôn chuyện!'Cá Quả ' Tại vì không muốn ăn cá!'Cua : ' Tại vì không muốn bò ngang cả ngày!'Tôm sông : ' Tại vì muốn ra biển lớn!'Hồ ly: ' Tại vì yêu.'Là vì yêu sao? ...Là vì bánh đậu sao? ... vì cái gì nhỉ?...Lúc Cá nheo hóa thành hình dạng thật, thay lũ cá, tôm trong ao đấu v…
tôi đẩy nhẹ cánh cửa gỗ đã phủ đầy một lớp bụi, nắng, lúc này, như một con gấu ngủ đông vươn mình dậy, khẽ xao động qua những tán cây, rồi rất nhanh len lỏi vào trong căn phòng nhỏ. nắng tháng ba.…
Mọi chuyện cứ nghĩ là sẽ đơn giản , cứ cho rằng chỉ cần yêu thương một người thì cứ lấy can đảm ra tỏ tình sẽ được như mong muốn nhưng đời không như là mơ…
When a young girl wants discover her mothers death before she past on, she started to be kidnapped before she get to learn more.Will Yukona get out of the disaster? Or will she be stuck forever.…
Người khác đều sống lại đáo ba tuổi, vì sao nàng lại "Mất trí nhớ" thành ba mươi hai tuế? ! Vừa mở mắt, "Hoa tàn ít bướm" hoàn thành trong truyền thuyết "Bị chồng ruồng bỏ" . Không có việc gì, nàng lạc quan —— nam nhân, ái tình, hôn nhân thần mã, đều là phù vân! Không cần thi đại học, không có viết không xong bánh cuốn, chỉ có hoa không rõ tiền tiêu vặt, khả dĩ làm càn địa đi dạo phố, mua quần áo, cật đồ ăn vặt, còn có bó lớn thời gian truy tinh, ngoạn trò chơi... Cuộc sống này, còn có cái gì để oán trách? Bất quá, không có "Đại thúc" môn dây dưa thì càng hoàn mỹ!…
Minamoto Aoi là một cậu bé cô độc từ nhỏ. Cậu chưa bao giờ được cảm nhận được cái thứ gọi là hơi ấm của một gia đình, người ngoài thì không công nhận Aoi mà chỉ quan tâm đến danh tiếng nhà Minamoto.Một ngày nọ, cậu đã chết đi và chuyển sinh sang một thế giới khác. Nhưng... vết thương vẫn còn đó... liệu cậu có thể vượt qua được những nỗi đau còn tồn đọng trong tâm trí cậu?…