KICM-JACK - SÓNG GIÓ
TL : Đam mỹ (dị ứng đề nghị click back), HECP: Khánh Tuấn (KJ)…
TL : Đam mỹ (dị ứng đề nghị click back), HECP: Khánh Tuấn (KJ)…
CP: Dương x Hùng, Quang Anh x Đức Duy, Thái Sơn x Phong HàoTóm tắt: Lê Quang Hùng một nghệ sĩ tự do bị xuyên vào một thằng hầu của nhà bà hội đồng-người chuyên gia gây rắc rối, đụng chuyện là đánh nhau, đặc biệt rất hay cãi lộn với Đăng Dương-con trai bà hội đồng.Thể loại: fanfic, HE, đọc thư giãn nha ạ không drama không căng thẳng…
đau đớn...…
Like stars in a clear night sky.Text fic.Jeon Wonwoo × Kim Mingyu.Tài phiệt ẩn thân × Nhà thiết kế trang sức triển vọng."Anh ấy có tất cả. Còn cậu, cậu có gì để nói rằng mình xứng với anh ấy?"…
Tương truyền rằng:Trên đỉnh Hàn Vân, có một gốc đào ngàn năm, giữa tuyết trắng vẫn nở hoa như mộng.Năm ấy, dưới cánh đào phiêu lãng, hai thiếu niên giao phong, kiếm quang như trăng, ý chí như tuyết.Một người là chưởng môn tương lai của Vô Lượng Sơn - Trần Đăng Dương, kiếm tâm như băng lạnh lẽo, vô tình vô dục.Một người là thiên tài kiếm tu Nguyệt Tịch Cung - Lê Quang Hùng, ánh mắt như vầng trăng non, ôn nhu nhưng kiên định.Bọn họ vốn chỉ nên là hai đường thẳng song song trên con đường tu đạo dài vô tận.Thế nhưng, trận tỉ thí năm ấy đã khiến vận mệnh quấn chặt lấy nhau, không thể tách rời.Ba tháng ước hẹn, mười năm biệt ly.Một kiếm Vô Lượng Kiếp cắt đứt luân hồi, một kiếm Nguyệt Tịch Hoa Thần thắp lên chấp niệm.Trong biển máu mịt mù, giữa cơn mộng ngàn cánh đào, ai vì ai nhập ma, ai vì ai luân hồi bất tận?Chấp niệm một đời, vấn vương mấy kiếp, cuối cùng chỉ còn lại một câu hỏi:"Nếu có kiếp sau, ta vẫn muốn tìm thấy ngươi dưới gốc đào ấy...""Trong áng mây, đàn ai tấu vang nơi xa ngút ngàn""Trăng khuyết tàn, cảnh vật như giấc mơ vụt tan""Trong giấc mơ, vũ khúc dưới hoa, ánh nến lung linh đỏ""Hoa tuyết rơi khắp trời, đã qua bao năm tháng""Biệt ly hay tương phùng cần chi bận tâm, biết có qua kiếp này?""Phong hoa tuyết nguyệt chỉ là đoạn nhân duyên kiếp trước"…
Chúng ta mắc kẹt vì mớ cảm xúc hỗn độnChúng ta lạc lối vì những ngã rẽ của con tim…
Truyện không có thật mong mọi người hiểu cho .đọc ròi biết nho…
Nhà trọ mang tên ATSH do Isaac mở ra và trong nhà trọ đó có 30 người con trai sinh sống cùng những câu chuyện nhỏ nhặt của họ…
❦ Trần Đăng Dương!top x Lê Quang Hùng!botlowercase⚠ Sản phẩm hoàn toàn là trí tưởng tượng, không áp dụng lên người thật.…
Chào mừng tất cả các học viên đã đến với The School!…
Tôi bao nuôi em !Author : Kierawtr" Kí vào bản hợp đồng này thì lập tức ngày mai tên của em sẽ đứng đầu tất cả các bài báo trang mạng xã hội . Em sẽ không cần lo về việc không ai booking em nữa " Bảo Khánh vừa nói vừa đẩy bản hợp đồng về phía Jack" Hợp đồng gì ?" Jack nhận lấy những không vội mở ra , cậu hỏi Bảo Khánh"Tôi bao nuôi em !" Đọc xong nhớ bình chọn cho truyện nhé !#Đammỹ#Phương_Tuấn#Bảo_Khánh#Jack#K_ICM…
Truyện hong có thiệt mọi tình tiết đều do t/g nghĩ ra .Mong mọi người xem dui dẻTruyện lấy ý tưởng của nhiều nơi để gọp lại thành em nó , mong mọi không chê. Cũng đừng nói này kia nhé…
" và rồi anh cũng sẽ phải nhận ra, em đã đi xa từ hôm qua."…
❗❗LƯU Ý: ĐÂY CHỈ LÀ TRUYỆN TÔI VIẾT VỀ CP MÀ TÔI SHIP HOÀN TOÀN KHÔNG CÓ THẬT ❗❗…
cuộc sống về đêm của học sinh? " sáng đi học, tối vào bar"…
ko áp dụng cuộc sống đời thật…
" Anh tới để mang em đi, Đô Đô anh yêu em."…
‼️CHUYỂN VER‼️Tác giả gốc: @downpour0721CP gốc: OngNiel• CP: Trần Đăng Dương x Lê Quang Hùng.• Rating: 4+• Thể loại: Xin thề không hề có ngược.• Tóm tắt nội dung:Lê Quang Hùng đi xem mắt, hẹn hò với bác sĩ cấp cứu Trần Đăng Dương, qua nửa năm thì bị Trần Đăng dương đá. Lê Quang Hùng vì cảm giác tội lỗi nên cố gắng bù đắp lại cho Trần Đăng Dương bằng cả vật chất lẫn tinh thần. Chẳng hiểu sao cứ mỗi lần được người yêu cũ bù đắp là một lần người yêu mới của Trần Đăng Dương bỏ chạy không quay đầu nhìn lại.© Bảo Lưu Mọi Quyền…
cre ảnh bìa truyện: _thanhthao26_điểm mạnh của toi là ngược nhưng bộ này thì ngọt xem thử coi là đường real hay đường trộn thủy tinh nhó :3333tên là của các anh nhưng không liên quan đến người thậtttttt…
Duyên phận suôi khiến chúng ta gặp nhau.Chúng ta gặp nhau không phải ngẫu nhiên, mà bởi duyên phận đã kết nối chúng ta trong mênh mông cuộc đời.Cảm giác rung động chính là sự báo hiệu.Lưu ý tất cả chỉ là ý tưởng của tác giả, không có thật.…