Hello, Rin đây! Cái này là cái vở lưu hình mị vẽ 'di động' của mị. Tất cả tranh đều là của mị hết á! (Trừ cái hình bìa) Vì mị thích vẽ vcl ra nên cái này sẽ đầy mấy cái hình xấu kinh dị của mị. Anh em xem xong ném đá nhẹ tay kẻo nát nhà mị thì chết. Cảm ơn đã ủng hộ nghén :)Cứ gọi mị là Rùa nghe, cho thân thiện :)…
Đường Hoan này nhân, tính tình ôn hòa.Tô Toán Lương tổng khuếch đại nói, nàng chính là bị người đánh một quyền cũng có thể cười được. Mà Lục Thiên Diêu nói cái này gọi là không quan tâm hơn thua.Khả nàng nhưng cảm giác mình có điều là trẻ người non dạ, cộng thêm có chút nhận mệnh.Nàng vẫn cho rằng này không tính là cái gì tốt tính tình, mãi đến tận năm ấy gặp gỡ hắn...ps:1. Nữ chủ ở rể, trước tiên hôn sau luyến, một chọi một, chậm nhiệt ~2. Không đại ngược, có tiểu ngược, cuối cùng HE~3. Không có gì bất ngờ, nhật càng 3000, thờì gian đổi mới 19: 00~ những thời gian khác chương mới chính là ở Tu Văn, đại gia không nhìn ha ~ cầu bình luận cầu thu gom ~Nội dung nhãn mác: Sinh tử nhà giàu thế gia thiên làm nên cùngTìm tòi then chốt tự: Nhân vật chính: Đường Hoan, Sở Thanh Quỳnh ┃ vai phụ: Đường Dụ, Sở gia mọi người, chờ chút ┃ cái khác: Nữ tôn, nam sinh tử, một chọi một…
Có trời mới biết chuyện gì đang xảy ra!😭😭😭😭😭Ai đó đưa tôi về lại Trái Đất đi!********Vương Loan_ một trạch nữ vô danh của thế kỉ 21 bỗng dưng gặp vận cứt chó! Khi cô chót lỗi mồm nhạo báng tuổi trẻ của chính mình, khiến trời cao động lòng thương xót tặng cô 1 vé trở về thời thanh xuân nhạt nhẽo của chính mình.À thì chỉ là cho cô cơ hội Reset toàn bộ tuổi xuân vô vị của mình!Nhưng...Nhưng...rõ ràng là cô đâu có muốn! Reset đâu có dễ vậy chứ!?Còn việc học..Còn kiểm tra...Còn...Trời ơi,ai đó nói tôi phải làm sao với! ?😱😱…
Anh ta, anh ta nữa và...tổng cộng có 6 anh sống trong khu nhà trọ , tính tình 6 anh này thì mỗi người một tính nhưng có thể gọi là cũng hợp nhau. Sinh viên năm cuối của Trường đại học ABC và nói chung rất tự hào rằng 6 anh đứng hạng bét đĩ nhất của trường thì phải biết cái độ ngu người nó thần thánh đến mức nào rồi đấy.Cô ấy và thêm mấy cô nữa thì đủ bộ 6 người rồi mỗi cô có một gia cảnh khác nhau nhưng chung quy là con dân lao động cả thế cho nhanh. Học năm cuối đại học ABC, nói không quá thì đứng hạng cũng gần nhất trường, con gái học giỏi cũng chẳng lạ gì.Chú ý: Truyện này nó bựa bựa và rất đời thực không có hoàng tử, công chúa sống trong lâu đài to nhất thế giới đâu kính mong ba con cô bác chú lưu ý. Mà đọc cái này thì bụng phải rỗng tuếch đấy kẻo ói ra thì thằng như tôi không chịu trách nhiệm đâu.…
Tên truyện: Tuyệt Kỹ Học Đường Của Trach NữTác Giả: Huế CaThể loại: Hài Hước, Xuyên Không****.Văn Án:Có trời mới biết chuyện gì đang xảy ra!😭😭😭😭😭Ai đó đưa tôi về lại Trái Đất đi!********Vương Thị Loan_ một trạch nữ vô danh của thế kỉ 21 bỗng dưng gặp vận cứt chó! Khi cô chót lỗi mồm nhạo báng tuổi trẻ của chính mình, khiến trời cao động lòng thương xót tặng cô 1 vé trở về thời thanh xuân nhạt nhẽo của chính mình.À thì chỉ là cho cô cơ hội Reset toàn bộ tuổi xuân vô vị của mình!Nhưng...Nhưng...rõ ràng là cô đâu có muốn! Reset đâu có dễ vậy chứ!?Còn việc học..Còn kiểm tra...Còn...Trời ơi,ai đó nói tôi phải làm sao với! ?😱😱…
'Người' muốn níu cậu lại nói với cậu rằng bên trong ta thật buồn - ta không vui vẻ như cậu tưởng và ta thật khờ khạo .Nếu một ngày gió biển thổi mạnh đến bên bờ cát dưới ánh trăng tàn hoà hương hoa đêm về -Liệu rằng cậu sẽ cho 'người' một chiếc ôm chặt hơi ấm say nơi vòng tay hay một nụ hôn dịu nhẹ như mây trên má 'người' ?Khi chúng ta đang còn ngớ ngẩn với cảm xúc thì ánh mắt chìm vào tĩnh mịch của màn đêm - Chỉ có tâm trí ta vừa huyền ảo vừa rỗng tuếch trong không gian .…
Một cuộc sống bình yên tan vỡ, một trang mới mở ra những nét bút còn nguệch ngoặc , suy nghĩ còn non kém tôi nghĩ mọi chuyện rồi cũng sẽ qua . Anh sẽ hàn gắn những vết nứt trong lòng tôi nhưng ko anh chỉ đẩy tôi vào hố sau vĩnh cửu.Tôi đã từng nghĩ anh và tôi sẽ cùng nhau nắm tay bước vào con đường màu hồng ấy . Thế giới của anh và tôi quá khác biệt . Phải chăng duyên trời đã định chúng ta có duyên gặp nhau nhưng ko có đủ nợ để ở bên nhau! Thôi tạm biệt anh ! Trương Tuấn Khải chúc anh có một cuộc sống hạnh phúc. Sự buông bỏ chưa phải là kết thúc. Tình cảm nằm ấy chưa tàn như bức ảnh bị xé nét nhưng vẫn có thể Hàn gắn"Tay nghề còn non kém mong mọi người góp ý và ủng hộ ah "- ném gạch đá thoải mái em sẽ hứng hết và sửa chữa ah nhưng đừng mạnh tay quá nha em sợ vỡ đầuĐây là lần đầu em viết mong anh chị Thông cảmYêu mọi người nhìu !!!…
vào khoảng đầu năm 1846-1848, estados trong trận giao chiến giữa hoa kỳ và méxico giành đất texas, chàng vô tình gặp caridwen, nàng đã cứu giúp em của chàng trong khi tìm cách chạy trốn trên sông nueces. hai người phải lòng nhau và rồi sau đó là những chuỗi ngày vô tận niềm đau. caridwen ; nắng có phai có gỉ úaem vẫn là vầng thơ tuy bình dị mà đẹp đẽ. méxico dù xa xăm dù tít tắp.trái tim anh vẫn hướng về washington nơi em.|do not allow transfer version|written by -erythrophylla.…
"Cho những chênh vênhCho những nỗi trống trải mơ hồ.. Cho những ngày chỉ biết ngước mặt lên trời mà kìm lòng không khóc.. "Đây là một câu chuyện của một thanh xuân rất khác. Nó không khác ở quá trình mà nó khác ở tư vị, ở cách nhìn nhận vấn đề. Thật ra, lời văn lẫn cách dẫn truyện thật sự sẽ không hay như mong đợi, tuy nhiên câu chuyện có lẽ sẽ làm bạn hài lòng bởi nội dung. Bạn có thể chê nó nhạt nhẽo, rỗng tuếch, nhưng bạn không thể phủ nhận nó rất chân thực.!…
Một hôm Nanon có bài tập rất quan trọng, vì mãi sáng tác nhạc để đại diện câu lạc bộ đi thi nên đã quên làm mà còn 3 này nữa phải nộp bài. không may mắn thay là máy tính bị hư, nếu ra ngoài sửa chữa thì trơn một khoản tiền khá lớn hiện tại vấn đề ngân sách tài chính của Nanon đang cạn kiệt vì bị mẹ cắt tiền chi tiêu hàng tuần vì không chịu đi mua đồ với mẹ hồi tuần trước. Ohm là bạn của Nanon cũng hoạt động trong câu lạc bộ âm nhạc khi nghe Nanon than vãn chuyện hư máy tính thì anh cũng cũng định giúp vì anh cũng đang bị cắt tiền tiêu hàng tuần vì ăn hiếp em gái, không giặc đồ, không bộn phòng,bla..bla... với lại anh cũng thích cậu lâu rồi nhưng không có cơ hội để thể hiện còn tiếp theo như thế nào mng nhớ xem fic vài t5-cn hàng tuần nhoa.…
Lại Thuấn Niên nổi lên cái sớm, đánh răng rửa mặt hậu, ngáp dài, đi xuống lầu dưới.Dưới lầu là hắn diện than cửa hàng, mấy năm trước tồn đủ tiền, cùng bằng hữu liền mượn một chút, đủ kim ngạch đem cửa hàng bàn hạ.Bằng hữu nói muốn chúc mừng hắn có cửa hàng của mình, còn cho hắn tìm trang hoàng, đem cửa hàng tu sửa đến ra dáng, sạch sẽ đơn giản, động tuyến gọn gàng.Lại Thuấn Niên không biết bằng hữu đang trang hoàng thượng bỏ ra bao nhiêu tiền, mà nhìn thấy sáng ngời liền sạch sẽ cửa hàng, trong lòng hắn phi thường cảm kích bằng hữu.Ngầm dưới đáy còn tôn xưng đối phương một tiếng cổ đông lớn, hoặc là khuếch đại hơn điểm hội nị xưng đối phương vi lão bản.Lại Thuấn Niên vốn chỉ là cái bán một loại mì bán hàng rong, mua lại cửa hàng chính là hi vọng khách nhân có thể tại trong cửa hàng có nhiều hơn vị trí hiện trường dùng cơm,Cái khác mới đến khách nhân nhìn thấy trong cửa hàng có khách, cũng sẽ hiếu kỳ lại đây mua của hắn mặt.…
Bùi Tư đột nhiên xuyên thành ma pháp thế giới, phế thổ trùng kiến lĩnh chủ, bắt đầu ngay tại chỗ ngục cấp khó khăn.Túi tiền trống trơn, xu không có.Lãnh địa mênh mông, trải rộng ma thú.Con dân ma lực khô kiệt, toàn viên ác nhân.Bùi Tư hít thở dài, kia vẫn là quá một nhà mấy khẩu cuộc sống, không xen vào việc của người khác .《 thế giới khác xây dựng cơ bản vật ngữ 》 hệ thống: Ngươi là nhận thức thật vậy chăng? ?Chắc chắn năm sau:Báo -- phế thổ địa khu lương thực sản lượng toàn bộ đại lục thứ nhất!Báo -- phế thổ khu hán bảo gà rán, đại lục tiêu lượng thứ nhất! Dựng kiêu cơm, ma lạt năng, cái lẩu khuếch trương toàn bộ đại lục!Báo -- phế thổ khu toàn viên ma pháp thiên tài, đều đã thắp sáng đêm tối, bảo tồn nước ấm vài ngày, không cần động thủ có thể rửa quần áo...Này hắn lĩnh chủ: Đây là chính mình cuộc sống sao!Bùi Tư: Cừ thật, rốt cục đạt tới trò chơi đánh giá -- toàn dân tiểu khang !…
_ Khắc Trời Một Dải Duật Vân _ Ta ví Bầu Trời trong áng nước thanh xuân là một trang giấy trắng - thanh thuần,nhiệt huyết và kiêu mãnh. Ngắm nhìn Bầu Trời cho ta cơ hội được chắp bút,nguệch ngoạc từng nét màu thô tô diễn những cá tính,riêng biệt của mỗi kiếp người. Ta có thể dệt lên một trời đầy sao,có thể họa lên một bức kí họa rực sáng vũ trụ,cũng có thể tô lên một màu đơn sắc lạnh lẽo không thôi. Vũ Trụ cho phép ta được ngước nhìn Bầu Trời,đem sắc trắng in hằn vào sâu trong đáy mắt . Và Bầu Trời cho phép ta họa tranh,vẽ lên những con đường xinh đẹp chưa hồi kết. Chỉ riêng mỗi những cây bút màu,những đường nét sẽ được phô diễn trên tờ giấy trắng về sau là thuộc về ta,hoàn toàn do ta tự do đoạt được. "Bầu Trời ấy vốn là ai? là những gì?" Dấu yêu ơi,Bầu Trời của em là ai?…
(w): lowercase."hồn tan, điếu tàn, thấu tâm can." - em hờn chi nỗi buồn vẫn còn đang nhức nhối, vivian, có lẽ em quá ngây thơ khi nghĩ rằng hẳn là vị chúa của lòng em, cho đến khi lòng em rỗng tuếch, khoé đục bởi những làn khói thuốc trắng phau vần vũ qua đầu mũi em.em biết đấy,giữa biển trời bao la mà em ước ao ôm trọn hay trong ngân hà bạt ngàn mà em ngờ hoặc, ngó ngàng.ta vẫn ở "trong" em đó.cho dù chẳng ai nán lại thương yêu em đi chăng nữa, dù chẳng sinh vật nào nhòm ngó đến sự tồn tại của em thì em, vivian cecilia, vẫn thuộc về ta.thân gửi bé con, trời cao chẳng thấu, lòng thành, milord valbert.…
"Suốt cuộc đời, chúng ta có thể gặp rất nhiều người và yêu rất nhiều lần. Một vài người ở lại, số khác thì rời đi. Những gì họ để lại là những thăng trầm và trải nghiệm khó quên." "Mối tình đầu: ngây ngô, khờ dại Mối tình đầu thường đến khi người ta còn rất trẻ. Đó là khi bạn tự huyễn hoặc mình bằng một mối quan hệ ngọt ngào hệt như trong truyện cổ tích, bạn lý tưởng hóa nó và tin rằng nó là một phần không thể thiếu trong cuộc sống. Ở thời điểm này, bạn thường quan tâm đến bề nổi của mối quan hệ, đến những gì người khác nhìn vào hơn là những gì cả hai thật sự cảm thấy. Tình yêu đầu tiên ngô nghê và trẻ dại này dạy chúng ta rằng sự thấu hiểu giữa hai người quan trọng hơn việc tạo ra một vẻ ngoài có vẻ ngọt ngào cho một mối quan hệ rỗng tuếch."Ai rồi cũng sẽ trải qua mối tình đầu tiên, câu truyện dưới đây được kể lại dựa trên mối tình đầu của mình. Hy vọng sẽ mang đến cho các bạn nhiều cảm xúc. Xảm ơn đã đọc <3…
Ờ....lệch nguyên tác OCC Ở đây chỉ có sự ngọt ngàoPark Hyung Suk ở đây là cơ thể bản năng vô cực có thể nói chuyện và vô cùng nghe lời đôi lúc thì ẻm khá vô tri.Tính cách thì có lẽ vẫn lạnh lùng hay có chút gì đó gọi là cam chịu?Em là một kẻ vô danh,sống ở vùng quê hẻo lánh ít người lui tới.Cuộc sống an nhàn vô cùng vui vẻ với những người dân thật thà chất phát...Không ai biết được kẻ vô danh này sẽ gây ra náo loạn gì ở đất Hàn Quốc này.....Những kẻ tham lam liệu có biết điểm dừng....Hay chúng chỉ tham lam chiếm lấy sự quan tâm chiều chuộng của em.....bản chất của con người....vốn dĩ là không biết điểm dừng...(đọc thì đọc k đọc thì thôi tôi viết vì lụy chứ k nhằm mục đích khác)…
QUÊ CŨ CÓ NGƯỜI ĐANG ĐỢI🌷Tác giả: Chi Chi🌷Thể loại: Hiện đại, yêu thầm, lãng mạn, nhẹ nhàng.🌷Độ dài dự kiến: 60 chương***Lời TựaTôi yêu một người, yêu trọn cả tuổi xuân.Chỉ mong người mãi lấp lánh như vầng trăng chốn ấy....Mười năm đằng đẵng, người lạc bước quay cuồng nơi phố thị, tôi vùi mình nơi hẻm nhỏ an yên.Này gió ơi,Nếu gió có gặp người ấy, xin hãy nhắn giúp tôi.Quê cũ có người đang đợi.🌷LƯU Ý:Truyện không viết theo ngôi thứ nhất.Mọi nhân vật và tình tiết trong truyện là sản phẩm tưởng tượng của tác giả. Hãy đọc truyện với tâm thế giải trí, đừng đánh đồng cũng như so sánh với ngoài đời quá mức.Nếu truyện có tình tiết nào khiến bạn không thích, xin đừng bình luận quá khích. Chúng mình nên bàn luận nhẹ nhàng, dĩ hòa vi quý là trên hết.…
Author: Nhược Minh ThùyPairing: Diệp TưFANFIC LÀ SẢN PHẨM TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA TÁC GIẢ.FANFIC LÀ FANFIC, KHÔNG ÁP LÊN NGƯỜI THẬTCẢM PHIỀN KHÔNG ĐEM ĐI NƠI KHÁC."Tôi nói cho bạn biết đừng nên tin vào những tình cảm là diễn này, lời nói dối hoa mỹ của những thiếu niên, một ánh mặt gạt lừa toàn bộ thiên hạ.Quay đầu nhìn lại như thể chấy chứa trong lòng đó là một vết sẹo, chỉ có kẻ ngốc mới đắm chìm trong những giả dối mãi không nỡ rời đi.""Để tôi cho cậu xem tháng ngày thanh xuân dù chỉ vài vét bút nguệch ngoạc lại khiến tôi trầm mê.Bên cạnh chỉ có mỗi người ấy, nhưng lại can đảm đến nơi mộng cảnh điên cuồng không ánh sáng."…
Thời Minh Nguyệt ngoài ý muốn tiến vào mạt thế tiểu thuyết, lại phát hiện chính mình tự mang trò chơi năm mãn cấp cuộc sống chức nghiệp kỹ năng cùng ba lô.Vốn thầm nghĩ hảo hảo sinh tồn, không nghĩ tới không nghĩ qua là, liền kiến thành lớn nhất tối toàn diện tận thế căn cứ.A căn cứ: Chúng ta có thu thập tiểu đội.Thời Minh Nguyệt: Ta một người chính là một cái thu thập đội, còn tự mang vườn trái cây, nhà ấm, gieo trồng viên...B căn cứ: Chúng ta cung cấp ngủ túi cùng lều trại.Thời Minh Nguyệt: Ta có độc lập nơi ở lâu, hệ thống xuất phẩm, phương tiện đầy đủ hết, đông ấm hạ lạnh.C căn cứ: Chúng ta cổ vũ giao dịch.Thời Minh Nguyệt: Ta có các loại cửa hàng, vũ khí trang bị, dược vật thuốc bổ, mỹ vị món ngon... Hoàn toàn thỏa mãn cuộc sống nhu cầu.Sau lại,Sở hữu căn cứ: Cầu bị gồm thâu! Cầu bị khuếch trương! Cầu xây dựng cơ bản chi thần Thời Minh Nguyệt xem xem chúng ta! ! !…
Nàng lấy hết can đảm, mò cái điện thoại và bắt đầu từng chữ một, nàng tỉ mỉ lắm, mồm còn đánh vần nữa " A y ay, nờ ay nsf.. Ối nhầm!!!!"...😂😂😂. Trog đầu nàng như kiểu rỗng tuếch vậy, mặc dù trc đó đã chuẩn bị kỹ lắm rồi. Thế rồi, nàng... đành phải phang cái câu hết sức bình thường: " Anh này". Đầu dây bên kiaa đánh cái "TINH!!!!" .... Chàng cầm máy lên rồi tự hỏi " Lại cô ấy sao... chuẩn luôn... nào thì rep!!!" Chàng lướt tay qua bàn phím, chỉ nhoáng cái là xog" Sao e??"... Tim nàng đập thình thịch, nàng nhắn tiếp: " Em thích anh, thật đấy!!!" Chàng nhìn vào dòng tin nhắn rồi ngạc nhiên" Bình thg cô ấy viết tắt nhiều lắm mak, s hnay lại...??? Lại còn tỏ tình nữa chứ, cô ta đag nghĩ j v??? Mỗi mấy lần đc mik giúp thôi mak đã hiểu lầm r à??? Thôi thì đành phũ vậy, mik đâu có thik con bé nhà quê như cô ta" E à, e ns j v??? E hồ đồ quá đấy.. A hiểu nhưng a k thik e, srr e!!" . Nàng lặng lẽ" Anh thấy sao nếu như e ns vậy vs bn trai e ạ??" ... Cho đc chàng leo cây nhg nàng tức lắm, lòng còn tự nhủ: " Chết mẹ mày đi thằng ảo tưởng!!!"…