Kí hiệu
Nhân vật tôi( không phải tác giả) chợt 1 ngày nhận ra đôi bạn nam cùng bàn có gì đó hơi lạ, chẳng lẽ..... HONG MANG RA NGOÀI NHÉ, KỊ LẮM:))) Tui mới viết nên còn non lắm people ạ, có j góp ý nhè nhẹ nhá。◕‿◕。…
"Hôm nay trông cậu không khỏe lắm Gempa" - Thorn "Tớ.. Vẫn rất là ổn" - Gempa"Cậu nói dối tệ thật đấy mama à"- Thorn…
Author: Wisnie Category: HanahakiInspired by: 桜の花が舞い落ちるとき - 暴暴雪、( Thuộc sở hữu của Nahyuckzone, vui lòng không đem đi nơi khác khi chưa có sự cho phép). #Nahyuckzone…
Copy from http://bobenkia.wordpress.comsorry the owner for not asking permission to upload this story here…
Viết để thỏa mãn sở thích của bản thân ^^ Yêu hai người này lắm nên ghép a ~ :3 Ai không thích làm ơn quay về và đừng xem -_- ;))) Lần đầu viết có gì bỏ qua nhé ^^…
A game of hearts.From: @somehowdubiousTo: @_eternalviolet_Chỉ là vài dòng văn vụng về nhưng mong em sẽ thích.…
cuộc đời rốt cuộc cần bao nhiêu lần lấy hết dũng khí để làm chuyện mình thật sự muốn làm? bao nhiêu dũng khí để nói nhớ thương? và bao nhiêu dũng khí để từ bỏ?Jiwon cũng không biết nữa. Chỉ biết là 1022 ngày không có Hanbin, mỗi phút mỗi giây đều là nhung nhớ…
5 lần Fang bắt gặp anh trai cùng bạn của mình bày tỏ cảm xúc yêu đương, 1 lần cậu bị bắt ngược lại.Warning: KaiHali nhưng có chút FangHali…
Thời gian là một thứ luôn luôn không bao giờ dừng lại. Nó không bao giờ chờ đợi một ai cả. Nó sẽ mãi như vậy, mãi mãi như vậy. Nhưng không có ai dám chắc rằng là thời gian có không bạn cả. Liệu thời gian có bạn không? Hãy chờ xem.…
đã là dân chơi thì không sợ mưa rơiđã là dân cú thì không sợ thất thủstart: 110818finish: ???…
Tesi di romanzo virtuale= Ảo văn án•Tổng văn án-[°Tesi di romanzo virtuale°] ✓•[KHR] - Mỉm Cười ✓•[BnHA] - Mưa Sao Băng.•][BBB + BnHA][ Tên fic? Không có ý tưởng.][••…
-một chiếc fic ask or Dare- cp-Thuncy -SolThorn-IceBlaze-FangQuake-SupFrost-GlaSori-Genliung…
Họ đã bị chết Nhưng Định mệnhLại cho họ vào Xuyên không vào thế giới mới ------------------------------------------By: @nguyenlinhdan1999…
Tìm đủ mọi loại ảnh,đủ mọi chủ đề,đủ mọi loại phim,tìm tất cả mọi anh nhưng...trừ ảnh kinh dị,nói túm lại là tất cả mọi loại ảnh có nội dung creepy.....…
Thể loại: Trọng sinh, linh dị thần quái xen lẫn kinh dị, phi logic, phi khoa học Author: Hải Miên Bảo BảoP/s: Đây là truyện do mình viết dựa trên trí tưởng tượng của bản thân, không liên quan tới người thật.…
Đây sẽ là bộ AllSolar nhưng cũng hên xui, tùy vào độ tôi thích cặp nào với cặp nào. Đọc đi, thi nhiều nên giờ mới có cơ hội viết truyện cho đỡ chán.…
Solar chưa từng nghĩ nó sẽ lạc lõng ở chính ngôi nhà của mình. Cô đơn, trống rỗng và lạc lối là những gì nó tìm thấy nơi biển người. Phải chăng "tất cả" của cậu đã chìm xuống nước? Phải chăng ánh sáng đã rơi xuống đáy vực...?…
"Tháng năm ấy là Thanh Xuân.Và anh cũng chính là Thanh Xuân của em."Viết chomột thời thanh xuânđã qua của chúng ta.Từng rất xinh đẹp, lộng lẫy,nhưng cũng ướt mềm nỗi đauvà nước mắt.…
Cậu vẫn ngồi đó. Ngồi chính cỗ mà cậu đã ngồi suốt cả năm học vừa rồi. Ngồi thẫn thờ nhìn ra khoảng không bao la, thả hồn vào những đám mây bồng bềnh kia. Tâm trạng ngày nào của cậu cũng như vậy. Chẳng học tí gì đầu óc như vậy mà trên mây trên gió. Với cậu tiếng giảng bài của giáo viên chinh là chẳng khác gì như tiếng vo ve của lũ muỗi cái luôn trực nhảy vào hút máu người. Nhưng mà, điểm thi của cậu thì vẫn cao ngất ngưởng, đôi khi cậu còn đứng nhất lớp. Hỏi đến cậu thì ai mà không biết cho được: Minh Kha tiểu soái, lớp 11, trường XXXĐối với giáo viên, không ai là không biết mặt cậu, hiệ trưởng, hiệu phó đều biết đến cậu với danh nghĩa là con trai của vị giám đốc đã đầu tư không biết bao nhiêu tiền của ủng hộ cho trường. Còn giáo viên đứng lớp thì biết đến cậu như một nỗi kinh hoàng học đường. Không phải là do cậu quậy, phá trường phá lớp mà là do cậu quá thông minh, thông minh một cách rợn người. Đôi khi giáo viên nào khiến cậu khó chịu, chắc chắn họ sẽ được ra về vơi một tấm bảng ghi chữ "nhục". Cậu không nói gì nhiều, nhưng một câu nói ra mang cả tỉ ý nghĩa, khiến người nghe ngẫm nghĩ chán chê rồi mới nhận ra được đối tượng đang bị xắt xéo là ai. Họ biết cậu thông minh nên họ cũng cảm nhận được họ chính chỉ là đang làm trò hề trên bục giảng trước mặt cậu. Thật là có khí phách ngang tàng của một tên bố đời tương lai.…
Ngày đầu tiên tôi gặp em, trong màu nắng chói chang của một buổi cuối hè, nơi góc bàn vốn dĩ trống trải, em ngồi đó, vẻ mặt mộng mơ, bàn tay em gõ nhẹ trên mặt bàn, tay còn lại khẽ uốn những sợ tóc dài chạm bờ vai. Tôi đã tự hỏi: " liệu thiên sứ có biết ngẩn ngơ hay không?" Lần thứ hai tôi gặp em, khi chúng ta đã bốn năm xa cách, em ngồi trước bến xe buýt, cơ thể ướt đẫm vì trời mưa, hai bàn tay em nắm chặt vào nhau, đôi vai em run lên vì lạnh. Không hiểu nữa, dù ở khá xa nhưng tôi lại như thấy em đang khóc. Tôi đã tự hỏi : liệu thiên sứ bật khóc sẽ như thế nào?"Lần thứ cuối cùng tôi ở bên cạnh em, khi một đêm ta trút hết vui buồn, em nằm ở đó, dáng vẻ ngủ say đến mức tôi có thể chạm vào má em thật lâu. Tôi đã tự hỏi:" liệu thiên sứ khi ngủ có đẹp như thế này không?" Nhưng có một điều tôi chưa hề tự hỏi, vì nó tồn tại như một lẽ dĩ nhiên, đó là thiên sứ luôn xinh đẹp nhất khi cười. Ôi thiên sứ của tôi, nếu không thể ngắm được em khi cười thì tôi thà bán đi đôi mắt của mình còn hơn, thế nên, vạn lần xin em, hãy cho đôi mắt của kẻ si tình này một chút giá trị, xin em đừng khóc nữa... Gió mùa hè nổi lên rồi, từng cơn gió mang theo hơi nóng chạm vào da thịt tôi. Như cách tình yêu đầu đời chạm vào trái tim tôi, vừa đau rát, vừa hạnh phúc... Cảm ơn em đã cho tôi được yêu em... Hẹn ở kiếp sau...…