_
muốn để là "không tên" nhưng nếu thế thì chẳng còn là không tên nữa…
muốn để là "không tên" nhưng nếu thế thì chẳng còn là không tên nữa…
Một mùa hạ nữa lại về,tuy để lại nhiều kỷ niệm,nhưng cũng để lại nhiều tiếc nuối...." Cảm ơn vì đã là một phần của thanh xuân,cảm ơn đã là một phần của ký ức."Author : Huỳnh HânDate : 5.6.2025…
Xin gửi đến những ai đã và đang trải qua quãng thời gian trưởng thành trong nước mắt...…
" Kim Taehyung mày có thôi đuổi Hoseok ra khỏi phòng không? mau ra đây chăm nó đi "" mẹ ơi nó không có nhỏ như mẹ nghĩ đâu "…
she haunts all of his what-ifs, she lingers on his mind like a streak of sunbeam at dawn, and so he dreams.------------------------------smut nhẹ, nhưng angst thì cực nặng.-------------------------------fic nằm trong kho lâu rồi, mình đăng vì muốn tìm bạn cùng thuyền ạ. thuyền chìm hơn 1 năm rồi mà mình vẫn ngồi đây vừa khóc vừa gặm hàng của cặp này...mình viết còn non tay, mong nhận được những góp ý thiện chí ạ.…
Mô tả cuộc sống hiện tại của Goldia ở ending Dawn trong một xu hướng tốt đẹp nhưng cũng mang tính drama hơn.…
Gió biển đưa em về với tôi.đây chỉ là fic thôi lmao, nhân vật của tác giả Mặc Hương Đồng Khứu nhéchỉ là fic nhỏ thôi đừng tấn công tui hjjhjpairing: Hạ Huyền x Thanh Huyền.có thể gọi là OOC…
AO3 QT bản ngắn hợp tập.Ta sẽ cố gắng cập nhật, mong các bảo bối đọc xong nếu yêu thích nhớ ủng hộ tác giả trên AO3.Thân thân (≧ヮ≦) 💕Cập nhật: "như thế nào mới có thể uy no nam đại" thêm chương 2…
Bản làm lại của The Bleched Order :Millennium Dawn…
Tác giả: Huyền NhâmThể loại: Truyện teenMình cảm thấy truyện khá vui, nên reup lại «OAO»Trái Đào 🍑 Đà Lạt 17:00Tóm:Trong một lần tham gia trắc nghiệm tập thể, người quản trò đã hướng đến Phạm Đăng Trường Giang mà rằng:"Xin hỏi, vật tùy thân của cậu là gì?"Thế nào là tùy thân? Là bất ly thân, là bất kể lúc nào cũng đều bám dính, là không thể nào thiếu được.Quần áo ư? Vẫn có lúc không dùng đến. Hay là đồ trang sức - như chiếc khuyên nụ hắn đeo trên tai trái từ năm ba tuổi? Không, đó vẫn là thứ Trường Giang có thể bỏ ra.Hắn thấy khóe miệng mình giật giật, hai mắt tối sầm lại. Phải, Trường Giang nhị thiếu gia đang nghĩ đến một "thứ" mà dù muốn dù không vẫn phải "đeo" bên người, từ nhỏ tới lớn, không cách nào rời ra nổi kia... Hắn nghe thấy mình đang nghiến răng trèo trẹo."Đặng An Hạ!"…
anh chuyên gia tâm lý và em bệnh nhân bị ngố._teerick _long tiến iu nhau…
Um ...A story about Aesop and Joseph…
Disney Twisted Wonderland Fanfic Collection…
em nhớ anhvà anh cũng vậy...…
Đối với Hwang Hyunjin, Lee Minho chính là món quà tuyệt vời nhất mà Thượng Đế đã ban tặng cho cậu.…
Mark đặt chỗ tiền thối lên trên quầy, nhảy xuống khỏi ghế, rồi anh chìa tay ra trước mặt Jeno. "Mark Lee, ghita chính của City Dreamscape."Nụ cười của Jeno đủ lớn để đôi mắt cậu hóa thành những vầng trăng lưỡi liềm sáng rực.Cả thế giới của Donghyuck chậm lại trong thời khắc đó, như thể quãng ngắt cuối tại đỉnh đường tàu lượn siêu tốc trước khi cỗ máy trượt khỏi đường ray."Lee Jeno," cậu phục vụ giới thiệu bản thân, bắt lấy bàn tay chờ đợi của Mark.[Dịch từ nguyên bản tiếng Anh from dusk to dawn (and then some) của SeeTheVision.Ủng hộ tác giả và bản gốc tại https://archiveofourown.org/works/27333244https://archiveofourown.org/users/SeeTheVision/pseuds/SeeTheVisionBản dịch đã có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không tự ý mang ra ngoài dưới mọi hình thức.from dusk to dawn (and then some) by SeeTheVision: 2020 edition by SeeTheVision.VIETNAMESE edition by JAY (seizethejay).]…
★ Đã Tạm Dừng ★Author : AlishaDaWoflTranslator : ThanAnnDfType : Creepypasta, cute, chibis, yandere...| Story Description |Bạn dự định sẽ nuôi một thú cưng nhỏ để tâm trạng thoải mái hơn. Nhưng không ngờ rằng, bằng một cách nào đó. Bạn đã nhận nuôi một bé sát nhân tí hon. Hãy thử tưởng tượng vào một buổi sáng thức dậy, bạn không còn thấy mỗi bé creepy của mình nữa, thay vào đó là rất rất nhiều bé...Bạn sẽ cố loại bỏ chúng, hay cố gắng giữ chúng lại và ban phát tình yêu thương. Chà, đó chỉ là vấn đề thời gian ~-----------------× Note ו Tác phẩm không thuộc quyền sở hữu của tôi.• Ý tưởng không phải của tôi.• Hình ảnh đã được sử dụng không phải của tôi.…
và rồi em sẽ ở bên ngài, cho đến khi ánh bình minh ló rạng...🚨 warning: defker (deft×faker), lấy bối cảnh thời trung cổ, vampire!au, character death, oe,...…
Cảm ơn anh vì những chiều nắng hạVì những lời hẹn ước cho chúng taNgười che chở qua biết bao mùa hạGiờ đến lúc phải nói lời chia xa...…
Gió đêm thổi nhẹ, mang theo hơi lạnh se sắt, luồn qua mái tóc rối bù của Niragi. Hắn khẽ rùng mình, kéo cao cổ áo khoác. "Mày có bao giờ cảm thấy... cô đơn không, Chishiya?" Hắn hỏi, giọng nói trầm khàn vang vọng trong không gian tĩnh mịch.Chishiya im lặng một lúc, rồi quay sang nhìn Niragi, ánh mắt xanh xám sâu thẳm như vực thẳm. "Tao không biết." Cậu đáp, giọng nói đầy ẩn ý. "Có lẽ... tao đã quá quen với việc ở một mình."Niragi nhìn hắn, ánh mắt có chút phức tạp. Hắn biết, Chishiya không phải là một người dễ dàng mở lòng. Nhưng hắn cũng biết, đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng và kiêu ngạo đó, là một tâm hồn cô độc và tổn thương."Mày biết không, Chishiya," Niragi nói, giọng nói trầm thấp và dịu dàng hơn bao giờ hết. "Tao nghĩ... chúng ta không cần phải cô đơn."Chishiya nhướn mày, ánh mắt có chút ngạc nhiên. "Ý mày là gì?"Niragi không trả lời, hắn chỉ tiến lại gần Chishiya hơn, đưa tay chạm nhẹ vào má hắn. "Ý tao là... chúng ta có thể tìm thấy nhau." Hắn nói, giọng nói thì thầm như một lời hứa. "Chúng ta có thể... cùng nhau phá vỡ sự cô đơn này." Hắn nói khẽ, bàn tay khẽ đan vào tay ChishiyaChishiya im lặng, hắn nhìn Niragi, ánh mắt có chút dao động. Hắn chưa bao giờ gặp một ai như Niragi, một người có thể nhìn thấu tâm can hắn, một người có thể chấp nhận hắn với tất cả những khiếm khuyết của mình.Gió đêm vẫn thổi, mang theo hơi lạnh se sắt, nhưng trong lòng hai người, một ngọn lửa ấm áp đang dần bùng cháy. Họ ngồi đó, im lặng, nhưng giữa họ là một sự kết nối kỳ lạ, một sự thấu hiểu sâu sắc. Họ biết, họ đã tìm thấy nhau…