Truyện kể về mối nhân duyên tưởng chừng đã chọn vẹn như cái kết qua đắng ,âm dương cách biệt.diêm vương thương xót cho họ bất đầu lại nhưng bị một sự nhầm lẫn cực cay,kẻ trẻ người già. đến khi cô trưởng thành thì anh đã già đã vợ con cháu đầy nhà 😀😀thì làm sau mà nối nhân duyên…
❌❌❌ SEG SEG SEG ❌❌❌ 🙈🙈____"Tuyển thủ Faker, em thích anh. Làm người yêu em nhé!" "Xin lỗi tôi không muốn yêu đương.""Vậy chúng ta làm bạn được không?""Bạn cũng có nhiều loại bạn. Tuyển thủ Peanut muốn làm kiểu bạn nào?""Bạn tình."🌸🌸Couple: 🐧🥜Tình trạng: 2 chương + 1 Bản quyền thuộc về tác giả, mong không ai mang đi đâu.…
Những lời nói dối hoa mỹ đi cùng sự thật bị che giấu, trong bức tranh em thấy có mấy phần là thật, trong lời nói em nghe có mấy phân là giả?Hiện thực là một con dao sắc nhọn xé nát câu chuyện ngọt ngào được dệt nên từ những ảo mộng xảo trá.Chỉ cần một chút dụng ý thêm vài tin tức thực giả, liền có thể xoay trời chuyển đất, mà những kẻ bên trong vở kịch đều là những diễn viên tài năng, đem bí mật chôn vùi theo năm tháng, che giấu cái kết bi thương mà đem nó dựng thành một câu chuyện cổ tích đẹp đẽ.Vận mệnh xoay vần, nhắm mắt đi mãi cuối cùng cũng trở về như cũ.Gieo cây nào thì gặt quả nấy.Hóa ra mọi bi kịch đều bắt đầu từ sai lầm của bản thân, chẳng biết sai ở đâu, cũng không rõ kế hoạch được tính toán kĩ càng vận hành lệch bánh ở chỗ nào, kết thúc chung cuộc liền biến thành kẻ phải nhận lấy thất bại thảm hại, từ không cam lòng biến thành thản nhiên chấp nhận, trên đời này vốn dĩ chưa từng có giá như, quanh đi quẩn lại, một đời gói gọn trong tiếng thở dài ngao ngán.Bất đắc thiện thủy, bất đắc thiện chung.…
Lời của ngưởi viết Khi làm việc thì cảm thấy 8 hay 10 tiếng ngồi văn phòng cũng không đủ để giải quyết hết công việc. Nào là chuyện khách hàng, chuyện bạn hàng, chuyện chủ hàng. Sáng thức dậy với tâm trạng thảnh thơi đúng nghĩa của cái tuổi hai ba rưỡi, nhưng khi kim đồng hồ về đúng vị trí thì cái đầu cũng quên luôn tuổi tác để cuốn vào vòng xoáy. Ngẫm đi ngẫm lại nhiều lúc cũng thấy "vênh" mặt khi có những người đang sống phụ thuộc vào cái việc tính toán của mình, vào cái đầu óc của mình. Cái kiểu cảm thấy bản thân mình thật giá trị. Vậy mà quay ngoắt lại thì mình lại đi tìm hai chữ thông cảm, rồi bỗng vất quách cái bản tính nóng giận đi đâu để cười nói, để nhẫn nhịn cái người gọi là đối tác, khách hàng, chủ hàng. Vậy mà có khi mấy người đó mình chỉ biết qua cái dòng công nghệ mang tên email, có khi còn không có cùng ngôn ngữ, văn hoá nhưng cứ như kiểu thân quen lâu năm. Giờ ngẫm mới thấy câu nói của con nhỏ bạn hoá ra lại đúng vô cùng. Thế giới rộng lớn được lấp đầy bởi rất nhiều thế giới nhỏ khác, xã hội nhiều hình thù thì cũng do nhiều xã hội nhỏ lấp lại, mà bản thân mình chỉ là một sinh vật vô cùng nhỏ bé đến đó góp vui thôi. Vì vậy hôm nay nổi hứng đặt bút viết về một kiểu thế giới, một loại xã hội chỉ một kiểu để không vướng bận gì cứ chìm đắm trong đó không lo gì hết. Đó là "thế giới thượng lưu" hay còn gọi là "xã hội của người có tiền". Thật ra bản thân đã đọc rất nhiều thể loại như vậy nhưng vẫn muốn viết một cái cho riêng mình, cũng không có ý hay có suy ngh…