vcdinhphong6
…
HE , Lạnh lùng công<>ôn nhu thụ , có chút ngược…
Đây là câu chuyện của gđ tôi muốn chia sẻ với mọi người mặc dù biết là nó khá kì nhưng nó lại chứa đựng nhiều cảm xúc chắc chắn sẽ có 1 chút j đó giống với nhiều gđ khác hoặc bản thân các bạn có những sự việc giống như tôi…
Nhiều chi tiết lấy cảm hứng từ hint đời thực và viết hoàn toàn dựa theo trí tưởng tượng của tác giả. Delulu về đời sống yêu đương hàng ngày của Triển Thừa.*Warning: Xen lẫn nhiều yếu tố 18+ nên giới hạn độ tuổi.*Sản phẩm hoàn toàn dựa trên trí tưởng tượng của tác giả. Vui lòng không chuyển ver hay re-up. Xin cảm ơn.…
Như tên Viết lan man ...Thấy gì hay hay thì lưu lại…
đọc rồi bik zòi ikcó đam khỏi lo!…
cô và anh mỗi người một tính khác nhauAnh - tính cách ngang tàn, bướng bỉnh, luôn làm theo ý mình Cô - tính cách dịu dàng, hiền lành nhưng không dễ bắt nạtTuy hai người tính cách khác nhau cứ tưởng sẽ không hợp nhưng vòng quay số phận lại quay họ lại với nhau, hợp thành một.…
Một người không biết mình là ai, lưu lạc đến nơi kinh thành Trường An này bằng cách nào. Từ nhỏ được nhận nuôi bởi một người họ Tịnh, đến năm mười lăm tuổi được đưa vào cung tuyển tú trong lòng mặc dù kháng cự nhưng chẳng làm gì được. Một người là vị Vương gia phong tình, bản tính có chút phóng đãng. Mặc dù tính cách của hắn là vậy nhưng chưa một lần động chạm đến quy tắc của mình, đó là "đến chốn lầu xanh nhưng không tìm ong bướm mật ngọt, không cách vài ngày lại nạp tam thê tứ thiếp". Trải qua bao nhiêu khổ cực đắng cay cùng nhau. Giúp hắn lên ngôi Hoàng thượng một cách thuận lợi, được hắn tấn phong thành Hoàng hậu, cai quản một cung. Thế nhưng so với ba ngàn giai nhân trong hậu cung mà hắn nạp thì cuối cùng hắn cũng thay lòng. Vứt bỏ Quan Nguyệt vào chốn lãnh cung lạnh lẽo, cùng Hoàng quý phi bức nàng đến điên dại. "Chốn lãnh cung lạnh lẽo một mình thiếp ở đây, liệu Hoàng thượng còn nhớ những ngày tháng năm ấy?" "Hoàng thượng, người xem tuyết rơi rồi. Thật giống quang cảnh năm ấy thiếp và người lần đầu gặp gỡ..." "Con của chúng ta mất rồi, không còn ai bầu bạn cùng thiếp ở nơi lạnh lẽo này nữa..." Trung thu năm ấy Quan Nguyệt không biết trốn ra bằng cách nào, đứng trên tường thành với đầu tóc rối bời, y phục vừa rách lại bẩn. Quay đầu nhìn hắn rồi nở một nụ cười bi thương, sau đó thả mình rơi tự do xuống dưới chân thành. Thi thể Quan Nguyệt dần lạnh đi, có điều trước khi nàng nhắm mắt người ta thấy từ đôi mắt phượng u sầu ấy rơi giọt nước mắt cuối cùng, chẳng biết giọt nư…
Tuyển tập đoản văn cổ trang của Tuế Nguyệt Linh PhùBìa được edit bởi jwalker-couple - Makani Team.…