No name
Văn lủng củng!!!OC COD!!NO TOXICONESHOT…
Văn lủng củng!!!OC COD!!NO TOXICONESHOT…
à thì đây là phần chuyện khác của call of Duty mw3 , do không ưng cái phần chơi gốc cho lắm=) Nội dung của phần chuyện này được dựa theo nguyên tác nha…
Truyện được dịch chưa có sự cho phép từ truyện Cravings của tác giả EmpressCirque. Đừng mang tác phẩm đi chỗ khác!LƯU Ý: TRUYỆN NÀY THỤ MANG THAI, LÀ SONG TÍNH, AI KHÔNG THÍCH MỜI ĐI CHỖ KHÁC!!-----TÓM TẮT: Soap cho rằng điều tồi tệ nhất của việc mang thai là phải ở gần Ghost. Nghe thì có vẻ tệ hơn thực tế, vì suy cho cùng, cũng không phải vì lý do gì quá rõ ràng hay hợp lý; anh rất vui khi được dang rộng chân và cầu xin người đàn ông đó làm anh thụ thai, nhưng đó là chuyện của vài tháng trước.Tất cả là do gã lúc nào cũng nứng!!!!!…
Sáu người lính mỹ gồm sillvian , miller , roebuck , daniel , tunner , kyle khi đang trong trận okinawa cả sáu người đều chết khi quân nhật tấn công còn mặt trận phía đông còn mặt trận châu âu sáu người lính gồm poleina , milos , arthur , wade và lucas và richard chết khi ngăn chặn âm mưu đức quốc xã 12 người lính đều bị isekai đến thế giới khác và hợp lực với nhau để sinh tồn…
Tác giả: @archiviststarNguồn: Tumblr: https://www.tumblr.com/archiviststar/711154898484461568/yn-sleeping-peacefully-horangi-not?source=shareTrans: EstellaChú ý: +Trình độ tiếng anh chỉ ở mức tạm hiểu, không quá xuất sắc, sẽ có vài dòng hơi khó hiểu, nếu được hãy góp ý cho mình để mình trau chuốt lại nhé.+Colonel!Reader, lạm dụng quyền lực nhẹ.---------------------------------Bản dịch được dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup.…
"Em không định đi tìm tôi à?" Anh lặng lẽ nhìn ra trang sách, ánh mắt tuyệt vọng..."Keegan, một cây đuốc cháy sẽ chẳng ai để ý rằng cái ngọn đã cháy thành tro tàn, họ chỉ để ý đến ánh lửa rực rỡ bao bên ngoài mà thôi"Cô lặng lẽ gấp trang sách lại, những mảnh giấy gói gọn ngọn lửa của thế giới bên trong anh. Người lính trung niên mệt mỏi gục đầu vào vai cô, nổi buồn như thiêu cháy cuống họng anh, đau đơn và bỏng rát. "Tôi mệt quá...quá mệt!"Vòng tay anh thắt chặt lấy cái eo mảnh dẻ một cách đau đớn, giữa cái gió se lạnh mùa thu, nước mắt trung sĩ chẳng thể nguội bớt đi...…