Người bạn đang đơn phương như thế nào? Anh ta đem lại cho cuộc sống bạn cảm giác mặn chát như muối hay ngọt ngào như kẹo? Nhưng dù anh ta đối xử với bạn ra sao thì cũng không thể khiến trái tim bạn ngừng thích - ngừng yêu - ngừng đập vì anh ta. Đơn phương là thế! Là cả một cơn bão dữ dội mà không ai có thể điều khiển được... 🍀🍂🌻…
"Bởi các vị thần tối cao đã sống quá lâu đến mức quên đi nhân tình, một trò chơi sẽ diễn ra nhằm khôi phục lại trật tự thế giới.Con người vô cảm chưa từng nếm trải tình yêu, Ria Carney sẽ phải dẫn dắt trò chơi như một sự trừng phạt.Nếu ngươi có thể khiến các vị thần đem lòng yêu ngươi, ngươi sẽ được giải thoát khỏi xiềng xích ma thuật.Nếu ngươi yêu một trong số họ, tất cả sẽ bị giam cầm vĩnh viễn trong khu vườn cấm."Một trò chơi tình ái đánh đổi bằng cả sự tự do.Ở nơi mà mọi sự ngọt ngào đều là bẫy nhện chết người, nơi mũi tên bạc của thần Eros chẳng thể chạm tới.Khi tình yêu trở thành lời nguyền rủa...3 điều về truyện:1. KHÔNG PHẢI truyện sắc (H).2. Tình cảm ngọt xỉu, không ngược. Đừng để phần giới thiệu đánh lừa.3. Bối cảnh lớn. Nội dung 5 phần tình cảm, 5 phần mưu quyền.Tác giả: Akame HellThể loại: Huyền huyễn, lãng mạn, hành động, harem nam (NP), chiến tranh, xuyên không, quỷ thần.…
Truyện kể về một cậu trai có siêu năng lực nhìn thấy cảm xúc của người khác. Nhưng bỗng một ngày anh không thể thấy được cảm xúc của bạn học sinh mới vào trường. Truyện tình từ đó đã bắt đầu…
Nguồn: WikidichTiến độ: tùy hứng =)))Lôi (?): có chứa tình tiết xúc tu playMình không biết tiếng Trung, edit lại từ bản QT nên chỉ đúng khoảng 50-60%, có rất nhiều chỗ mình sẽ đoán mò và tự phịa ra. Mọi người đọc có góp ý gì thì cứ thoải mái nha (* ^ ω ^)…
-| Welcome to my new creation |-Cái gì cũng có, nồi thập cẩm.Nhưng mà tôi cũng có tiêu chuẩn kép riêng-[ Note ]- Không xúc phạm tác giả, tác phẩm, độc giả, nhân vật.- Không copy, ăn cắp bản quyền khi chưa có sự cho phép.- Có Ship, cp riêng. Có thể có NOTP của bạn.---- Đoản, các đoạn văn ngắn.- Đủ loại chủ đề, nội dung trên trời dưới biển được tôi moi ra.- Bày tỏ nỗi lòng tôi qua những lời văn.- Thõa mãn nhu cầu viết lách của tôi, rèn luyện kỹ năng viết của tôi.- Có thể là các đoạn chat, hội thoại ngắn, các đoản, sự kiện mà tôi muốn dùng vốn từ của mình để viết nên.- Đa thể loại?---[ Fandom - Shipdom - Aus ]- Countryhumans (Nhiều Au khác nhau) - AllVietnam- MEGA SMP/Minecraft - AllKira, một vài cp khác.- Blue Lock (Nhiều Au khác nhau) - AllIsagi- Wind Breaker - AllSakura- Haikyuu - AllHinata- Harry Potter - AllHarry- Kimetsu no Yaiba (Nhiều Au khác nhau) - AllTanjiro- One Piece - Allluffy + Au riêng, Oc riêng.+ Những nhân vật không xác định.---Cre ảnh bìa: Pinterest | Cần tìm.Tác giả: Evelyn Iris_Lynzz.- Ngày tác: 1/4/2025.- Ngày hoàn: Không có.=> Không có ngày kết thúc cố định đâu.Ở đây các bạn có thể thấy tôi tâm trạng hơn bình thường, ư thì do tôi bày tỏ hết nỗi lòng và cảm xúc bản thân qua những con chữ mà.Tôi không mong các bạn ủng hộ hay gì nhiều, chỉ cần đọc thôi, đọc cả "tôi" và những nhân vật của tôi.-| Thanks for reading |-…
Vì thế mà có tôi và bạn trên đời...NÊN ĐỌC MÔ TẢ TRƯỚC KHI ĐỌC TRUYỆN-Giới thiệu sơ về nv: Kurosawa Ai là cô gái trầm tính. Sau khi chuyển tới khoa ám sát, cô vs Akao Rion trở thành bạn thân cùng vs Sakamoto Taro và Nagumo Yoichi là 4 học viên nổi loạn có tiếng nhất ở khoá của bọn họ. Cô ấy thích ngủ để nạp năng lượng và luôn muốn tránh tham gia vào các cuộc chiến xảy ra của nhóm bạn (vô tư). Khi phải chiến đấu Ai chỉ dùng 2 khẩu súng (đương nhiên là thành thạo), cô không mấy khi sử dụng tài năng về độc của mình (trừ trường hợp nhóm bạn cần) Câu chuyện diễn ra sau khi Rion mất, cả 3 ng còn lại đều vào Order. Và đến thời điểm hiện tại...Tất cả đều là tưởng tượng cả nên mn đọc vs tậm trạng vui vẻ thôi nhé=))) Thanks!…
"...Trong cuộc sống, không phải ai cũng dành đủ thời gian để yêu thương một ai đó.Không phải ai cũng dành đủ thời gian để nhận biết rõ mọi thứ xảy ra xung quanh mình.Nhưng nếu dành ra một chút trong cuộc sống bộn bề, bên tách trà nho nhỏ cùng ngắm nhìn mọi thứ trôi đi, bạn sẽ nhận ra điều kì diệu của cuộc sống...."Tất cả những mẩu truyện nhỏ đều do mình viết, đều là những suy nghĩ cảm xúc của mình. Có lẽ một lúc nào đó viết ra, chính bản thân mình cũng không biết nó hay, hoặc nó dở. Nhưng nếu các bạn đã đọc, mong các bạn sẽ cảm nhận nó. Thân yêu.SeyoTài trợ bìa: @Matcha_teamTác phẩm chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @gdrseyo, được bảo lưu mọi bản quyền. Nghiêm cấm mang đi nơi khác khi chưa được sự đồng ý của tác giả.…
Giữa những trang sách nhuốm màu thời gian, họ tìm thấy nhau. Giữa gió mới thổi qua một buổi chiều lặng lẽ, họ dần đánh mất nhau...An gặp Vi trong một chiều gió nhẹ ở thư viện - nơi mùi giấy cũ vẫn còn vương lại như một ký ức chưa từng được gọi tên. Vi là cô gái sống chậm rãi, lặng lẽ, như thể thời gian dành cho cô là một loại đặc ân tạm bợ. Còn An, chưa từng học cách yêu ai bằng sự mong manh, lại chậm rãi bước vào thế giới của Vi - nơi tình yêu không phải là nắm giữ, mà là buông tay đúng lúc.Khi trái tim Vi bắt đầu yếu dần, họ không tranh đấu với số phận, mà lặng lẽ sống từng khoảnh khắc - như thể mỗi buổi sáng là cuối cùng. Tình yêu của họ không kịch tính, không oán trách, nhưng mang theo một thứ âm hưởng dịu dàng và vô phương cứu chữa - như hương của sách cũ, và gió mới thổi qua rồi không quay lại.…
Mộc Hy cô gái cấp 3 dễ thương và nhí nhảnh sau lần quen biết vị thầy giáo trẻ thực tập ở trường cấp 1 cô đã lọt vào tầm ngắm của anh..mọi chuyện bắt đầu xảy ra các bạn cùng theo dõi nhé.…
Đây chỉ là một chút ý tưởng, một chút cảm xúc vụt qua trong đầu mình mà thôi...Lần đầu viết truyện mong các bạn thông cảm và nhiệt tình giúp đỡ!!!Không mang đi khi chưa có sự cho phép của tác giảNguồn: @OkimaruAkiko…
Một dạng nhật kí online Là những cảm xúc không đầu không cuối. Là những dòng viết vội khi đang đứng trên con phố xa lắc xa lơ nào đó. Những sáng mùa thu ngồi ở cà phê nhìn ra Bờ Hồ. Hay những ngày mùa đông gió rít ngoài cửa sổ, ôm một tách cà phê ấm áp. Cũng có thể đang nửa đêm chợt nghe một bài hát buồn viết vội vài câu. "Chỉ mong tuổi trẻ nếu có mất đi, thì câu chữ còn lại sẽ lưu giữ hộ những thứ mà thời gian và cuộc sống nhẫn tâm cuốn mất..."…