Mảnh trời riêng
về mình và những điều xung quanh…
về mình và những điều xung quanh…
Này cậu, người bạn dễ thương :3 Phải rồi, chính cậu đó <3Cậu có thấy bookcover của chúng tớ không? Cậu biết cô ấy đang được chiếu sáng bởi gì không? Phải, chuẩn rồi đấy, cô ấy được chiếu sảng bởi đèn huỳnh quang tiết kiệm điện năng có tuổi thọ cao, tuy cần chấn lưu nhưng vô cùng thông dụng, dễ mua và đặc biệt giá thành không hề đắt =)))))))) Cậu biết cô ấy đang nhìn gì không? Lần này cậu đoán sai rồi. Cô ấy đang nhìn một tác phẩm và soi-từng-mi-li-mét tác phẩm đó để soát lỗi đấy :333Yo cậu, chúng tớ là Đèn Huỳnh Quang Tuổi Thọ Cao a.k.a Đèn, là tổ Beta của Quán Trọ Cảm Xúc. Cậu đang cần một người hỗ trợ cậu trong việc chỉnh sửa lỗi trình bày, lỗi dùng từ và lỗi sắp xếp câu? Cậu đang cần một người tỉ mỉ chỉ lỗi ra cho cậu nhưng không khiến cậu quá khó chịu? Vậy thì chúc mừng cậu vì đã tìm thấy chúng tớ - shop beta có tâm nhất Hệ Mặt Trời!Nhanh tay bấm "Đọc" để đặt đơn nào!…
Chỉ là một câu chuyện nhỏ về một con người cố thoát khỏi sự kìm kẹp của cuộc đời và của bản thân…
Nơi tập hợp những câu chuyện buồn mà mình nghĩ ra. Có thể bạn đã thấy ở đâu đó vì ý tưởng đôi khi sẽ trùng nhau. Hy vọng bạn sẽ cởi mở đón nhận những đứa con của mình. Cuối cùng CHÚC BẠN ĐỌC TRUYỆN BUỒN RỦ RƯỢI NHÉ!!…
vài dòng thơ của một kẻ ngu tìnhkhông mượt mà, không chắp válời thật lòng và cảm xúc lâng lâng.…
Thế giới sẽ chẳng có gì thay đổi kể cả khi bạn khóc…
dòng chảy cảm xúc…
Một trái tim lạnh vẫn có thể được sưởi ấm bằng sự quan tâm, như tia nắng mặt trời mặc dù nó nhỏ nhưng nhận lại là rất chân thành,cũng giống như màn đêm sau nó là ánh bình minh xinh đẹp,rạng rỡ.Giống như ban ngày, có những nơi ngập tràn tia nắng, có những nơi tồn tại bóng mát,dù không chạm tới nhau, nhưng chúng vẫn luôn song hành.Cảm nghĩ này là gì?Sự nôn nao,lo lắng khó tả này là gì?Và có thể chạm tới nhau được không?Phá vỡ sự câm lặng.Phá vỡ sự bất an.Phá vỡ khoảng cách qua bức tường khổng lồ này.Liệu ai có thể nghe tiếng nói cầu khẩn của ta để giải thoát cho ta?..Có ai không?…
Tớ gặp cậu vào một ngày rất bình thường. Không tim đập. Không nắng rơi. Không có gì đặc biệt.Lúc ấy tớ còn chẳng để ý cậu là ai.Vậy mà sau đó, chẳng hiểu sao... mỗi lần đi học, trái tim tớ lại vô thức tìm kiếm một dáng người quen.Không biết từ khi nào, cậu bước vào thế giới của tớ - nhẹ như một cơn gió Hạ, nhưng để lại dư âm dài đến tận bây giờ.Đây là câu chuyện mà tớ kể lại - bằng những dòng nhớ nhung chưa từng nói, những rung động chưa kịp gửi đi, và cả những mùa Hạ tớ đã viết riêng cho cậu.…
Gia đình - nơi hạnh phúc luôn làm con người ta vui vẻ, là tổng hợp những câu chuyện về gia đình thân thương. Nhưng! Cái điều "hạnh phúc" tôi muốn nhắc ở đây, nó méo mó... hoặc là do chữ "hạnh phúc" đối với tôi là một định nghĩa khác nên những bạn "bình thường" và giàu tình yêu sẽ cảm thấy buồn nôn. Cân nhắc trước khi đọc, nhé?(Chỉ là những bài viết được sao chép và dán lại)…
Đã có câu thơ nào khiến các bạn cảm thấy đau lòng chưa?…
Ngày mưa vẫn mơ màngNắng chờ ngày được sáng…
Để tránh làm phiền thông báo của các followersMình làm cái này thôi :))…
1 chuyện tình đẹp và buồn, có thể đọc xong bạn sẽ phải bật khóc…
Quá trình Tú Anh gặp Hạ Vũ cũng là quá trình thay đổi những cảm xúc mà cô dành cho anh. Mối quan hệ bạn cùng lớp, bạn thân, "người lạ", người yêu của cô và anh sao mà khác người thường quá, rối loạn hết cả. Phải chăng anh không đủ dũng cảm, cô không đủ bản lĩnh ? Hay còn có ẩn tình nào giữa hai con người vẻ ngoài đơn giản nội tâm phức tạp này??…
Một câu chuyện tình cảm nữ với nữ nói về một người cô giáo có tính cách lạnh lùng người trung và đang làm việc tại việt nam và một người là nữ sinh đang học nhưng lại phải lòng với tính cách nghiêm túc của cô giáo, chưa được 3 ngày nhưng đã ôm lòng yêu thương cô một cách mãnh liệt thích trêu chọc cô mọi lúc. Nhưng bản thân cô biết rằng mối quan hệ này là không đúng và nó không nên tiếp tục nên chỉ có thể ngập ngừng từ chối và ngập ngừng yêu nàng khiến cho nàng khá thất vọng, nhưng nàng không biết khi cô còn ở trung quốc cô cũng đã yêu một nữ sinh nhưng vì áp lúc chuyện cá nhân và nữ sinh ấy đã tự tử ngay trước mắt cô. Nỗi ám ảnh đó khiến cô không thể yêu thêm ai nữa đặt biệt là con gái, nó làm cô thu hẹp cuộc sống của mình lại. Nhưng từ lúc đến đây cô đã gặp được một người mà khiến trái tim cô được lắp đầy một cách trọn vẹn nàng đã xoa dịu trái tim cô một cách ấm áp khiến cô phải luôn lưỡng lự. Các bạn muốn biết kết hãy xem hết nhé !…
Bài đầu tiên được viết bắt đầu từ tháng 11/2021... Hầu hết chúng đã được đăng đâu đó trên những groups khác nhau. Dù là ở đâu, điều tôi hy vọng vẫn luôn là, cảm xúc sẽ chạm tới cảm xúc. ♥️…
"Nếu một ngày em treo mặt trăng lên cây, liệu anh có quay về nhìn nó không?"Cô từng hỏi anh như vậy, khi cả hai còn là những đứa trẻ ngây ngô chơi dưới gốc cây sấu trong cô nhi viện cũ.Anh không trả lời. Chỉ lặng lẽ cười.Rồi thời gian trôi đi, như những chiếc lá mùa hạ rụng đầy sân trường, bỏ lại một người đứng dưới tán cây, một người rẽ sang con đường khác.Mười năm sau, "Nếu một ngày em treo mặt trăng lên cây, liệu anh có quay về nhìn nó không?"Cô từng hỏi anh như vậy, khi cả hai còn là những đứa trẻ ngây ngô chơi dưới gốc cây sấu trong cô nhi viện cũ.Anh không trả lời. Chỉ lặng lẽ cười.Rồi thời gian trôi đi, như những chiếc lá mùa hạ rụng đầy sân trường, bỏ lại một người đứng dưới tán cây, một người rẽ sang con đường khác.Mười năm sau, Tô Nguyệt trở về.Cái cây năm xưa vẫn đứng đó. Trên cành cao nhất, một chiếc đèn lồng tròn như mặt trăng lặng lẽ tỏa sáng giữa màn đêm.Anh từng nói không thích những điều viển vông.Vậy tại sao lại treo cả vầng trăng lên cây... vì một lời hứa trẻ con?"Treo Trăng Lên Cây" là một câu chuyện dịu dàng như ánh trăng, buồn như một bài hát cũ, và đẹp như khoảnh khắc người ta nhận ra... có những người không bao giờ rời đi, họ chỉ đứng yên chờ bạn quay lại. trở về.…
Lời tựa: Cuộc sống là muôn màu, qua con mắt người thơ mộng. Tôi muốn là một người thơ mộng, muốn Nhược Tâm* là một tác phẩm ghi lại những sắc màu trong cuộc sống xung quanh tôi. Để ký ức hóa thành ngôn ngữ, in dấu lại từng hành trình mà cuộc đời trải qua.Lưu Thu Huyền…