/DeftBeryL/ - Gặp Lại Nơi Hoàng Hôn
Những câu chuyện vụn vặt về anh Hyukkyu và em Geonhee...vui buồn đều có ::…
Những câu chuyện vụn vặt về anh Hyukkyu và em Geonhee...vui buồn đều có ::…
Lạnh lùng với cả thế giới nhưng dịu dàng với mỗi elm.Fic đầu tay…
Credit:@-junggeun- Girasole TeamTình yêu giống như một bông hoa, chỉ có thể chớm nở một lần, nhưng hai người ấy đã mất cơ hội chăm sóc nó, nụ hồng non vẫn còn ấy nhưng vẫn chưa ra hoa. Liệu bọn họ còn muốn tiếp tục nuôi dưỡng nó cho đến khi thấy được thành quả? ( Nhân vật bị Ooc hoàn toàn, truyện này sẽ không có Tsu đâu nha ).…
Cô đơn là điều mà ai cũng có, nhưng không vì đó mà kết nối thành một tập thể.Cô đơn thì chung mà nỗi buồn lại của riêng mỗi người...…
"Cách cậu trả lời giống như việc mọi thứ đã nằm trong tính toán từ trước vậy" Inaho nói "Cậu nghĩ mình có khả năng đoán trước tương lai không?"Slaine cười nhạt "Ai biết"Inaho trả lời "Sao cũng được, tôi từng nói rồi mà? Đoán trước tương lai cũng vô dụng nếu cậu không thoát được khỏi tôi"…
Plot viết ra lúc cao hứngCó cảm hứng sẽ triển fic nhưng không chắc sẽ lấp hố…
Anh là một người đã chết....''Em vẫn khờ dại chờ đợi anh như một con ngốc....'''' Anh nhất định sẽ trở lại...'''' Tạm biệt anh"'…
Một chàng họa sĩ nghèo đem lòng yêu nàng thơ của thần Mặt Trời "Ngọn lửa mảnh hồn aiTừ lâu đã lụi tànChỉ còn trơ trọi lạiMột vài hạt tàn tro"…
Tổng hợp những câu truyện ngắn do tôi viết dựa trên ý nghĩa của những từ ngữ tôi thấy trên mạng.Những mẩu truyện nhỏ không đầu không đuôi nhưng không đỗi khó hiểu.Sẽ có một số sai sót trong quá trình viết, mong các bạn đọc có thể thông báo cho mình biết về những lỗi ấy ạ! Do đây là tác phẩm đầu tay của mình...Truyện được viết bởi «@thiy_blueII»…
Đọc rồi biết .…
"Sàn máy bay rung chuyển dữ dội. Điện thoại của gã chợt rung lên, và rồi điều cuối cùng Namjoon có thể cảm nhận là tiếng khóc âm ỉ của những hành khách nhận ra số phận không thể tránh được của bản thân mà tuyệt vọng cầu sự cứu giúp của Chúa trời. Gã vốn là một kẻ vô đạo, vì thế gã chưa bao giờ tìm kiếm sự trợ giúp của vị thánh nào đó. Gã luôn nghĩ con người chính là kẻ duy nhất có thể giải quyết vấn đề thực tại, và nếu không thể giải quyết được, nghĩa là chẳng còn hy vọng nào nữa. Nhưng khi gã chứng kiến mũi máy bay lao vào toà nhà phía Nam của toà tháp đôi, gã chợt nhận ra, hoá ra không phải là do con người vô vọng, mà là do người luôn có thể giết đồng loại của họ, vì thế họ mới phải tìm tới Chúa, mới phải tìm tới một vị thánh nào mà ở ngài chỉ có sự vị tha, chứ không hề lòng độc ác chết chóc nào."Tấm bi kịch của nước Mỹ vào ngày 11 tháng 9 năm 2001.In the loving memory of all people who died on that very day. You are always remembered.…