Truyện nói về 1 người con gái bị bạn bè xa lánh và không ai chăm sóc nên đã chìm vào sự cô đơn dần dần trở thành người vô cảm, lạnh lùng. Cô đang học ở 1 trong 5 ngôi trường có đào tạo phép thuật có tiếng nhất thế giới là trường đào tạo phép thuật Sorcery Star. Tuy có tiếng nhưng cũng có rất nhiều rắc rối và chuyện xấu xảy ra ở ngôi trường này và người giúp ngôi trường này thoát khỏi tay bọn xấu là một cô gái trẻ đầy tài năng chung với nhóm bạn của cô ấy.…
Tuyển tập truyện ngắn về những kiếp sống bình dị trong thành phố hiện đại . Họ là những người lao động, người tri thức nơi phố thị, nơi nhưng giọt mồ hôi, nước mắt, và thời gian nhỏ giọt trên nẻo đường mưu sinh. Những con người đáng kính, đáng thương mà Tử Đằng có nhân duyên gặp gỡ, cảm hứng về họ nảy sinh từ một tình yêu nguồn cội, gốc rễ.…
tản văn về những niềm hối tiếc, những ngây thơ, vụng dại của tuổi thanh xuân, để sau này nhìn lại sao lại có những năm tháng mình từng là con người như thế, và bây giờ mình đã thay đổi ra sao.…
Tôi ở đây,nơi đêm lặng thinh,nghe tình ca,cô đơn, nhớ nhà và thương mẹ.30 phút trước tôi ngồi trong WC và nức nở vì thương mẹ,nhớ mẹ.Những kỷ niệm không phải do chúng ta quên đi,mà do chúng ta đã không nhắc đến nó,cứ thế nó mờ nhạt dần.Tôi muốn ghi lại hết thảy những kỷ niệm đẹp đẽ của tôi dưới mái nhà yêu dấu suất những tháng năm còn bé,dù có thể tôi đã không nhớ hết,và cả những năm tháng bây giờ và về sau nữa,đơn giản vì tôi sợ tôi sẽ bỏ quên mất điều hạnh phúc nhỏ bé nào đó mà cuộc đời này,gia đình tôi đã đem đến cho tôi.Vì bố mẹ tôi đã cho tôi quá nhiều yêu thương,quá nhiều hạnh phúc thế nên tôi sợ tôi sẽ quên đi 1 vài điều nho nhỏ,mà tôi không muốn quên đi dù nó chỉ là rất nhỏ.Tôi đã lớn lên trong sự yêu thương vô bờ của bố mẹ ,của anh trai,của ông bà và còn nhiều con người xung quanh tôi nữa,tôi biết ơn họ,thực sự lời cám ơn là không đủ đối với những gì mọi người đem đến cho tôi.Có những buồn đau,có những giọt nước măt,có chuyện buồn và cả chuyện vui,tất cả những điều đó để tôi trưởng thành,để tôi biết yêu thương,để tôi trở thành một người hoàn thiện hơn.Cảm ơn mẹ,đã đưa con đến thế giới này !…
Lăng Thiên, con trai trưởng của Lăng gia - nhưng lại là đứa con bị ruồng bỏ vì sinh ra từ vợ l không nhập vào thân xác đã hấp hối ấy. Trước mắt hắn là người mẹ tiều tụy, gầy yếu đến mức khó nhận ra, đang nắm lấy tay hắn trong tuyệt vọng.Khi tưởng chừng mọi thứ đã kết thúc, thì một giọng nói lạnh lùng vang lên trong đầu:"Hệ thống dò tìm linh hồn ngoại lai tương thích... Kích hoạt hệ thống ký sinh...""Ký chủ sống, hệ thống tồn tại. Ký chủ mạnh lên, hệ thống phục hồi."Từ phế vật bị chà đạp, Lăng Thiên bắt đầu hành trình tu luyện, nghịch thiên cải mệnh, bước lên con đường chinh phục vạn giới…
Mình đã bắt đầu viết từ hồi lớp 7============================Câu chuyện này là một câu chuyện tưởng tượng và hoàn toàn không có thật , tránh hiểu lầm , chỉ mang tính chất răn dạy...Một thế giới không tình thương , một thế giới hoàn toàn không có tình khía niệm của tình thương, đó chính là tương lai của thế giới này tron vòng một năm nữa... Và chúa đã nhìn thấu được điều đó...: "Nếu các ngươi không muốn một tương lai như các ngươi đã thấy bắt đầu ... KHÔNG MỘT NGƯỜI NÀO TRÊN THẾ GIỚI NÀY , TRONG VÒNG MỘT NĂM NỮA , ĐƯỢC PHÉP CHẾT, TUỔI GIÀ , BỆNH TẬT , TAI NẠN , CHÉM GIẾT , TỰ TỬ , BẤT CỨ MỘT CÁI GÌ KHIÊN DÙ CHỈ MỘT NGƯỜI PHẢI CHẾT , TƯƠNG LAI ĐÓ ... không hề xa với một chút nào...Câu chuyện theo dấu nhân vật chính là một học sinh cao học không tin thế giới này có cái thứ gọi là tình thương ... Tiếp xúc với nhiều người và nhiều và nhiều hoàn cảnh , cậu dần thay đổi cách suy nghĩ của cậu về thế giới này...?…
Bạn có thanh xuân không ? Những năm tháng cấp 3 đẹp nhất trong đời người bạn đã trải qua như thế nào ? Liệu còn gì nuối tiếc ? Cô gặp anh vào những năm tháng đẹp nhất trong đời, dưới ánh nắng sớm, trên hành lang trường học, chỉ có cô và anh, lướt qua nhau một lần, yêu thương nhau chưa đến 1 tháng, chẳng ngờ lại trở thành chấp niệm mà 3 năm sau cô mới có thể buông xuống.Tuệ Mẫn, nhớ kỹ, tên anh là Vũ Nguyên Khôi.Tuệ Mẫn, đến bao giờ em mới có thể nói em yêu anh ?Tuệ Mẫn, anh yêu em.Nguyên Khôi, nếu có một ngày anh bỏ em đi mà không có lấy 1 lí do, em sẽ không tha thứ cho anh, sẽ không bao giờ quay lại hay thích anh nữa.Ừ, nếu có ngày đó, anh sẽ theo đuổi em một lần nữa.…
Câu chuyện kể về một anh sinh viên Đại học Sân Khấu Điện Ảnh. Nhà anh nghèo lắm, bố mẹ anh phải làm việc vất vả để lo cho anh ăn học. Nhưng cũng may là anh là con một nên anh phải lo nghĩ nhiều. Anh lên thành phố học ở trong ngôi nhà trọ được gọi là che nắng che mưa được. Tới khi anh gặp Trinh trong nhà sách và câu truyện bắt đầu từ đây..................…
#WithMộcSongCô lấy tay lau vội đi những giọt nước mắt còn đọng lại, nấc lên thành tiếng." Tôi... Tôi không thể... Duyên số đã định sẵn như thế, tôi đành chịu."Hắn nhìn cô. Ánh mắt băng lãnh. Hơi thở của hắn phả vào không khí, ngước lên trời, phóng tầm mắt về phía xa nhất, nơi không có một gợn mây nào cả. Vòm trời ảm đạm như quang cảnh bây giờ đây." Tôi sẽ khiến cô trở thành một nàng công chúa kiêu hãnh, tỏa sáng. Cô sẽ không lu mờ đi dù cho thời gian có trôi nhanh như lời tôi vừa nói với cô, như lúc này."[...]" Đúng vậy. Tôi, chính tôi, sẽ đảo ngược số phận bất hạnh của cô." {EditBy Mộc Song Song}…