[Five Hargreeves] Portrait
Chắc là, cho đến hàng chục năm về sau. Eli cũng mãi không thể buông bỏ anh ấy.…
Chắc là, cho đến hàng chục năm về sau. Eli cũng mãi không thể buông bỏ anh ấy.…
"Five không phải là người giỏi trong việc nhận biết những điều tinh tế, nhưng anh nghĩ anh ấy không cố ý làm em buồn. Có thể anh ấy chưa nhận ra, hoặc cũng có thể cần thời gian để hiểu ra điều đó. Mà còn chưa tính tới việc có khi anh ấy không biết ngày 3 tháng 12 có ý nghĩa gì. Ai mà biết nó được xem như một...lời tỏ tình. Ảnh đâu có nghe Conan Gray đâu, đúng chứ?"…
still thinking about how to write a description...…
Five's coffee crush=)))…
"It's beginning to look a lot like ChristmasEverywhere you goTake a look at the five and tenIt's glistening once againWith candy canes and silver lanes aglowIt's beginning to look a lot like ChristmasToys in every storeBut the prettiest sight to see is the holly that will beOn your own front door"…
"Những vết sẹo, chúng không bao giờ biến mất, Y/n. Anh đã cố gắng, nhưng chúng vẫn ở đó, nhắc nhở anh về tất cả những gì anh đã mất, những gì anh không thể thay đổi."…
Đến lúc này, anh mới hiểu rằng, thứ duy nhất vĩnh cửu cùng anh khi màn đêm buông xuống, chỉ còn là những tiếng khóc của chính anh.…
Perhaps, your absence is something that a thousand summers can not fill.…
-" Dù tôi có chán em vẫn mà của Tôi "…
"Anh biết là bây giờ không phù hợp, Frey. Nhưng có một điều nhất định anh phải làm trước khi tận thế đến và nhai ngấu nghiến chúng ta." rồi anh lấy ra một cái hộp nhỏ màu đen trong túi áo vest, thận trong mở nó lấy chiếc nhẫn bên trong ra rồi đưa lên trước mặt Freya. "Anh làm nó từ những gì còn sót lại dưới cái nhà kho của khách sạn. Nó không hoàn hảo như mấy cái món trang sức em hay xem trên tạp chí thời trang. Nhưng mà đây là tất cả những gì anh muốn nói với em. Ừm...Anh đã sống qua hàng chục năm trên đời này và thấy thế giới này nổ bùm bum mấy lần. Mọi thứ tan biến trước mắt anh, hết lần này đến lần khác. Nhưng điều anh chưa bao giờ muốn mất đi chính là em, Frey!"…
khi hừng đông lên, vạt nắng vàng nhẹ nhàng ôm lấy thân ảnh, đưa em về với những ngày tháng xưa cũ.…
Yo các bruh,mình cùng đi vào cái ổ tàng trữ thuốc của Xanh chứ nhỉ🌚🌝😃…
yoongi sở hữu một tài khoản instagram dành cho idol của cậu ta.…
Author: LinaCouple: All(male)xLumine…
em sẽ quay lại nhìn anh chứ?ooc…
Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Kinh dị, Vô hạn lưu, Chủ thụ, Hắc ám, Livestream, Vừa yêu vừa hận, 1v1Nguồn raw: Tấn GiangBản dịch: WikidichEdit: JaneeBerceily là người có khả năng thôi miên bẩm sinh, cậu có một đôi mắt màu lam xanh thẳm. Nếu người nào nhìn cậu trong năm giây đều sẽ bị điều khiển ý thức. Loại năng lực này khiến cậu trở thành một bậc thầy thôi miên nổi tiếng thế giới trong hiện thực, dù trong trò chơi sinh tồn cũng trải qua rất thuận lợi."Nhìn vào đôi mắt tôi, nói ra tên của anh. Từ giờ trở đi anh sẽ là nô lệ của tôi."Cho đến khi, Berceily đè lên người đàn ông bí ẩn, hai người mũi chạm mũi, mắt đối mắt:"Mau nói ra tên nhanh."Người đàn ông bí ẩn xoa nắn eo thon của cậu, ngón tay sờ sờ eo cậu, nhìn như vô hại nhưng lại hoàn toàn giam cầm cậu trong vòng tay:"Cục cưng, tôi không có tên."************Hệ thống trò chơi sinh tồn của thế giới khác điên cuồng đến trái đất bắt nhân loại làm người chơi, phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình bọn họ chạy trốn đến khi tử vong, phục vụ những sinh vật ngoài hành tinh giải trí.Mọi người gian nan sinh tồn, khổ không nói nên lời, Berceily lại cảm thấy đây là việc kích thích nhất khác tránh còn không kịp lại là nơi lý tưởng của cậu.Đương nhiên, nếu không có người nào đó vẫn luôn muốn giấu cậu làm của riêng càng tốt.…
Tác phẩm để chúc mừng Brumous đoạt giải nhất fesfic23.Một số bài hát gợi ý để nghe khi đọc:- Last night on earth - Green Day- Homesick - Wave to earth- Summer, night - Jeon Jin Hee- (Only)About love - Grentperez- Ceilings - Haerin cover- Snow - Zion.T- Event Horizon - Younha- Wings - So!YoOn! x Phum Viphurit- 한 걸음 1 Step - SFC.JGR- Bath - OFFONOFF- Star - Colde- Starlight - ChanHeeNhững bài hát này mình đã nghe rất nhiều khi viết chiếc fic này, và chúng hỗ trợ mình rất nhiều. Mong mọi người cũng cảm thấy như mình khi nghe chúng, không cũng không sao cả hehe. Mọi người cũng có thể lựa một bài cho mình, bài nào đó mà mọi người nghĩ là hợp với Blue Hour, nha?Đọc vui!…
I woke up to a sound.It wasn't loud, nor urgent- just a soft, deliberate knock against wood. The kind that lingers, waiting to be acknowledged.Knock, knock.The room was dark, except for the faint glow of streetlights bleeding through the curtains. Everything looked the same-the walls, the ceiling, the bed I was lying on.Nothing was out of place.And yet, something felt... wrong.Knock, knock.The sound wasn't coming from the front door. It was closer. Much closer.Right outside my bedroom.The room stayed still, wrapped in darkness, thick and suffocating, with only the tick of the clock echoing through the quiet. I didn't move, didn't turn on the light. I just lay there, listening - letting the sound drift through the rhythm of my breath.I had locked the front door. My smart lock made sure no one could enter without the code.So then... who was standing out there?…
Tôi đứng đó, nhìn xuống cô ta, cơ thể mềm oặt như một con búp bê vải bị vứt bỏ. Đôi mắt vẫn mở, trừng trừng nhìn lên trần nhà, như thể không tin vào điều đang xảy ra. Tôi thích ánh mắt đó, cái ánh mắt ngây dại, pha lẫn sự hoảng loạn và tuyệt vọng. Nó làm tôi cảm thấy... sống. "Em sợ không?" tôi thì thầm, giọng nói như gió lùa qua khe cửa. Không có câu trả lời, tất nhiên. Cô ta không thể trả lời. Nhưng tôi có thể tưởng tượng ra điều cô ta muốn nói: cầu xin, gào thét, hoặc đơn giản chỉ là một tiếng nấc nghẹn ngào. Tôi kéo chiếc ghế đẩu lại gần, ngồi xuống cạnh bàn. Chiếc dao phẫu thuật trong tay sáng bóng dưới ánh đèn vàng nhạt, và tôi nâng nó lên, chiêm ngưỡng như một nghệ sĩ ngắm nhìn cọ vẽ của mình. "Chúng ta sẽ bắt đầu từ đâu đây?" tôi hỏi, như thể cô ta còn sống để tham gia vào cuộc trò chuyện này.…
❝những vết sẹo mãi còn thấy đau❞…