Chỉ là... thoáng qua!
Câu chuyện ngắn mà thôi ! Quá khứ khó quên. Nhưng người thì xem nó như là cát bụi, đã rơi rồi thì khó nhặt cầm lại tay...…
Câu chuyện ngắn mà thôi ! Quá khứ khó quên. Nhưng người thì xem nó như là cát bụi, đã rơi rồi thì khó nhặt cầm lại tay...…
CẢNH BÁO: Truyện lấy bối cảnh từ phó bản Thừa Hoàng nhưng không đi theo cốt truyện chính.Tính cách nhân vật bị thay đổi, hắc hóa.Kết cục: __________TRÍCH ĐOẠN:"Anh Lỗi, là ngươi đã giết đám người dân vô tội đó. Ngươi lột da, hút cạn dòng máu đỏ tươi của những con người yếu ớt để nuôi dưỡng yêu lực của bản thân. Nhìn xem, là ngươi, đang tận hưởng, đắm mình vào trong dòng máu của những con người mà ngươi đã từng muốn bảo vệ.Ngươi nói xem, là Thần tốt, Yêu tốt, hay là làm Người tốt?"…
Mình bị ỉa chảy🙂2022-2023…
⚠️Truyện không liên quan đến bất kì yếu tố nào của lịch sử, là do bản thân mình nghĩ ra. Sẽ có một số tên gọi quen thuộc nhưng không đúng với sự thật lịch sử. ⚠️Tóm tắt: Công tên Duệ Minh là thừa tướng Nguyên Quốc. Hắn đơn phương thanh mai trúc mã của mình Tư Hạ là Quốc Sư của Nguyên Quốc, cũng là Hoàng Hậu của Hoàng đế Nguyên Phong Nguyên Quốc.Thụ là Mạc Y Ninh, gia đình thương gia khá giàu có vùng Giang Nam. Y Ninh cũng là bạn học của Duệ Minh và Tư Hạ. Có đều từ nhỏ đã không được thông minh, biết đọc chữ đã là may mắn, nhưng trời không diệt ai, y thân thể khỏe mạnh, là một nhân tài vỏ thuật. Cha của y vui mừng mời các danh võ khắp nơi về dạy. Cuối cùng cũng đậu Võ Trạng Nguyên làm nỡ mày gia tộc. Y không được thông minh nên y rất ngưỡng mộ những người có trí hơn người. Đặc biệt là Duệ Minh, người đồng môn với mình, hắn luôn được ân sư khen hết mực. Cũng nhiều lần chỉ dẫn y, y rất cảm động, ai cũng chê y ngốc không chịu chơi cùng, cũng không ai chịu chỉ bài cho y. Kể từ khi ấy, y quyết tâm luyện võ, mong muốn sau này có thể đứng cạnh Duệ Minh, mãi mãi không rời xa. Trên chiến trường đẫm máu, một thân hắc y, tay phải cầm kiếm, tay trái nắm chặt một chiếc thắt lưng đã bị phai màu, chỉ may cũng bung ra. Một mực nắm chặt như thể hắn vẫn luôn bên cạnh, mỗi một vết thương bị chém xuống chính là vì y mà chịu đựng. Từng chút một mong người sẽ nhớ đến mà thương xót cho y.Một đời dõi theo người, nhưng người lại sánh bước bên người khác, nâng đỡ người, sợ người đâu sợ người…
Mọi câu chuyện đều là HƯ CẤU, HOÀN TOÀN KHÔNG CÓ THẬT. mọi người lưu ý giúp tớ.…
Bạn là mandy , 19 tuổi , bạn là 1 người Hàn gốc anh và có đam mê với nghành nghệ thuật . Bạn luôn cố gắng để thực tập sinh trong 1 công ty giải trí . Rồi một ngày bạn đã tìm đến một công ty có tên là Bighit , công ty có 1 nhóm nhạc chống đạn mang tên Bangtan boys . Mặc dù bạn là 1 ARMY nhưng bạn không hề chú ý hay tìm hiểu về công ty này nhưng cuối cùng bạn vẫn bước chân vào cánh cửa công ty và bắt đầu cuộc thử giọng mà bạn đã mong chờ bao nhiêu lâu nay...…
Một thời đẹp nhất của con người được mang tên thanh xuân...:Người nam nhân trầm mặt, ánh mắt nhìn thẳng vào người thiếu nữ. Giọng nói trầm ấm vang lên: "Đồ đệ này!" Người thiếu nữ ngoảnh mặt lại, hồn nhiên: "Sư phụ có chuyện gì muốn nói với em sao?" Nam nhân nghiêm giọng: "Tôi muốn phá luật!..." Thiếu nữ khó hiểu: "Luật?" Y tiến đến tháo chiếc nhẫn sứ trên tay đối phương thả xuống đất: "Từ nay em không cần gọi tôi một tiếng 'sư phụ' nữa...!" Cô gái ngỡ ngàng: "Tại sao?" "Tôi luôn an ủi em, dạy em làm cảnh sát hình sự và là điểm tựa cho em mỗi khi em tổn thương... Em thật sự không nhận ra sao?... Hôm nay tôi chính thức theo đuổi em...!" Thiếu nữ lạnh lời: "Không cần!..." Lòng y nặng trĩu xuống: "Lẽ nào em vẫn còn giữ quan điểm thầy - trò ấy?..." Thiếu nữ tiến gần nam nhân thêm một bước, hai bước: "Em cũng thích anh! Thích từ rất lâu... Kể từ lần đầu hai ta gặp nhau..." Bầu không khí lúc này thật im lặng, nam nhân nhẹ đưa tay ôm cô gái vào lòng, cùng lúc hoàng hôn dần buông xuống...***Tên truyện: 最美丽的春天时代Tác giả: Diệp Hạ Song Vân Quốc gia: Trung Quốc (Au Việt Nam)…
Vương tộc Trịnh cầm quyền ở miền Bắc Đại Việt thời nhà Lê trung hưng có vị chúa tên Trịnh Sâm, thụy hiệu Thánh Tổ Thịnh vương. Năm 1782, Trịnh Sâm qua đời. Nhân gian truyền tai nhau nói rằng khi xưa, ông có một vị thứ phi họ Dương, cùng họ với Thái phi Dương Thị Ngọc Hoan tên là Dương Nguyệt. Không có bất kì ghi chép nào cũng không một ai biết về bà. Người ta chỉ biết Chúa Trịnh vừa gặp đã yêu, dùng mọi cách để cưới bà. Một vài người có người nhà là cung nhân trong cung nói rằng ngày Chúa Trịnh qua đời, ông nắm chặt lấy chiếc vòng ngọc trắng ngà bị vỡ làm đôi trên tay, miệng không ngừng gọi "Nguyệt" rồi còn nói gì đó "Hắn chết rồi nhưng tại sao nàng vẫn không yêu ta". Không một ai biết "hắn" là ai cũng không ai biết về vị thứ phi họ Dương kia. Chuyện năm đó cứ như thế đi vào dĩ vãng.(CÂU CHUYỆN LẤY CẢM HỨNG DỰA TRÊN NHÂN VẬT LỊCH SỬ CÓ THẬT, CÁI SỰ KIỆN TRÊN KHÔNG CÓ THẬT, KHÔNG MANG TÍNH CHÁT XUYÊN TẠC LỊCH SỬ)…
câu chuyện kể thời thanh xuân cấp 3 vườn trường của những cô cậu hc sinh. với những ước mơ hoài bão của mik họ cùng nhau tạo nên một kỉ niệm khó phai trong những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường.…
Trong những ngày tháng biết rằng bản thân dành tình cảm đặc biệt cho người ấy, tôi đối mặt với nỗi tương tư hằng ngày. Ngay từ thời chắc nhận ra nó, tôi không ngần ngại mà lựa chọn tiếp tục âm thầm thích cậu ấy bởi có lẽ người con gái này quá đặc biệt đối với tôi. Tôi viết lại những điều này để mong rằng Wattpad sẽ thay tôi lưu lại chút ký ức tốt đẹp về người con gái tôi đã dành chọn tình cảm, cũng mong rằng các bạn có thể cùng tôi đi đến cái kết của mối tình này.…
Năm nay đu phim nào phim đấy BE, mồ yên mả đẹp tập thể mà hãi quá trời, tui bỏ viết fic r mà con phim này lại gợi lên được mới tài chứ. Đến bao giờ biên kịch Trung mới hiểu khán giả xem phim để giải trí chứ không phải ôm ức chế tới mức khóc liệt tuyến lệ hả???Con fic này chỉ để an ủi bản thân vì kết phim quá tàn khốc, ko có logic gì đâu nha, tui đu cả cp tà đạo nên thím nào ko thích thì bỏ qua đi.Các cp trong fic: Vương Quyền Hoằng Nghiệp x Đông Phương Hoài TrúcTrương Chính x A Na NhiênDương Nhất Thán x Vương Quyền TúyLý Khứ Trạc x Đông Phương Tần Lan…
Tác giả: Thiết Huyết Hà MãThể loại: Đam mỹ, hiện đại, ABO, sinh tử văn, bánh bao bảo bối, sủng, he, mỹ nhân công. Dịch giả: Phù Dung QuánDesigner bìa: VịtVăn án:Này này, anh là cha ruột của con tôi sao?Đứa trẻ 13 tuổi bỗng nhiên nói muốn giới thiệu đối tượng cho mình. Khi gặp mới nhận ra, đó là mỹ nhân A mà mình thầm mến hồi trung học.Trực cầu mỹ nhân A x Thâm quỹ vú ba B.Hai bên thầm mến nhau -> Rõ ràng là yêu đương chính đáng lại tưởng rằng cõng con trai trên lưng đi yêu đương vụng trộm.Thụ thời niên thiếu mông lung mà sinh con trai ra, đến giờ vẫn chưa tìm được cha ruột của con trai (Không sai, là công).Mau mau, cẩu huyết quá đi! BẢN DỊCH THUỘC SỞ HỮU CỦA PHÙ DUNG QUÁN, VUI LÒNG KHÔNG CHỈNH SỬA HAY MANG ĐI NƠI KHÁC. ĐÓ LÀ TÔN TRỌNG NHÓM DỊCH CŨNG NHƯ TÔN TRỌNG CHÍNH NHÂN CÁCH CỦA BẠN. XIN CẢM ƠN!…
Chàng hào hiệp, chàng ôn nhu, chàng uy nghi! : vậy "chàng" là ai?Chàng là công tử chốn xa xôiChàng là nam nhân tài hoaChàng là người thuần thục biết bao đường kiếm khó nhằn: thế cuối cùng, chàng là ai?Chàng ấy là kẻ bỏ ta ở nơi trời đôngLà kẻ đưa ta vào đường chếtLà kẻ lấy đi trong trắng của taLà kẻ đưa ta vào hang quỷ dữLà kẻ ...gieo tương tưgieo nỗi nhớgieo mơ mộng... cho ta!…
Tình yêu, tình bạn…
nghiêm cấm đưa ra trước mặt chính chủ !…
tui chỉ đơn thuần là kể lại câu chuyện nhỏ diễn ra xung quanh cuộc sống tui thoi nhen mn ,xin lỗi vì cái ảnh bìa chả liên quan đến câu chuyện mấy nhen . vì mình đang còn đi học lên mỗi một tập mình chỉ viết tầm 400-500 từ thoi nhen . đọc thử ik nhen biết đâu bạn cũng đang cần điều gì đó nơi tui .HiHi!!!…
"Thẩm Thính Bạch, anh ở quán rượu à ?" Tiếng nhạc du dương cất lên vang vọng đầu dây bên kia"Giải trừ hôn ước với em xong... anh không buồn như em tưởng tượng nhỉ"Thẩm Thính Bạch kề sát điện thoại bên tai, môi nhấp ngụm rượu"Anh sẽ không buồn" Thẩm Thính Bạch nói trong nước mắt "Em ngủ sớm một chút, đừng thức khuya"Không đợi Khúc Mạn Đình nói hết câu, Thẩm Thính Bạch liền dập máyUống cạn ly rượu vang, anh vứt chúng vào chiếc máy phát nhạc trong góc thư phòng. Ly thủy tinh vỡ tan, đĩa than đã hỏng, mà người ngồi bên án tâm trạng hỗn độn…
Viết tặng cho cô gái người Huế xinh đẹp ngất ngây lòng người Peacheysue của em 🥰…