Tên truyện: Vì sao kiểu A này mà cũng có O?Tác giả: Đồ Nam KìnhEdit: Bạc hà teamNguồn: Trường BộiSố chương: 100 chương + 9 ngoại truyệnTình trạng lết: HoànThể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, tình cảm, ABO, niên thượng, cưới trước yêu sau , ấm áp, chủ công❌CẤM REUP, CHUYỂN VER ❌…
Mình viết truyện này theo thể loại hậu chiến tranh ấy. Cụ thể là Deku và hành trình vượt qua nỗi đau sau chiến tranh thôiBối cảnh: Sau chiến tranh, hòa bình được lập lại, nhưng nó lại đánh đổi rất nhiều sinh mạng đã ra đi... Midoriya do quá ám ảnh về điều đó, nên tuy vẫn còn quirk, cậu đã tự mình từ giã sự nghiệp anh hùng, sống một đời bí ẩn, không ai biết cậu ở đâu. Một ngày, Ochako Uraraka tìm thấy cậu hiện đang là một giáo viên cấp 3, với cuộc sống tương đối ổn định. Sau khi nói chuyện, cô hiểu được những gì cậu phải trải qua. Cô thông báo cho toàn bộ thành viên lớp 1A, và thầy Aizawa đã khuyên cậu về làm giáo viên ở UA, để tìm cách chữa lành cho trái tim cậu.CẢNH BÁO: DEAD ALLMIGHT, DEAD INKO, AI KHÔNG ĐỌC ĐƯỢC THÌ XIN LỖI, BẠN ĐỪNG QUA ĐÂY Ạ!!!Truyện này sẽ có slight alldeku, chỉ slight thôi, vì mình viết chủ đề hậu chiến tranh mà.…
( Tên cũ: Lời tỏ tình năm tôi 18 )Dạo gần đây, tôi luôn có cảm giác như là người thừa trong chính hội bạn thân của mình. Có nhiều câu chuyện, tôi chẳng thể nào nói chêm được lời nào mà trước đó, tôi luôn là người pha trò cho cả đám; có những cuộc vui không có mặt tôi, điện thoại cũng chẳng thông báo có một cuộc gọi nhỡ nào. Và chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, tôi biết được hội bạn thân thiết đã bí mật lập group chat chỉ để soi xét tôi vì một chuyện những tưởng chỉ có trên phim - crush của một đứa trong nhóm để ý đến tôi... Câu chuyện càng đi xa hơn khi cậu bạn crush quốc dân đó tỏ tình với tôi trước lớp trong dịp 20/11. Đám con trai hú hét, xôn xao reo hò ủng hộ cậu chàng còn tôi lúc đó như ch.ết lặng. Ai đó hãy cứu tôi khỏi cục diện khó xử này đi. Tôi thấy hội bạn " từng thân " đang nhìn tôi với ánh mắt hình viên đạn. Cùng lúc đó, bộ não đang đình công của tôi qua cửa sổ tâm hồn định vị được Đăng Khoa như cọng cỏ cứu mạng di động đang chuẩn bị bước vào lớp. " Xin lỗi, mình có bạn trai rồi! " Tôi ôm lấy cánh tay Khoa, ánh mắt cầu cứu xen lẫn lo sợ. Ở trường, chúng tôi ngồi gần nhau nhưng chẳng nói với nhau được mấy câu, tôi chỉ nghe về cậu ta qua những lời đồn thổi về bối cảnh xuất thân xã hội đen gì đó . Vậy nên tôi càng sợ cậu ta sẽ chẳng thương hoa tiếc ngọc gì mà hất tay tôi ra và giao cho hội đồng xét xử tội gian dối. Ấy thế mà, sau đó, Khoa đưa tay lên xoa tóc tôi, với giọng nói dịu dàng mà trả lời:" Sao thế, Quỳnh Châu? Mới không gặp 15 phút đã nhớ mình rồi? "....…
Bách vờ như không nghe thấy câu hỏi của Khuê, cậu không trả lời cô mà lại hỏi cô: "Cậu có biết vì sao người nghệ sĩ suốt đời đi tìm nghệ thuật, họ sống hết mình vì nghệ thuật và cho đến khi chút hơi thở cuối cùng vẫn ôm tác phẩm nghệ thuật của mình mà nở nụ cười không?"Khuê nhìn Bách mà khó hiểu: "Sao tự nhiên cậu lại hỏi như vậy?", Khuê cảm thấy Bách rất kỳ lạ, bỗng dưng cậu hỏi một câu chẳng liên quan gì đến chủ để của câu chuyện.Bách mím môi rồi lại nói tiếp: "Cậu trả lời đi, vì sao thế?"Khuê suy nghĩ một lúc, dùng sự cảm nhận của mình mà đánh giá: "Theo mình vì nghệ thuật rất đẹp, không thể nhìn thấy bằng mắt thường mà bằng sự tất cả mọi sự cảm nhận xuất phát từ tận đáy lòng để khắc họa lên một tác phẩm nghệ thuật kiệt xuất. Người làm ra nghệ thuật rất vất vả, đó là một quá trình dài để nghiên cứu, dùng toàn bộ sức lực, tinh thần, của cải của mình để tạo ra những tác phẩm nghệ thuật có giá trị vĩnh cữu cho nhân loại. Vì vậy đến lúc nhắm mắt, họ coi như cũng đã mãn nguyện khi chứng kiến sự thành công của chúng."Giống như có luồng ánh sáng lùa vào nhãn quan, Bách như mở mang tầm mắt. Câu trả lời của cô cho thấy cô là người có sự chiêm nghiệm sâu sắc về nghệ thuật, điều mà cậu không làm được. ...... Bách cất giọng trầm thấp đầy ấm áp, mê hoặc lòng người: "Đối với mình, sự tồn tại của cậu đã là nghệ thuật rồi."…
▪︎Top Kazuha x Bottom Scaramouche▪︎Chỉ đăng ở Wattpad▪︎R18+Phong Nguyên Vạn Diệp phải lòng hắn từ lần gặp đầu tiên, người đàn ông xinh đẹp với thân hình mảnh mai yêu kiều, làn da mướt trắng như búp bê sứ, đôi mắt sâu thẳm như lòng đại dương. Chỉ là, hắn là một money boy, một gã điếm đã quen sử dụng cơ thể mình để nhận lấy tiền của đàn ông. Hắn luôn tươi cười với khách hàng, hắn chỉ ve vuốt âu yếm những kẻ có đủ tiền để đổ vào hắn, vì thế nên một tên phục vụ của quán bar như Vạn Diệp chưa từng nhận được một cái liếc mắt nào từ người đàn ông. Cho tới một ngày, một Vạn Diệp say xỉn nắm chặt lấy cánh tay của người đàn ông đang chuẩn bị rời khỏi quán bar với một người đàn ông khác, bàn tay run rẩy nhét tờ tiền hai mươi ngàn vào lòng bàn tay hắn: "Anh Quốc Băng... có thể nào cho tôi một đêm để được chăm sóc anh không...?" Hắn nhìn tên nhóc trước mặt một lúc lâu, rồi dưới sự ngỡ ngàng của tên đàn ông bên cạnh, hắn rời đi cùng cậu. ___________Epiphyllum Oxypetalum: hoa Dạ Quỳnh.…
Hán Việt: Ca đức bảo biến tấu khúcTác giả: Miên Cầm Liễu NgạnDịch: Bánh (Wattpad @_Pieeeeee___, Wordpress @peanutpiee3009, Inkitt @Thepieyouknow ) Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Chủ công, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Ấm áp, 1v1, Chữa khỏiCP: Nhà thiết kế trang sức dịu dàng - công X Diễn viên kịch nói bị trầm cảm - thụ.Cố Khải gặp được ánh trăng sáng Bùi Ôn của mình ở bệnh viện, cậu nằm trong phòng ICU, mặt trắng bệch không có chút máu, gầy gò lại hốc hác. -- tuy đã nhiều năm trôi qua, lúc gặp lại, anh vẫn sẽ rung động vì em.Chỉ là, chàng trai như trăng thanh gió mát ngày nào, giờ lại giống như một đóa hoa sắp tàn, cậu nằm đó, lặng im nhìn trần nhà màu trắng, cùng với hồ sơ bệnh án được treo trên thành giường --Trầm cảm mức độ nặngTừ nay về sau, sau biết bao nhiêu đêm thức trắng, Bùi Ôn đã không còn phải nằm trên giường chờ đợi bình minh trong tuyệt vọng nữa.Vì đã có người đến bầu bạn với cậu, đã có người đến cùng cậu đàn nên bản "Biến tấu Goldberg", chữa lành cho mọi đau thương của cậu trong đêm đen tĩnh mịch. "Nếu em cảm thấy tương lai là quá xa xôi, thậm chí ngay cả tuần sau cũng là quá xa, thì chúng ta hãy cùng nhau bắt đầu từ những giây phút ngay lúc này.""Từng giây này, anh sẽ ở bên em."…
Tên truyện: Ôm một cái là ngủ ngon Tác giả: Tiên Bối Thụy LạpEditor: VeeThể loại: Ngọt, Thanh xuân vườn trường, Chữa lànhTóm tắt: Công chúa đại nhân và chàng kỵ sĩ của côVăn án:Trong mắt Khương Lai, Vu Vị chính là mặt trời được bao quanh bởi các hành tinh khác, là cơn gió lướt qua mọi ngóc ngách. Anh luôn cháy bỏng nhiệt huyết, tự do tự tại.Còn cô thì chẳng dám bước ra khỏi cái kén an toàn của mình, cứ mãi giam mình trong góc tối. Tới khi chợt giật mình ngẩng đầu nhìn lên, cô mới nhận ra, dù cô có đi đâu, mặt trời ấy vẫn luôn chiếu sáng theo bóng dáng của cô, bất kể xuân hạ thu đông..Rồi một ngày, Khương Lai tình cờ thấy một tờ giấy ghi chú và một cánh hoa hồng ép khô trong cuốn "Nhật ký Chính trị và Pháp luật".Chữ viết trên tờ giấy quá quen thuộc, nét bút mạnh mẽ, như muốn xé toạc tờ giấy.Chỉ vỏn vẹn hai dòng. --"Yêu em vô điều kiện, trừ khi có thỏa thuận khác."."Ai sẽ chạy ra ngoài mua kem cho em vào đêm đông lạnh cóng âm mấy độ này chứ?""Vu Vị sẽ."~~ Yêu em là điều anh không thể chống lại, anh sinh ra là để làm mặt trời của em.~~ Ôm em là điều lãng mạn thứ nhì, còn anh ở bên cạnh em mới là điều lãng mạn nhất. - Nữ chính yên tĩnh, lạnh lùng, mắc chứng sợ xã hội, × Nam chính mặt dày, hoạt bát như mặt trời nhỏ- Sinh viên tâm lý học × Sinh viên luật- Nữ chính rất ỷ lại vào nam chính, nam chính tuy miệng lưỡi độc địa nhưng luôn chiều chuộng nữ chính vô điều kiện…
Ngày đăng tải: 13/6/2025Ngày kết thúc:...An Hạ x Nhật Đông.Nhật Đông là hơi ấm trong lạnh giá, còn An Hạ là ánh nắng rực rỡ bị tắt lịm bởi đau thương.Trong cuốn nhật kí An Hạ có một dòng chữ không biết từ bao giờ đã nằm trong ấy:"Anh từng nghĩ mình là ánh sáng giúp em sưởi ấm nhưng hóa ra em mới là người thắp lên ngọn lửa trong anh"…
ĐUÔI NHỎ THẬT NGỌT - NHAN ÔNTên gốc: Đuôi nhỏ rất ngọtEditor : QuynhHuaLemonCv: wikidich#Nhân vật chính: Đường Ôn - Hứa Hành Niên#Cao lãnh học trưởng x làm nũng mềm mại học muội.#1V1, #ngọt, #thanh mai trúc mã, #sủng, thanh xuân vườn trườngSố chương: 89 chương + 3 ngoại truyện(Các tên chương trong truyện do edit đặt.)***********Sân trường giờ ra chơi ấm áp.Học sinh tụ tập trò chuyện.Một học muội, tân sinh viên lớp mười, lớn mật thản nhiên nói chính mình thích học trưởng Hứa Hành Niên'.Mọi người giật mình nhìn về hắn, vẻ mặt hóng chuyện.Hắn lại không chút để ý đầu ngón tay vẫn xoay xoay bút, ngoảnh mặt làm ngơ.Thẳng đến nửa tháng sau, có người gặp được Hứa Hành Niên mạnh mẽ đem học muội bế lên, khóa vào trong ngực khi dễ, học muội tức giận đến nỗi hai chân loạng choạng, hơn nữa còn muốn cắn hắn, vừa tức giận kêu: "Hứa Hành Niên ngươi đại phôi đản -.-\\ "Toàn trường điên cuồng truyền nhau, học muội tân sinh viên theo đuổi cao lãnh học thần.Lại sau này vào sinh nhật của Hứa Hành Niên, bạn học cả lớp vụng trộm chạy đến nhà hắn muốn cho hắn một kinh hỉ.Kết quả nhìn thấy học muội đang mặc áo ngủ đem Hứa Hành Niên nhấn trên sô pha thân mật.Mọi người: "? ? ? ? ? ? ? ?"Mọi người: "Các người ở chung?"Hứa Hành Niên nhấc mi mắt lên, đem đầu nhỏ của vị học muội đang mặt đỏ tai hồng kia ấn vào trong ngực, điềm nhiên mở miệng --"Chúng ta từ nhỏ đã đính hôn." 📌Câu chuyện này hàng ngày sẽ tạt một đống cẩu lương vào mặt hội cẩu độc thân FA chúng ta, sủng tuyệt đối.…
Truyện đơn giản kể về nửa tháng sống chung bất ổn giữa kẻ bắt cóc tội nghiệp và một con tin phiền phức.Tác giả: Én Áo Đỏ @iel_watt)CP: PondPhuwinÝ chính: Chẳng phải phép màu, vậy sao chúng ta lại gặp nhau?*Vui lòng vào trong để biết thêm thông tin chi tiết nha! (05/05/2025 -?)…
CHỜ NGÀY NGẮM BIỂN CÙNG EM (HOÀN)Tác giả: Tiểu ThầnEdit: Minh Nguyệt Cổ Tỉnh ThủyTruyện được edit PLN vui lòng không reup dưới mọi hình thức.---------------------------------------Văn án:Trên livestream có người donate cho tôi mười cái du thuyền để tôi gọi cho bạn trai cũ nói tôi nhớ anh ấy.Tôi ngập ngừng bấm số.Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nam khóc nức nở. "Thẩm Tinh Nguyễn, em không có trái tim à, sao giờ em mới nhớ đến anh...""Nguyễn Nguyễn, chúng ta quay lại được không?""Em không thích anh chỗ nào anh sẽ sửa được không? Đừng không cần anh mà..."Ngay sau đó, phòng phát sóng trực tiếp của tôi như muốn nổ tung.Chỉ vì đối phương là một ảnh đế nào đó nổi tiếng với hình tượng cứng rắn, mạnh mẽ.---------------------------------------*Tên truyện do editor đặt lạiChờ Ngày Ngắm Biển Cùng Em vừa là tiếc nuối, vừa là hy vọng của Giang Dực Bạch, tiếc nuối vì suốt thời gian bên nhau anh chưa thể đưa cô đi ngắm biển, điều này cũng có nghĩa là những điều cả hai cùng dự định trong tương lai đều không thực hiện được, nó tăm tối như cuộc sống lúc đó của Thẩm Tinh Nguyễn vậy. Còn hy vọng là Giang Dực Bạch vẫn chờ ngày lại gặp được cô, chờ ngày họ quay về bên nhau cùng thực hiện ước mơ, cũng có nghĩa cuộc sống của hai người đã có hy vọng, có ánh sáng hoặc ít ra anh mang ánh sáng đến cho cô. Mình đặt lại tên truyện là Chờ Ngày Ngắm Biển Cùng Em với ý nghĩa như vậy. Mình mong các bạn sẽ thích truyện này, cảm ơn các bạn đã đọc truyện nhà mình 🤍…
MÙA HOA NGÂU EM VỀMột truyện dài bách hợp buồn - tâm lý - chữa lành.Khi em trở về, mùa ngâu vẫn còn rơi.Chỉ khác là... giờ chúng ta không còn trốn trong mưa để yêu nhau nữa.Có những mối tình không cần ồn ào để trở thành vĩnh viễn.Có những cuộc đời phải đi qua bóng tối thì mới đủ dũng cảm để sống thật.Đây là câu chuyện của Linh và Hạ.Và cũng có thể là câu chuyện của bạn - nếu bạn từng yêu mà không dám gọi tên.📖 40 chương. Kết buồn nhưng sâu. Viết cho những người từng không dám nói.…
Trong một thế giới nơi tình yêu dường như là một giấc mơ xa vời, Isagi Yoichi bị cuốn vào một vòng xoáy không ngừng của sự từ chối và cô đơn. Không có ai để dựa vào, không ai yêu thương em , em phải vật lộn với nỗi đau thầm kín trong lòng. Nhưng khi bóng tối của cô đơn ngày càng dày đặc, hành trình của Isagi dẫn em đến việc đối mặt với những vết sẹo sâu trong trái tim mình, mở ra một con đường mà tình yêu, hận thù và nghi ngờ bản thân đan xen vào nhau. Liệu em có thể tìm thấy nơi mình thực sự thuộc về, hay linh hồn em sẽ mãi lạc lối trong sự trống vắng này?-BacHa-…
Người ta thường hay hỏi, rằng trong một đời người, điều gì khiến ta day dứt nhất?Có người nói là bỏ lỡ một cơ hội, có người lại bảo là không nói lời yêu khi còn kịp. Còn với tôi, đó là ánh nhìn dịu dàng vào một chiều gió nhẹ, giữa đám đông ồn ã, khi cả hai đã không còn thuộc về nhau nữa.Nhiều năm đã trôi qua, tôi cứ ngỡ bản thân đã quên... thế mà, chỉ một ánh mắt ấy thôi - đủ để cả bầu trời năm mười bảy tuổi trong tôi đổ ập xuống.Ngày ấy, tôi từng là một cô gái nhỏ sống trong khuôn phép của gia đình, từng nghĩ rằng chỉ cần ngoan ngoãn làm theo những gì mẹ sắp đặt thì sẽ có một tương lai an ổn. Ngày ấy, có một người lặng lẽ yêu tôi theo cách mà tôi không đủ dũng cảm để nhận lấy. Và cũng chính tôi - là người đã buông tay khi anh vẫn còn đứng đó, chờ tôi quay đầu."Nếu như ngày ấy..." - bao nhiêu lần tôi tự hỏi.Nếu như tôi can đảm hơn... nếu như tôi không quay lưng... nếu như chúng tôi gặp nhau vào một thời điểm khác, liệu mọi chuyện có thay đổi không?Tôi không chắc. Chỉ biết là, trong tất cả những điều đẹp đẽ từng chạm qua tim mình, có anh.…
Hiên áp bàn tay lên gương mặt kia, mân mê từng đường nét trên gương mặt, từ hàng lông mày kiếm, chiếc mũi dọc dừa và cuối cùng là đôi môi mỏng. Cô còn cố ý miết nhẹ bờ môi, cười ghẹo, giọng điệu như trêu chọc "gái nhà lành"."Bờ môi này đã thơm má ai chưa?"Người con trai hơi nghiêng đầu sang một bên né tránh đôi mắt như giấu cả bầu trời đêm hè. Cậu xoa cánh mũi, đôi mắt tối sầm lại, giọng điệu nghiêm nghị như dạy dỗ trẻ nhỏ."Vĩnh Hiên, yên lặng đi, đừng nghịch ngợm nữa.""Dạ.""Nếu tớ ngoan ngoãn thì cậu cân nhắc xem xét về việc ứng tuyển tớ vào vị trí bạn gái nha."Cảnh Duy: "..."-----Bìa được des bởi bạn Glypi đến đâyyy…
Tác giả: Tuyên HạcRaw: Tấn GiangEditor: Chuột | Beta: ChuộtThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Xuyên Thư, Tương lai, Khoa học viễn tưởng, Hệ thống, Song khiết 🕊️, Ngọt sủng, chữa lành, 1v1, HE___________ Mình không biết tiếng Trung nên bản edit khó mà có thể sát nghĩa Mình sẽ có sử dụng nhiều ngôn ngữ mạng, bạn nào không thích có thể không coi ạ.…
• 𝐨𝐧𝐞𝐬𝐡𝐨𝐫𝐭 : hoa rơi giữa chốn phồn hoa• 𝐦𝐚𝐢𝐧 : lý liên hoa × phương tiểu bảo• tác giả : 𝐩𝐡.𝐠𝐢𝐚𝐨• gửi nắng vàng cho mùa hạ,• gửi tuyết rơi cho mùa đông.• gửi tình mình lại thêm đậm sâu.…