Minjeong sinh ra với khứu giác khác người. Mỗi mùi hương với cô là một lời thì thầm cảm xúc, một tấm bản đồ dẫn lối vào trái tim người khác. Cô vẫn luôn đeo khẩu trang để tự vệ giữa thế giới xô bồ đầy mùi vị hỗn độn.Cho đến ngày mùi hoa nhài của Jimin len qua từng lớp phòng bị, khiến cô muốn tháo bỏ mọi phòng ngự.Đằng sau những chai nước hoa là những câu chuyện, những mối liên kết, và cả tình yêu dịu dàng mà chỉ một chiếc khẩu trang không thể ngăn cản được.Câu chuyện nhỏ của Jiminjeong được lên ý tưởng từ lúc Minjeong có lọ nước hoa đầu tiên, giờ em ý đã có nhiều hơn một lọ rồi mà mới đăng được truyện lên. Đau lòng ghê ^^"…
jeon wonwoo và kim mingyu cùng lỡ chuyến tàu cuối cùng để về nhà, nhưng nhờ vậy mà không bỏ lỡ tình duyên của chính mình.fic được lấy cảm hứng từ bộ phim 'tình ta đẹp tựa đoá hoa' (we made a beautiful bouquet) của nhật bản.…
_Tên cũ: Quan hệ đối tác trả phí._CP: Xiao x Aether (Genshin Impact)_Tags: Slice of Life. Hurt-Comfort. OE._Status: Hoàn thành._Summary: Trước đây, Xiao chưa từng thấy Aether khóc. Khi cậu bị tổn thương, khi cậu tổn thương người khác, đều không một lần rơi lệ. Thế nhưng giữa khoảnh khắc này- khoảnh khắc đánh dấu cho sự kết thúc của mọi đau đớn và dằn vặt - anh lại thấy Aether vùi mặt vào lòng bàn tay nức nở. Trông cậu thật đau khổ. Xiao cầm bút lên, ký một nét dứt khoát lên chỗ trống góc giấy. Vậy là chấm hết, cuộc hôn nhân mười hai năm này. "Tôi có chút ghen tỵ với tờ đơn này đấy, Aether à."*Fanfic được lấy cảm hứng từ Babooshka của Kate Bush.…
"Thích sao?Anh không biết.Anh chỉ biết người này rõ ràng yếu đuối vô cùng, lại vẫn hết lần này đến lần khác bảo vệ anh.Anh chỉ biết người này có lúc nhát gan vô cùng, nhưng riêng đối với chuyện của anh luôn lớn gan bất thường.Anh chỉ biết từ rất sớm, anh đã muốn quan hệ của bọn họ gần gũi hơn, càng ngày càng gần gũi hơn nữa. Rốt cuộc là muốn gần gũi đến mức độ nào? Gần đến độ không thể tách ra được."tác giả gốc: Bình Quả Thụ…
Nhật Ký ạ,Tớ quá mệt mỏi rồi.Vì chúa,Ai bảo giùm tớ rằng bọn kia nên im lặng giùm đi.Thân mến,Quakes_______Hầu hết toàn headcannon, slice of lifeCover by me…
Một câu chuyện nho nhỏ dành riêng cho Hiếu Trần và anh Xái.Nhỏ tác giả hay đặt câu cú lộn xộn, nghĩ gì viết đó, maybe khó hiểu, mood lên xuống thất thường. Tuy nhiên vẫn sẽ theo tôn chỉ chữa lành, không death flag, không SE. Mãi một tình yêu với anh Xái.Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ ❤________________________________________Những tình tiết trong fanfic hoàn toàn là tưởng tượng, không có ý xúc phạm hay đả kích một cá nhân nào. Fanfic là giả tưởng, không phải là sự thật, vui lòng không áp đặt lên người thật. Mình viết để thỏa mãn bản thân, xin các bạn đã ghé qua không đem em nó ra khỏi Wattpad.…
Chiến tranh kết thúc. Tường sụp đổ. Những người sống sót đi tìm một lý do để tiếp tục sống. Levi - tàn phế, câm lặng, sống ẩn dật ở một ngôi làng xa xôi, mở một tiệm trà nhỏ tên là "Hanabira" (Cánh hoa). Anh không còn tìm kiếm Hange nữa - sau khi chính anh chứng kiến cô bị cuốn vào biển lửa.Cho đến một ngày, một người phụ nữ kỳ lạ xuất hiện ở trước cửa tiệm, xin một chén trà - với đôi mắt màu nâu quen thuộc và giọng nói ngập ngừng như thể đang học lại cách giao tiếp với thế giới.…
"Một chuyện tình không công khai, nhưng chưa từng che giấu."⸻Thể loại: hiện đại, tình yêu chậm rãi, đời thường, đối lập tính cách - hướng nội & hướng ngoại, private but not secret love, healing, HE.⸻Mô tả:Có những người bước vào đời ta nhẹ như một khung hình mờ sương - chẳng cần tiếng động, cũng không cần lý do. Chỉ một ánh nhìn, một nụ cười lặng, một bài hát thoảng qua... cũng đủ khiến cả thế giới đảo chiều."Sau Ống Kính Là Em" là câu chuyện của một người hướng ngoại rực rỡ và một người hướng nội lặng thầm. Một người luôn ở giữa ánh đèn sân khấu, và một người chỉ muốn đứng sau ống kính, lưu giữ những khoảnh khắc không ai để ý.Họ đến bên nhau không vội vã, không ồn ào. Chỉ là những lần chạm mặt nhẹ như gió, những tin nhắn ngập ngừng trong inbox, những buổi cà phê nghe đĩa than và những chiều dọn nhà im lặng nhưng ấm lòng.Tình yêu này không phải bản tình ca bùng cháy.Nó giống như một bản nhạc indie trầm ấm, vang lên lặng lẽ khi thành phố đã ngủ yên.Chậm. Nhưng sâu.Nhẹ. Nhưng thật.Vì sau tất cả những màn hình, những MV, những buổi diễn...Người Joss luôn thấy rõ nhất, vẫn luôn là em - ở phía sau ống kính.⸻Trong lúc đang bí nội dung thương trường là chiến trường bên Velvet Storm + chờ đợi Ep 3 trong mỏi mòn thì toai lại đào thêm được 1 quả hố mới. Chắc là fic ngắn yêu đương dễ thương thôi, nhưng mà k biết bao giờ mới viết xong 🥹…
Tôi: 19 tuổi, năm nhất, có đứa bạn thân ham vui, chưa có nụ hôn đầu, biết nấu ăn, không người yêu nhưng đã có người để thích.Vũ Minh Quân/ hoàng tử dỏm/ đồ chơi hàng Mã: 20 tuổi, năm hai, bạn gái nhiều hơn số tóc trên đầu, nhan sắc hạng A nhưng tâm hồn thì hạng bét, nhân cách giả tạo, hai mặt, đầu óc thô bỉ-kinh tởm. Vậy mà cả thế giới lại tôn sùng anh ta như thánh sống. Thật ra anh ta là thiên tài tình trường, còn tôi chỉ là một kẻ thất bại đáng thương hại. Bìa từ @ivy_stellar…
Tuổi 17 có cậu bàn bên Keonho người cứ thích chọc tôi mỗi sáng.Có Seonghyeon hay cười, Martin và Juhoon lớp bên lúc nào cũng ghé qua,và James - đàn anh khối trên khiến tim ai cũng lỡ một nhịp. Giữa bao nhiêu ồn ào ấy, chẳng hiểu sao tôi lại chỉ để ý đến…