NHẶT ĐƯỢC CỤC NỢ
chuyện này mình ver lại, chỉ là mình thay đổi nhân vật, có gì bạn chủ của câu chuyện này cho mình xin lỗi nhé❤…
chuyện này mình ver lại, chỉ là mình thay đổi nhân vật, có gì bạn chủ của câu chuyện này cho mình xin lỗi nhé❤…
Đây là câu chuyện của chính mìnhh :)))…
Về Hologram Team.…
Rimuru bị vết nứt không gian và cuốn vào thế giới kosei(Lần đầu viết nếu sai thì xl )…
Trích đoạn hay Quote ấn tượng…
Nơi lưu trữ những câu chuyện về họ.…
"Em còn nhớ tôi không?""Xin lỗi. Anh là ai, tôi không biết"Cuộc đời tôi đã thay đổi, nhờ có em.....Thấy hay thì bình chọn cho tui nhéLần đầu viết ko đc hay.Thông cảmViết tắt hơi nhiều. Cx thông cảm luôn nha…
Hmm…
Giới thiệu:Trong mắt Hạ Tuân, Khương Tiểu Lê - Cô ấy hoàn hảo mọi thứ, trừ việc không thích anh.1.) "Tôi mệt rồi, không theo đuổi nữa." Đây là lần đầu tiên anh nếm trải vị đắng của tình yêu không được đáp lại, quyết tâm vạch rõ ranh giới với cô.2.)"Hạ Tuân, anh có ở đó không?" "Không có." Cô cười khúc khích ôm lấy người đàn ông miệng thì hờn mà lòng còn thương. "Anh thật dễ thương." Hạ Tuân: "..." Đừng dỗ tôi. Tôi không mắc bẫy đâu. Trừ phi phải dỗ nhiều hơn.3.)Về sau, vào một ngày nọ, anh như nguyện cắn một miếng quả lê này, quả thực kinh ngạc vô cùng. - Đây là lê ư? - Mẹ kiếp, đây là mật.***Khương Tiểu Lê (Bông hoa trắng trong trẻo) x Hạ Tuân (Chàng công tử kiêu ngạo)Một trong những cặp phụ của "Dễ Nghe". Câu chuyện về cô nhóc mặt lạnh thu phục anh chàng phong lưu hài hước, chủ yếu là một câu chuyện vui vẻ.Giai không nguyên tem, gái chưa bóc seal, ai để ý xin đừng vào! (Điều quan trọng cần nói N lần)Mỗi ngày cập nhật 1~2 lần, mỗi tuần nghỉ một ngày.Tag: Đô thị, Ngọt ngào, Bùng nổ tiếng cười, Nhẹ nhàng, Chữa lànhNhân vật chính: Hạ Tuân, Khương Tiểu Lê Nhân vật phụ: Thẩm Mạn Khác: Lâu ngày sinh tinh, Oan gia ngõ hẹpTóm tắt bằng một câu: Tình yêu vừa là tiếng sét ái tình, cũng là lửa âm ỉ cháy lâu ngày.Ý nghĩa: Nghĩ ra rồi sẽ viết.…
Mình sẽ lấy Bangtan làm tên của các nhân vật nha các bạn 😍…
_ Đây là câu chuyện đầu tiên của tớ nên nó xàm + nhạt.Mà tớ chỉ là về FRANS thôi! Ai không thích xin mời out! THANKS!!…
Lúc nhỏ từng mơ ước được làm người lớn, chân chạy nhảy, cao xa bay, lớn rồi chỉ biết ngoảnh lại bóng hình nhỏ bé lúc ấy, trên đôi chân nặng nề đầy lo toang.…
Chương : Dự kiến sẽ là 100 Chương - 150 Chương ạTác Giả : Lục Hải Nhi ( Hanna )Thể loại: HE, tớ là một con người không thích ngược nên tớ sẽ cho một chút xíu ngược thôi, ngôn tình, lãng mạn lắm nè,...Giới thiệu một chút về truyện : Chuyện kể về cuộc sống của bốn đứa trẻ cùng nhau lớn lên và trường thành, đó là những cuộc sống mà chúng nó phải tự bước đi, tự trải qua những cảm xúc, tình cảm của bản thân.…
Thể loại: nam nữ cường, thực thế, HENguồn: truyenfull.vnEdit: RabbitlynTheo mình đây là một câu chuyện thực tế, nhẹ nhàng, ấm áp. Đặc biệt nam chính siêu thâm tình, đôi lúc dễ thương quá chừng ------------------ Anh chỉ là một ngư dân bình thường ở một vùng quê bình thường. Còn cô làm việc ở Bắc Kinh nơi ồn ào, tấp nập với nhịp sống vội vã Anh thích cuộc sống tự tại,mỗi ngày ngắm mặt trời mọc rồi lặng. Đối với anh, anh không thích lập dự định cho tương lai, chỉ có hiện tại... Rồi một ngày cô xuất hiện...bước vào boong thuyền của anh làm mọi thứ thay đổi.****trích nhẹ**** Chỉ là Trần Uyển không muốn để cho anh buông ra. Cô bắt lấy cánh tay anh, nhìn thấy sự kinh ngạc hiện lên trong mắt anh. Cô kiễng chân, hôn một cái lên miệng anh. Cảm giác kia khiến cô run rẩy. Ai ngờ cô bị anh đẩy ra, không chỉ vậy mà còn bị ép lên tường, anh hỏi: "Em có ý gì?".Trần Uyển mỉm cười đáp: "Anh có ý gì? Đi theo em ra đây lại còn mang em đi vào con đường nhỏ?" Hôm sau.... Anh gọi: "Trần Uyển."Trần Uyển đi qua, hỏi: "Anh làm gì ở đây thế?"Anh nhìn cô mấy giây, mới đáp: "Anh đợi em."Trần Uyển hỏi: "Tại sao?"Minh Đạm cầm lấy cánh tay cô, giống như hôm qua cô làm vậy với anh, "Thế nào? Em cho rằng anh là người đàn ông muốn hôn là hôn được sao?"…
Worldbuilding cho một (hoặc nhiều) dự án sắp tới của mình.…
Liệu đây là yêu...hay chỉ là...sự thay thế?Tôi tự hỏi, giữa những ánh mắt, nụ cười và những cử chỉ quen thuộc đến đau lòng, có phải tất cả chỉ là một chiếc bóng phản chiếu?Nếu là yêu, sao lại giống đến mức nhầm lẫn. Nếu là thay thế, sao trái tim vẫn day dứt đến vậy?…