[ENHYPEN/Jungwon] - Cậu ơi!
"Em yêu""Ơ hay? Chúng ta vừa mới gặp nhau lần đầu mà"(Những mẩu chuyện đáng yêu của hai chúng mình)…
"Em yêu""Ơ hay? Chúng ta vừa mới gặp nhau lần đầu mà"(Những mẩu chuyện đáng yêu của hai chúng mình)…
Như tiêu đề hoy :3 chủ yếu là về những bộ anime mà mình thích…
Trích "Nhật kí stalk của Stark".…
"Vậy mà giữa lòng Paris vỏn vẹn vài bước chân ấy, ta vẫn lạc mất nhau." Lấy cảm hứng từ cuốn sách cùng tên của nhà văn Patrick Modiano. (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Xin chào các bồ đã đến với bộ fic bùng binh Hạo Nam của mình nha, yêu các bồ!Ngôn tình đó.…
Ba mét... Hai mét... Một mét... Khoảng cách giữa kẻ bộ hành đói khát và cái giếng mỗi lúc một gần. Nhưng thứ kẻ đó nhận được khi lại gần cái giếng lại chẳng phải nước mát lành. Đôi bàn tay run rẩy của tôi chạm dần vào cánh cửa. Tôi cố dùng hết sức lực để đẩy nó ra. Thứ gì đang chờ đón tôi ở phía trước. Một biển máu ư? Hay một biển xác thịt hỗn độn đang rữa ra? Tôi nhắm mắt lại như thể muốn trốn tránh đi sự thật. Một tiếng "két" rít đến chói tai vang lên. Bặm chặt môi đến mức rớm máu, tôi từ từ mở mắt ra. Không. Không có biển máu. Không có biển xác người. Nó là một thứ gì đó còn kinh tởm hơn thế - thứ đã luôn ám ảnh tôi từ lúc bước chân vào căn biệt thự bỏ hoang này. "Nó" đang ngồi đó, vắt vẻo bên cửa sổ và hướng đầu nhìn về phía khu rừng bên ngoài. Và rồi, bằng một động tác hết sức khoan thai, nó nhẹ nhàng quay đầu lại, tiếng các khớp xương cổ của nó ma sát vào nhu tạo thành những tiếng kin kít đầy ghê rợn. Dải khăn trắng muốt bịt mắt nó cũng theo đó từ từ rơi ra. Cùng lúc đó, tôi đột nhiên ngã quỵ về phía trước, ruột bắt đầu quặn thắt lại như bị một chiếc máy xay thịt nghiền nát từ bên trong. Trước khi rơi vào cơn mơ vĩnh cửu, tôi chỉ kịp nhận ra mình bắt đầu nôn ra máu và... dao lam. Rất nhiều dao lam. (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
⊱ ۫ ׅ ✧ Author: airblends⊱ ۫ ׅ ✧ Link gốc: https://archiveofourown.org/works/11996412⊱ ۫ ׅ ✧ Link art: https://x.com/dahliadenoire/status/1011269440334225409?s=46&t=-MSiUM5R-jXmIxunKQhdhw⊱ ۫ ׅ ✧ SumarryMột sự góp nhặt các thành ngữ đi kèm với năm phân cảnh diễn ra giữa Oikawa và Iwaizumi trong mối quan hệ của hai người họ.❗BẢN DỊCH CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG MANG RA KHỎI ĐÂY ❗️…
Người tóc vàng mơ hồ nhìn hắn, đôi môi khẽ lẩm bẩm điều gì đó không thành tiếng rồi lại bất động. Kid đến bên tủ quần áo, lấy ra một bộ đồ ngủ rồi trở lại giường. Nhưng ngay khi hắn vừa chạm tay vào cổ chân anh, Killer đã cựa mình ngẩng đầu dậy. Hai mắt vẫn nhắm chặt. Giọng anh nhẹ nhàng trôi qua tai hắn, nhưng trong ngữ điệu hằn rõ vẻ tức giận. "Đừng. Người cậu toàn màu đỏ thôi." (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Một fanfic thuộc project sinh nhật Jisung 2022 'POLARjS' của REALM - Only for JiChen.✦ Tên truyện: The Friendsgiving Birb✦ Tác giả: Cydersyrup @ AO3, Cydersyrup @twt✦ Dịch giả: Giai Hoan © 2022✦ Hashtag (của fic gốc): Sinh viên đại học, ngọt ngào hài hước, chửi thề, những trò nghịch ngợm trong lễ Tạ Ơn, fisting =))))), thất bại nấu nướng, một bài học kinh nghiệm đắt giá, Jisung sẽ bóp cổ Chenle nếu không phải đang "bận tay", cãi cọ vụn vặt, Chenle với Jisung căn bản là một cặp đôi già trong thân xác hai sinh viên đại học✦ Thể loại: oneshot, ngọt, hài, HE✦ Rating: 15+ (Vì họ chửi thề nhiều vl =))))✦ Note: Dựa trên một câu chuyện có thật =)))))))))))))))BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ.…
Ruthy nín lặng, đôi mắt vô hồn nhìn về xa xăm hệt như đang cầu xin một thế lực vô hình nào đó đến cứu mình, đôi môi nứt toạc khô khốc khẽ run rẩy. Cậu bé thấy chị mình im lặng, càng tiếp tục gào thét trong điên cuồng: "Chúng không có thật! Những nghi lễ mà chị làm, những thứ mà chị mất công tìm hiểu, tất cả chỉ là một thế giới ảo mà thôi. Người chị đáng lẽ ra phải tôn kính chính là ba mẹ mới đúng, chứ không phải là một gã người dưng chỉ tồn tại trong truyền thuyết!" Cổ họng cô gái nghẹn ứ, khóc không ra tiếng. Trong cơn điên loạn, cô rút chiếc châm cài tóc sắc nhọn trong túi quần đâm thẳng vào ngực Jonathan rồi lắc đầu quầy quậy, khóe miệng khô khốc liên tục lẩm bẩm những câu từ hỗn độn. "Không phải thế đúng không?" "Cậu ta đang nói dối đúng không, Slendy..." "Ngài có thật đúng không hả? Slenderman!" "Trả lời tôi đi! Ngài thực sự tồn tại đúng không?" Nước mắt mặn chát giàn giụa trên gương mặt nhăn nhó tuyệt vọng của cô bé. Chẳng có Slenderman nào đáp lại hết. Tất cả những gì vang lên chỉ là tiếng lá cây xào xạc, hệt như khu rừng này cũng đang chế giễu cho sự ngu ngốc và dại dột của cô. Máu từ vết thương rỉ ra ướt đẫm ngực áo Jonathan. Cậu khụy xuống, nằm im bất động, đôi mắt xót thương nhìn chị gái đang gào thét tên của Slenderman trong vô vọng... (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Một người đàn ông tên Seiji đã thuê tổ chức Lirba bảo vệ con gái mình là Yui Komori trong thời gian ở dinh thự nhà SakamakiChính vì thế nên tôi, Leonardo Watch sẽ là người đảm nhận công việc lần này Nhưng mà .... aaaaaaaaaaaaaĐây là lần đầu cô làm nhiệm vụ xa nhà mà còn một mình nữa chứ ... à không còn có Sonic nữa Nhưng mà .... aaaaaaaaaaaaaCái gì mà nữ với nữ sẽ dễ dàng thấu hiểu nhau hơn chứ ....Cô, Leonardo Watch vĩnh biệt mọi người ~~~~~~~~~~~~~Đây là câu chuyện mà Leonardo Watch là nữMọi thứ trong đây toàn bộ đều là dựa vào anime, có gì không đúng thì xin mn thứ lỗiP/s: Đừng tin giới thiệu, đây là một câu truyện nghiêm túc…
Lượm được thì xả! Ảnh pokemon đẹp dành cho các fan ngắm nghía,bình phẩm hoặc cười đau bụng hay chỉ đơn giản mình thích thì mình coi! Cảm ơn, nếu mọi người thích! ^v^P/s: Có thể đôi lúc au đăng truyện ngắn.…
Chuyện kể về hành trình bước lên đỉnh cao của Nam cũng như mối quan hệ bí mật giữa anh và những người phụ nữ xinh đẹp và nổi tiếng khắp thế giới.Mình viết truyện này để thỏa mãn trí tưởng tượng. Truyện được hỗ trợ viết một phần bởi AI.…
Kẻ ở lại phải hi sinh máu thịt. Người bỏ trốn mãi mãi không trở về. Máu tanh đã khô lại trên đống xác mục rữa. Tiếng gào thét tuyệt vọng bị át đi bởi ngọn lửa khét mùi thịt người. Trang Kinh Thánh nhuốm đen màu tội lỗi. Con mắt quỷ dữ với ánh nhìn đầy ám ảnh. Tất cả mới chỉ là sự khởi đầu. Những lá thư không còn được gửi về nữa. Người phụ nữ cùng đàn con hoảng loạn chạy trốn trong cơn bão tuyết. Đoàn người mặc đồ đen đuổi theo ngay phía sau, những mũi tên xé gió xuyên vào màn đêm, viên đạn bạc lao ra khỏi nòng súng vẫn còn ám màu khói trắng. Chiếc xe ngựa mất thăng bằng, lao thẳng xuống vực sâu. Người phụ nữ, ba đứa trẻ, cô hầu gái và người đánh xe đã chết. Hơi hăng hắc của dầu hỏa ám khắp thung lũng. Một que diêm lóe sáng giữa màn đêm quánh đặc, chiếc xe chứa sáu thi thể cháy sáng rực tựa bó đuốc khổng lồ. Đống tro tàn còn sót lại theo gió cuốn mà bay về mảnh rừng hoang. Nước mắt hòa vào máu và mồ hôi. Đấng Sáng Tạo hay là hiện thân của quỷ dữ? Con người ngỡ rằng mình đã triệt tiêu cái tư tưởng cực đoan ấy, nhưng họ không ngờ dưới lòng đất sâu, mọi thứ vẫn diễn ra như thể chẳng có gì ngăn cản được sự sinh sôi chết chóc này. Những nghi lễ, những cuộc thí nghiệm, những vũ khí sinh học chết người chỉ chờ ngày thoát khỏi lòng đất mà phát tán. Trớ trêu thay... Kẻ đứng trên cai trị tất cả không phải con người. (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Đăng lên làm kỷ niệm thôi. Đều chưa viết xong, chỉ được vài chương nên gom chung.…
Nửa đêm. Mặt nước đen như tận cùng vực sâu. Biển và trời nối liền thành một dải. Cô quạnh. Những con sóng vô định nối đuôi nhau quyện vào bờ cát. Mảnh trăng tròn hằn lên những vệt máu loang. Tôi nín thở trong cái lạnh và cảm giác hồi hộp đến gai người. Chần chừ nhìn chiếc lọ chứa đầy những tờ giấy trong lòng bàn tay, tôi hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh rồi dồn hết sức vung tay ném nó ra thật xa. Như một lời tạm biệt muộn màng. Như một sự khước từ không chút luyến tiếc. Chiếc lọ trôi giữa dòng nước lạnh, để mặc từng đợt sóng cao nuốt chửng vào hư không. Và thế là hết. Tuổi thơ của tôi, thanh xuân của ông tôi giờ lại tìm về với biển. Thời gian rồi sẽ rửa trôi đi tất cả, nhưng những vết bùn lầy tội lỗi vẫn còn đó, vẹn nguyên như lúc ban đầu. Nó luôn tìm về với tôi trong từng cơn ác mộng dai dẳng mỗi đêm. Chối bỏ tội lỗi hoặc chấp nhận nó là cách duy nhất để tìm đến sự giải thoát. Nhưng giống loài hèn yếu và nhu nhược như con người có bao giờ đủ dũng cảm để đối diện với điều đó đâu. Tôi lặng lẽ quay gót rời đi, khúc luân hồi vĩnh cửu của biển vẫn còn văng vẳng bên tai. Sau tất cả, tôi lại chọn chạy trốn khỏi hiện thực tàn khốc một lần nữa... (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Thực ra tui cũng có một thời mê đắm Creepypasta theo phong cách kiểu ngôn tềnh :,))) hôm nọ sau khi xem Kirby xong tui tự dưng nhớ đến bias đầu đời Creepypasta của mình nên tác phẩm này nổi hứng nên viết thui.Note: Creepypasta theo kiểu ngôn tềnh là các bác cũng hiểu nó như thế nào rồi đó XD truyện viết nhằm giải toả cái niềm ham muốn viết truyện thui. Nếu thấy Ooc quá có thể ấn nút click back. Tui cũng không rành viết về kinh dị lắm nên chắc cũng không quá kinh dị âu.Thể loại: Đời thường.…
Sau một chặng đường dài, cuối cùng người họa sĩ cũng đến được căn nhà bỏ hoang nằm lạc lõng giữa cánh rừng phủ tuyết trắng xóa. Những cơn gió lạnh cắt da cắt thịt rít từng hồi trong không trung, màn tuyết cuộn lên mỗi lúc một dày đặc hơn. Cô hồi hộp xoay tay nắm, cánh cửa làm bằng gỗ đã mục nát nặng nề mở ra. Ngay lập tức, một cảm giác lạnh lẽo chạy quanh lồng ngực khiến toàn thân cô bất giác run rẩy. Căn nhà dường như bị nhấn chìm hoàn toàn trong màu đen quánh đặc của màn đêm. Không có chút hơi ấm, không còn một dấu hiệu nhỏ nhất của sự sống. Cô họa sĩ trẻ mang theo túi đồ nghề của mình, hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh rồi từ từ đi dọc theo dãy hành lang dẫn đến một hầm mộ hoang nằm sâu dưới sáu tấc đất lạnh. Chiếu đèn pin vào góc hầm u tối, người họa sĩ thoáng rùng mình khi nhận ra những chiếc quan tài làm bằng thủy tinh trong suốt đang nằm đó, bên trong chứa bộ xương với đủ loại quần áo khác nhau, tất cả đều ngậm một bông hồng đen tuyền trong miệng... Mắt cô nheo lại, cố gắng đọc những con chữ được khắc nguệch ngoạc trên bức tường đối diện, đôi môi khô khốc bật ra thành tiếng: "Silent Hill?" (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
kể về 9 chàng theo đuổi một cô gái bí hiểm luôn vui vẻ,hòa đồng với mọi người. vẻ ngoài thì luôn tươi cười nhưng bên trong lại rất nội tâm sâu sắc.rồi cô sẽ chọn ai làm bạn đời cho minh.thể loại : học đường bình thường,ngôn tình,harem.chú ý: chỉ là cuộc đời bình thường của mỗi học sinh thời cấp 3. -chúc các bạn vui vẻ-…
"Một người đã từng là mùa xuân trong cuộc đời tôi, ở một nơi tôi chưa từng đặt chân... nhưng lại nhớ đến cả nghìn lần." Truyện kể về Yuzuki, cô gái mang trong mình nỗi bồi hồi mỗi khi suy nghĩ về những giấc mơ kỳ lạ của bản thân. Trong những cuộc phiêu lưu trong mơ đều có một thanh niên nét mặt tuấn tú, vận y phục đen, lưng thẳng tắp như tùng, đứng quay lưng lại với nàng, giữa không gian lặng như tờ. Bối cảnh xung quanh hữu tình biết bao, dù chỉ đứng từ xa nhưng nàng cảm nhận được chàng trai ấy đang mang trong mình mỗi nỗi nhớ nghìn năm không nguôi. Vì hiếu kỳ, nàng quyết định bắt đầu chuyến hành trình tìm đến nơi mình và chàng trai đã gặp nhau trong giấc mơ, từ đó chuyện tình của bọn họ bắt đầu.…