Cho dù hôm qua như thế nào, cho dù ngày mai như thế nào thì hôm nay ta đã bước thêm một bậc thang mới ! Cậu muốn nhìn thấy nơi mình ở ở độ cao nào, cậu muốn nhìn thấy cả thành phố hay chỉ một căn nhà ? Nếu chỉ cần nhìn thầy một căn nhà thì bạn chỉ cần leo vài bậc thang là thấy nhưng nếu bạn muốn thấy cả thành phố thì bạn phải leo cao hơn nữa ! Và nếu cậu muốn chinh phục bầu trời cùng với mình thì hãy ngày từng ngày leo lên cùng mình nhé ><…
"...Hít một hơi thuốc, tôi nhìn lọ thuốc ngủ đã vơi đi nửa trong phòng, rồi nhìn lên bầu trời đêm chỉ có một ánh sao duy nhất, ảo giác mà ngỡ đó là em.Tôi bật cười. Phải rồi, tôi đã lang thang rất lâu ngoài bầu trời này rồi, có lẽ đã đến lúc em nên đến để đưa tôi về nhà rồi nhỉ?Ngôi nhà mà tôi nói, là có tôi và em, cùng với tình yêu của chúng ta..."…
"Này, cậu không thấy sợ tôi vì ngoại hình xấu xí này sao?"_Cậu bé với mái tóc vàng nhạt quay sang, khẽ hỏi người bạn thân của mình."Hả? Sao lại phải sợ! Mỗi người mỗi khác mà, tớ thấy như vậy làm cậu trông đặc biệt hơn đó!"_Nụ cười ngây ngô của nhóc con tóc hồng và cả câu trả lời ấy làm kẻ vừa đặt cậu hỏi ngẩn ngơ....'... Sao mãi vẫn chưa tìm lại được mày, Blowelive?'Ngước nhìn lên bầu trời đầy sao qua khung cửa sổ, gã trai này lại nhớ tới người bạn cũ. Gã không hiểu, cớ sao 8 năm trước em lại rời đi, để lại gã cô đơn một mình? Gã nhớ em, nhớ lắm. Dù rằng gã đã có nhiều bạn bè hơn nhưng gã chưa thấy đủ. Gã chỉ cần mỗi mình em, chỉ muốn em ở bên gã. Chỉ bấy nhiêu là đủ... Chỉ cần em, mỗi mình em......"Này, nay khai giảng đấy, mày không tính thức dậy á!!?"_Charles Contini đứng trước giường của gã trai tóc dài, càm ràm gọi gã dậy."Không...không thức, mấy tên học sinh mới không có gì thú vị... Nghe mấy ông giáo viên nói này làm kia, mệt chết..."_Giọng gã uể oải, cuộn mình trong chiếc chăn dày."Không hẳn là không thú vị, có một thằng nhóc tao thấy cái họ của nó quen. Hình như mày từng nhắc đến rồi đó Levis."_Hắn xoa xoa cằm, mường tượng nhớ lại danh sách sinh viên năm nhất mới đọc hôm qua."Ai chứ... Tao từng nhắc đến sao...?"_Gã lại chợt nhớ tới người kia rồi."À, đúng rồi, là Domina Blowelive! Quen không hay là tao nhớ nhầm?"Gã đang cuộn mình trên giường lập tức bật dậy hỏi lại, khi được xác nhận là chính xác liền 'tốc biến' đi vệ sinh cá nhân, thay đồ rồi chạy nhanh ra khỏi phòng....…
Dung Trà xuyên thành hòa thân công chúa, vừa mới gả đi vào địch quốc, chợt nghe đi vào phu quân đối nàng nói: "Thái tử phi vị trí có thể cho ngươi, nhưng ta vĩnh viễn sẽ không yêu ngươi.""Thiếp thân hiểu được." Dung Trà nhu thuận điểm đầu.Sau đó, nàng cẩn trọng làm khởi mô phạm thái tử phi, được đến đế hậu cùng dân chúng thừa nhận, ở phu quân bị người ám toán, lâm vào hôn mê sau, lại khóc thành lệ nhân.Nàng không vì cái gì khác , liền vì chờ thái tử qua đời sau, có thể đi xuyên đẹp nhất xiêm y, xứng quý nhất trang sức, khai tối hải cung đình party, thuận tiện cùng anh tuấn tiểu thị vệ hạp hạt dưa nói chuyện phiếm.*Tây Tấn thái tử băng nhan ngọc tư, tao nhã tuyệt thế. Ở hôn mê sau, hắn mà lại xuyên đi vào nhất con mèo thân thượng, tận mắt thấy Dung Trà mỗi ngày cùng châu báu hoa phục cùng với mỹ thực rượu ngon làm bạn, ngày dễ chịu đi vào bay lên.Mà hắn, cư nhiên bắt đầu không tốt dán nàng, không biết thoả mãn hướng trong lòng nàng phác, cùng sử dụng móng vuốt hung ác hất ra bên người nàng tiểu bạch kiểm.# biến miêu sau, cô mỗi ngày đều ở từ lúc mặt thế nào phá ## đừng hỏi, hỏi chính là vợ chồng tình thú ## thích nghe ngóng, cẩu thái tử khiêu chiến đại hình truy thê hoả táng tràng #Hội tỉnh lại, không sẽ luôn luôn là miêuTỉnh lại cũng là hoả táng tràng!…
Ngày chúng mình gặp nhau trời xanh thật là xanhHôm nay em bỏ anh trời lại mưa thật lớnPhải chăng em chọn nhầm hay trời cũng khóc thươngCho câu chuyện chúng mình.Nếu ngày đó gặp anh, trời cũng mưa như thếChắc có lẽ không thể có chuyện ngày hôm nayKhông gặp và không yêuRồi cũng không phản bộiNếu ngày đó trời mưa, Gặp mưa không gặp anhThì chuyện giờ đã khác Mưa mùa đông rất lạnh, Lạnh một lúc rồi thôi,Không như mưa hôm nay Vừa lạnh vừa mặn chátMà từng dòng từng dòngCứ chảy vào tim em.Giá có chữ nếu như thì em không phải khóc,Nước mắt cứ tuôn rơiMà nỗi buồn chẳng vơiChỉ trách tại ông trời, làm trời xanh thật xanh.Giờ em đang ở đâu hả Châu Anh, Tùng Linh ngước mắt lên nhìn bầu trời cao xanh kia, nhớ lại ngày anh gặp Châu Anh. Nếu nhìn thấy tương lai nhất định anh sẽ không mắc nợ cô, không để cô dày vò cuộc đời anh thế này. Nhưng biết sao được. Vì cuộc đời vốn dài và tương lai không ai biết nên chỉ đành biết nếu như...________________________________________________________________________Đây là tác phẩm hư cấu. Mọi sự trùng hợp về tên các tổ chức, cá nhân trong Truyện là hoàn toàn ngẫu nhiên.…
Văn án:Vị hôn phu Bắc Khả Hâm ngay trước đêm tân hôn,chết bất đắc kì tử tại giường của người phụ nữ khác, Tầm Thiên Hoan mãi đến khi cử hành xong hôn lễ mới biết được người cùng nàng kết hôn là em trai của Bắc Khả Hâm - Bắc Khả Uy. Tầm Thiên Hoan còn chưa có từng gặp qua chồng đã trở thành quả phụ. Thực sự là trong cái họa có cái phúc, cô trong nháy mắt được thừa hưởng khoản tài sản kếch xù lên đến năm trăm ngàn.Âu Dương Tịch tướng mạo tuấn mĩ, cả ngày chơi bời lêu lổng, không có công ăn việc làm, trêu hoa ghẹo nguyệt, cùng nàng lại không nói chuyện không nên nói, vô sự làm thanh mai trúc mã, hắn là người bầu bạn với nàng, cũng là bằng hữu tốt nhất. Nàng cùng hắn khi đó phát sinh quan hệ, nhiều nhất chỉ là hữu nghị mà thôi, nhưng, có một ngày, hắn nói, hắn không chỉ muốn có thân thể nàng, còn muốn cả trái tim của nàng.....Một người là em rể nàng, cá tính ác liệt, con mắt sinh ra đã ở trên đỉnh đầu, đối với chị dâu là nàng thì ngang ngược mà phách lối, bá đạo, hắn nói cái gì thì chính là như thế, hết lần này tới lần khác nàng lại không thể phản kháng, ai bảo hắn có quyền thế lại có tiền? Vì năm trăm ngàn, Tầm Thiên Hoan nén giận cùng Bắc Khả Uy giả làm vợ chồng" hừ hừ, năm trăm ngàn tới tay, nàng liền lập tức đem hắn ném đi!"Rõ ràng đã nói là vợ chồng giả....... Nhưng buổi tối lại xông vào phòng nàng, hắn nói, hắn muốn nàng........…
"em ơi, em chỉ cần là chính mình thôi. anh yêu em mà, nên anh sẽ yêu mọi thứ thuộc về em. như cái dây thường xuân kia yêu cánh cửa gỗ, như đôi chim sẻ quấn quít trên mái nhà, hay cả như những vì tinh tú yêu lấy bầu trời buổi đêm vậy. anh yêu em theo lẽ đó, và anh mong là em biết."biết rằng anh yêu em nhiều như thế nào._thể loại: lowercase, lãng mạn.VUI LÒNG KHÔNG CHUYỂN VER VÀ MANG ĐI NƠI KHÁC KHI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ.…
Văn án :Từ nhỏ đã ngậm thìa vàng ra đời Tang Ny trong nhà có mỏ giàu đến chảy mỡ, nhưng ngày khai giảng đầu tiên, cô lại cự tuyệt Rolls-Royce đưa đón, thu hồi tất cả quần áo hàng hiệu cùng trang sức quý báu, quyết tâm muốn trải nghiệm một chút hạnh phúc bình dị.Nhưng mà không như mong muốn, luôn luôn không cẩn thận để lọt giàu.Trong ngõ nhỏ , Tang Ny nhìn Doãn Thứ mặt vô biểu tình mà giải quyết những đám người sinh sự kia, sau đó che đi cánh tay bị thương, bước chân rời đi. Hắn lạnh lùng nhìn Tang Ny nói: " Thu hồi tất cả lòng thương hại trong mắt cô lại."Tang Ny không hiểu: " Có thể sử dụng tiền giải quyết, tại sao phải động thủ ?"Doãn Thứ: " ... ... như vậy?"Tang Ny móc ra một loạt thẻ đen mà ba ba đưa cho, đưa cho anh: "Cậu cầm đi, về sau đừng đánh nhau, trực tiếp dùng tiền đập chết bọn hắn."Doãn Thứ nhất thời không biết nói gì.* Tin tức hai người ở cùng một chỗ loan truyền nhanh chóng, tất cả mọi người đều đoán con bé nghèo hèn đó sẽ bị Doãn Thứ đá đi bất cứ lúc nào, nữ sinh điều kiện tốt hơn Tang Ny ái mộ Doãn Thứ cứ như tre già măng mọc nhiều vô kể.Cho đến khi bạn thân đến nhà Doãn Thứ, trông thấy cả phòng thiên văn đầy đủ thiết bị.Cảm thán rằng: "Đệch mợ, cái này từ trên xuống dưới chắc chắn phải hơn trăm vạn đi? Quả nhiên là Doãn thiếu, thực bỏ ra vốn không nhỏ."Doãn Thứ trực tiếp thẳng thắn: " Tang Ny tặng."Thậm chí còn thập phần kiêu ngạo: " Cô ấy còn đưa tôi toàn bộ tòa nhà thiên văn."" ... ..."Ngày hôm sau, toàn trường đều truyền một tin tức: "Cứu mạng! Doãn Th…