Cúc họa mi/ bamkoon hanahaki au
Một kẻ ngốc chết vì một căn bệnh ủy mị.…
Một kẻ ngốc chết vì một căn bệnh ủy mị.…
như cái tiêu đề thôi. mỗi ngày một chủ đề mới :)) để viếtSusuCute viết cộng tác chung với bác!!! :>…
Câu truyện tình yêu của OffGun Truyện là tưởng tượng của tác giả, nếu không làm bạn đọc cảm thấy hài lòng thì xin mời bạn đọc click-back ngay lập tứcĐọc truyện vui vẻ !!!_Seri_…
• Một chiếc fic ngẫu hứng. Mong mọi người ủng hộ. Anh và em không đến nỗi giàu sang. Nhưng mình yêu nhau và có nhau như vậy đã đủ rồi. Anh yêu em và em cũng yêu anh…
" nanon đấm con "" ohm bắt nạt con huhu "" ơ kìa sao lại giành đồ chơi của love... "" xem khaongtung trèo tường này! "" má ơi phuwin nhát ma con huhu "" chú jack ơi dunk ăn cắp đồ chơi của em... "..." ê không mấy bê chúng nó về hết được không? lũ này là quỷ ma chứ trẻ con hồi nào? "bởi : lnniqunlliea_…
"Anh đi qua xuân, hạ, thu, đông, một năm lại một năm. Anh hòa vào dòng người trên phố, xuôi theo số phận an bài, một bước lại một bước. Anh càng cố quên đi em lại càng không cách nào xóa bỏ. Anh từng đặt ra cho mình một giới hạn khi lời hứa ở bên nhau ba mươi năm kia kết thúc anh sẽ buông xuống kỉ niệm cũ mà sống vì chính mình, cho đến khi anh đứng trước ngưỡng cửa kia anh lại yên lặng tự gia hạn thêm ba mươi năm nữa. Anh biết, chúng ta cùng lắm là một cánh chuồn chuồn qua đường, em đã thả mình xuống rồi nhưng anh vẫn cứ cố chấp lửng lơ bay lượn giữa kí ức quá đẹp đẽ nơi quá khứ kia. Anh không có tư cách để đau lòng, vì anh đến tột cùng cũng chỉ có thể nhàn nhạt nói mình là một "người quen" của em. Nhưng anh không oán trách số phận, cũng không hối hận mình tại sao không bước tới, vì anh hiểu được "mập mờ" có lẽ là điều tốt nhất mà chúng ta có thể dành cho nhau"…
Đọc trước chú ý:Hư cấu chính kịch, OOC, trung thiên, chậm nhiệt, cảm tạ quan khán mỗi một vị…
tình yêu là vĩnh cửu, nhưng cái gì cũng phải có điểm dừng22:27 5.8.2022…
Khi một con dân game F bị muối quá nhiều thì điều gì sẽ diễn ra?Tạo ra cái này chủ yếu để GA 1 vài con acc gem chơi chán rồi.…
Mọi thứ đều được viết trên trí tưởng tượng của tớ Mong các cậu thích nó 👉👈…
Truyện có nhiều tình tiết phi lí do tui chưa có kinh nghiệm viết kiểu này lắm có gì mong mọi người thông cảm ạChúc mọi người đọc truyện vui vẻ…
câu chuyện của anh lớn với nhóc nhỏ🌷…
Nergal là một người tùy tiện thậm chí việc tham gia chén thánh cũng không nghiêm túc nhưng anh lại yêu servant của mình nhưng anh biết bản thân không thể lấy được chén thánh giúp cô…
Nếu như đêm đó tại Đồi Ma, người trúng đạn không phải đội trưởng mà là Tian, vậy mọi chuyện sẽ ra sao?…
Một vị vua đã ruồng bỏ đất nước của mìnhMột con quái vật leo tháp với mục tiêu là báo thù cho cha mẹ mìnhCuộc gặp gỡ của họ, sẽ mang đến những sự thay đổi gì cho tòa tháp đây?…
"Tuổi thanh xuân cũng giống như mây trờiLàm sao ta có thanh xuân tuyệt vời?"Thể loại: Textfic, OOC, vườn trường, nhiều cp, HETên là của họ nhưng nhân vật là của tớ 🥰…
Tuyến nhân vật chính trước mắt được lấy từ "Not me series".Bối cảnh được lấy từ phim "Harry Potter", cụ thể là sau thời Harry Potter theo học tại Hogwarts, tuy nhiên do không có cuộc chiến pháp thuật, nên không có ai dead cả.(Nhưng mà có lưu ý là: bạn không cần phải từng coi Harry Potter mới có thể đọc được fic này vì mình sẽ lồng vào lời giải thích dễ hiểu nhất có thể)Mình thích thế giới trong Harry Potter, nên cũng không ít lần thử tưởng tượng nếu như OffGun, và các nhân vật mà họ đóng như PickRome, MeateeT-rex, KhaiThird, SeanWhite mà học ở Hogwarts - ngôi trường pháp thuật chất lượng hàng đầu thì sẽ như thế nào. Nhưng do ý tưởng hiện đang có hạn, nên mình chọn "Not me" để làm trọng tâm. Và các cặp còn lại sẽ xuất hiện với vai trò cameo.Fic này sẽ lấy mối quan hệ giữa SeanWhite và BlackWhite làm chính (với một chút ToddBlack nếu như ai để ý). Pha trộn với các yếu tố đặc trưng chỉ có trong thế giới phép thuật. Mong mình đủ khả năng để gợi lên cho mọi người thấy được sự thú vị khi học ở trường phép thuật - trường Hogwarts này.Tags: 1×1, lâu ngày sinh tình, tình anh em (bro đúng nghĩa vì mình không thể chịu được moment giữa Black và White trên phim quá đáng yêu nhưng mà lại quá ít)Tâm sự xíu:- Đó là nói chung fic chỉ là những mẩu chuyện ngắn để thỏa lòng thỏa trí tưởng tượng của mình thôi, không hề đao to búa lớn đâu, mọi người cứ đọc nếu thấy hứng thú về thế giới này với tâm thế giải trí nhe.- Và mình sẽ cố gắng bám sát tính cách gốc nhất có thể. Cám ơn mọi người.Lưu ý: Không chuyển ver. Không mang fic đi khỏi…
Chuyện là tuôi bị tẩm đá trước noel nên viết cái fic mất não này :))))))*Tình tiết không có thật*Nhân vât có thể bị OOC…
- Tác giả truyện: Hướng Triều- Tên truyện gốc: Nghiệt Ái- Editor: Thiên Chân Vô Tà (@thienchanvota154) - Đã Được Sự Đồng Ý- Cover: Hip- Link truyện:https://www.wattpad.com/story/306101174?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=hip_bp&wp_originator=fFG1hqncZnwU6ohOn5rvyJoVTMXTv8NNWLZUW1%2FIVssHHEvVeVEumXUMURP8qSYcyJfcJHMtbEYGnHiWc9lFQVe5SGJZEyH8DDKPgpCo2wbxslPmz03l6E4REcz7lsHC…
Tình yêu - lại là tình yêu. Tình yêu là cái gì chứ? Không phải nó chỉ mang lại khổ đau cho con người hay sao? Tại sao con người lại yêu? Tại sao lại vướng vào thứ rắc rối đó để rồi không tài nào gỡ ra nổi? Tôi không thích nó - nó từng làm tôi khổ, nó từng để lại những vết sẹo trong tim tôi - không phai mờ được. Nhưng tôi nào ngờ đâu: bản thân vẫn sẽ rung động trước một ai nữa. Tình yêu - một thứ cảm giác dai dẳng mà say đắm, ám ảnh mà cũng sâu sắc, cay đắng mà cũng ngọt ngào. Nó vừa thật đặc biệt vừa thật đáng sợ. Tôi ghét "yêu" hay nói đúng hơn là sợ "yêu". Tim tôi đã đóng băng trước mọi rung động, đã quá lâu. Tôi từng hứa với bản thân sẽ không bao giờ dính vào thứ cảm giác đó nữa. Nhưng nào đâu được... Bốn năm xa cách, không một chút liên lạc, lẽ nào thứ cảm xúc đấy vẫn có thể tồn tại trong tâm thức của cậu? Tôi không tin - nhưng nó là sự thật. Chúng ta đã lớn, đã trưởng thành - chúng ta đã khác. Vậy mà, ngày cậu quay về thứ duy nhất mà tôi không ngờ cậu sẽ nói nhất: "Tôi sẽ theo đuổi cậu đến ngày cậu yêu tôi hoặc yêu một ai khác thì mới thôi". Cậu vẫn chưa thay đổi nhiều nhỉ? Tôi có nên cố chấp mà bỏ lỡ một mối chân tình hay sẽ học cách yêu đây? Nhờ cậu cả vậy!…