Cấp 2 gặp được cậu, chẳng phải gọi là chân tình, chẳng phải gọi là điên cuồng. Mà chỉ có thể nói là thầm lặng. Thầm lặng nhìn cậu cười, thầm lặng nhìn cậu quan tâm tới người khác, thầm lặng muốn vứt bỏ thứ tình cảm này, rồi lại thầm lặng nhận ra tôi với cậu đã xa cách như vậy từ bao giờ.Một khoảng kí ức giữ ở trong lòng mãi. Thôi thì đem lên đây như là một hồi kí. Coi như lưu giữ phần nào thanh xuân.…
jihoon và cậu bé babo của anh ấy ..."một ngày nào đó cậu nhận ra thôi đúng chứ ?""có lẽ..."...⚠ ai không thích vui lòng clickback , đừng dùng ngôn từ nặng với tác phẩm của mình nhé , cam xăm mi taaa 🍊tớ viết không nhiều kinh nghiệm, mong mn đọc vv chào đón fic nhỏ này nha !♡ Đang trong quá trình sửa đổi truyện ❕❕❕❕❕khuyên đọc chap 8 ạ:)))))1 chap thì sẽ ngắn thui , tớ thích mn cmt lắm nên dành thật nhiều cmt cho con au nì nhe 💞Thanh kìuuu🖐️…
VER ✅✅✅Tác giả: Mạch Bách TangThể loại: Đam Mỹ, Hài Hước, Linh Dị, Huyền Huyễn--VĂN ÁN:- Tôi tên là Thanh Bảo, là một cô nhi, từ lúc vẫn còn bọc tã lót thì tôi đã được sư phụ nhặt về nhà, cho tới nay đã được mười chín năm.Sư phụ của tôi là một con sâu rượu, nhìn qua trông khùng điên điên, thế nhưng lại rất có tài xem phong thủy và có tuyệt kỹ chọn huyệt đặt quan tài. Tại nơi đồng quê mười dặm tám thôn này chỉ cần là người có chút tiền, muốn tìm một nơi phong thủy tốt để đặt huyệt thì đều sẽ tìm đến ông, người ta gọi ông là Phó đạo sĩ.Lúc còn nhỏ sư phụ vốn định truyền lại tuyệt kỹ này cho tôi, thế nhưng tôi lại quá dốt nát, có làm thế nào cũng không thể nhớ nổi mấy cái thứ bát quái âm dương gì đó. Sau hai lần nỗ lực, sư phụ của tôi rốt cuộc cũng không bao giờ còn nhắc đến chuyện này nữa.Ở cái nơi nhỏ bé này của chúng tôi, quanh đây người ở cũng không có nhiều lắm, tang sự tự nhiên cũng ít, mười ngày nửa tháng mới kiếm được một mối tàm tạm, bởi vậy tiền thu về cũng ít nốt, đã thế sư phụ tôi lại còn hay thích uống rượu, cứ kiếm được đồng nào là lập tức sẽ đi làm liền hai chai, thế thì bảo sao mà không có tiền dư dả. Mấy ngày nay cuộc sống cũng rất túng thiếu.…
17 ở trong thế giới cụa tui⋆⭒˚.⋆🪐 ⋆⭒˚.⋆ P/s: tất cả đều là tui chém gió ra nên mn đọc hoan hỉ nhoviết cnay để thoả nỗi đầu lắm plot nhưng lười viết cụa tui=)))⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⢨⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⢸⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⢸⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⢸⠀⠀⠀⣠⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⣀⣀⣤⠤⢤⣀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⢸⠀⠀⠐⣿⠂⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⢀⣠⠴⠒⢋⣉⣀⣠⣄⣀⣈⡇⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠁⠄⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⣸⡆⠀⠀⠈⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⢀⠀⠀⠀⠀⠀⣠⣴⣾⣯⠴⠚⠉⠉⠀⠀⠀⠀⣤⠏⣿⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠁⣄⠀⠀⠀⠀⠀⠀⡿⡇⠁⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⡀⠂⠀⠀⠀⠀⣠⣴⡿⠿⢛⠁⠁⣸⠀⠀⠀⠀⠀⣤⣾⠵⠚⠁⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠱⢄⠀⠀⣠⠀⡇⢧⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠖⠁⠀⠀⠀⣠⣴⠿⠋⠁⠀⠀⠀⠀⠘⣿⠀⣀⡠⠞⠛⠁⠂⠁⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⡈⣻⡦⣞⡿⣷⠸⣄⣠⢶⡟⠁⠀⠀⠀⣀⣴⠟⠋⠁⠀⠀⠀⠀⠐⠠⡤⣾⣙⣶⡶⠃⠀⠀⠀⠀…
" Viết cho một ngày nắng ấm, khi cả hai không bao giờ thuộc về nhau nữa..."Hwang MinHyun và Park JiHoon.Hai mảnh đời. Hai con người. Và hàng ngàn sự chọn lựa.Tại sao cứ chọn lựa yêu thương khi biết điều đó không bao giờ là có thể?...***MinHyun của JiHoon.Author: H2.[Sii]Thể loại: Sad, SE.Vui lòng không re-up nếu chưa có sự cho phép của tác giả.***…
Không ai biết được rằng, cậu ta đã từng là một người rất yêu nắng- Cậu say mê mơn trớn những tia nắng vàng của buổi sớm tinh tươi, của ánh bình minh nhẹ nhàng- Cũng chẳng ai hay biết, cậu cũng yêu lắm cơn nắng gay gắt của buổi trưa hè, dưới những tán phượng đỏ rực rỡ...- Và cũng chẳng thèm để ý tới, rằng cậu cũng yêu những tia nắng hiu hoắt yếu ớt của buổi tà dương.-----------------------------------------Cậu từng mơ được làm một nhạc sĩ, hay một nhà thơ nào đó, sống bằng mộng mơ hơn là thực tại đầy rẫy tiếng cười nhạo.Nhưng rồi, người ta dập tắt tất cả."Thằng ái nam ái nữ.""Điệu quá, chắc bị ảo tưởng rồi?""Mày tưởng ai cũng muốn chơi với mày à?"Cậu học cách im lặng, học cách giả vờ như không nghe thấy. Nhưng mà... vết thương đâu nằm ở tai. Nó nằm ở nơi sâu hơn - nơi chẳng ai thèm nhìn vào.Có hôm, cậu đứng thật lâu trong nhà vệ sinh, nhìn mặt mình dưới làn nước. Không khóc. Không tức giận. Chỉ thấy... mình mờ nhạt quá."Tôi là ai?""Nếu ngày mai biến mất... có ai đi tìm tôi không?"--------------------------------------------Tôi nhớ có lần tôi lỡ tay đổ nước lên vở của Khánh. Cậu chỉ cười, rồi nói không sao. Nhưng tôi lại tức - vì cái nụ cười đó."Giả tạo." - tôi nghĩ vậy.Giờ thì nghĩ lại... có khi đó là nụ cười cuối cùng tôi nhìn thấy thật lòng.Tôi từng ước gì cậu biến mất.Và giờ, ước nguyện đó thành thật rồi.Nhưng sao tôi thấy mình trống rỗng đến thế?-----------------------------------------------ĐẾN cuối cùng, cậu mơ thấy mình đứng trên một sườn đồi, dưới trời đổ nắng...…
Nơi đây hầu như là có đầy đủ về hình NaruSaku, Doujinshi. Mời fan của couple vào đây nào!Hình ảnh được lấy từ trang NaruSaku Việt Nam Fans ở Facebook. Cảm ơn Ad page đã cho phép đăng tải ^_^Nguồn: https://vi-vn.facebook.com/Narusaku-Vi%E1%BB%87t-Nam-Fans-667771309951757/…
Truyện đầu tay, mọi nguời ủng hộ nha :) Chắc dở lắm nhưng mong các bạn bình chọn, bình luận để mình rút kính nghiệm nha :) Các bạn đọc vui vẻ :3Nội dung: Hm.... Phải nói thế nào đây? Có lẽ là đọc mới biết ạ ;;A;; Xin lỗi nhiều...*NOTE* : Truyện này của mình không có nhiều bi kịch, chủ yếu là tình yêu học đường theo chủ nghĩa đáng yêu... Vậy nên bạn nào thích thể loại nhiều bi kịch có thể không hợp với truyện của mình…
một thiên thần....trong sáng và mạng mẽnhưng đâu phải chỉ có như thế"hức hức..c..ậu""sao mày dám..."thứ mà cậu đối mặt...nguy hiểm hơn cậu nghĩauthor:Linh_Chihoro_acc2nguồn art: pirew…