TOPIC: "What do people think about you?"
Bạn nghĩ gì về họ? họ nghĩ gì về bạn?link để tại bio và cuộc hội thoại.…
Bạn nghĩ gì về họ? họ nghĩ gì về bạn?link để tại bio và cuộc hội thoại.…
tôi đã trở thành quý bà Chittaphon như thế nào, ông nhỉ?…
Trải qua những năm tháng cấp 3 một cách tốt đẹp, lưu giữ những kỷ niệm khó quên. 12A1 giờ đây sẽ mãi là một thanh xuân tươi đẹp nhất của nhóm bạn 6 người đó…
Ngày đầu đi học cấp 3, Tử Kỳ dắt xe máy ra khỏi nhà chợt nhận ra xe hư. Bằng một sức hấp dẫn nào đó, Vỹ Kỳ - chàng hot boy nổi tiếng của trường Tử Kỳ theo học, anh chàng hàng xóm mỉm một nụ cười đủ để làm mê đắm trái tim thiếu nữ gọi lớn: "Cô bạn này có nhu cầu cho tớ đèo đi học không?"... Đó là cuộc gặp gỡ đầu tiên cho mối tình đẹp đẽ của cô…
""" Đầu tôi tựa vào vai chàng trai ngồi bên cạnh, nhỏ giọng nói:" Đặng Nhật Phong à! Mày mãi là chiếc ô của tao nhé!""Ừ! Chiếc ô của riêng mày thôi Thái Anh" Giọng nói ấm áp nó làm tôi cảm thấy yên lòng. Chỉ mong rằng khoảnh khắc bình yên này không bao giờ chấm dứt. ""Đây là chuyện Teenfic đầu tay của tớ. Mọi nhân vật, địa điểm trong truyện chỉ là tớ tạo nên. Mong mọi người ủng hộ.Couple chính: Thái Anh x Nhật PhongTruyện lấy bối cảnh học đường Việt Nam. Khi đôi gà bông tình cờ gặp nhau ở buổi đăng kí nhập học cấp ba và kéo theo tỉ tỉ vấn đề phát sinh sau đó. Bản thân author mong có thể đem đứa con đầu lòng này gửi đến cho các độc giả thưởng thức với yếu tố giải trí. Đây là một câu chuyện tình cảm nhẹ nhàng, phát triển từ những ngày đầu vào cấp 3 cho đến khi trưởng thành. Xin cảm ơn ạHoa Tuyết Trắng…
Thể loại: học đường, xuyên không, xuyên sách, tình cảm.Giới thiệu:Nguyễn Đông An là trẻ mồ côi, thật vất vả mới học xong đại học, trở thành trợ lý cho giám đốc của một công ty lớn. Trong một lần đi khảo sát công trường, sếp của Nguyễn Đông An bị tấn công bởi người đàn ông do mâu thuẫn về việc giải phóng mặt bằng.Để có cuộc sống giàu có, cô quyết định tìm phú quý trong nguy hiểm, hứng trọn cú đánh đó cho sếp của mình. Cứ nghĩ sẽ được đổi đời từ đây nhưng cô không ngờ bản thân lại xuyên không, nhập vào thân xác của một cô nhóc không thể sống qua tuổi mười tám.Xui xẻo hơn, thế giới cô xuyên vào là một quyển truyện tranh mà cô không biết cốt truyện và nhân vật này sống không quá năm chương với nhiệm vụ là chất xúc tác cho nữ chính đau khổ, gắn kết với các nam chính hơn.Số phải chết trẻ lại cố tình chết sớm hơn dự đoán, Nguyễn Đông An làm sao có thể thoát khỏi định mệnh đã được sắp đặt từ trước? Liệu ước muốn chết già của cô có thể thành hiện thực không? Mời các bạn đón xem.oOoNGHIÊM CẤP REUP, CHUYỂN VER!!!Bìa: Tự thiết kếTác giả: Nam ÁNgày bắt đầu: 10/09/2021Ngày kết thúc: 20/11/2022Truyện đầu tay còn nhiều thiếu sót, mong mọi người thông cảm nha.Ủng hộ tác giả tại awread.vn…
Năm ấy, Minh Đức vừa tròn 17. Tuy đây không phải lần đầu cậu rời xa dải đất hình chữ S thân thương, nhưng có lẽ, đó là lần đầu tiên cậu ra đi vì một điều gì đó vượt khỏi những đòi hỏi thông thường của tuổi trẻ.Một chàng trai 17 tuổi, gạt bỏ mọi điều quen thuộc, một mình vượt hơn 13000km đến Chicago chỉ vì sợ một cô bé xa lạ sẽ cô đơn nơi xứ người.Một đứa trẻ 17 tuổi, đủ can đảm để từ bỏ tương lai với chuyên Amsterdam, đủ dại khờ để gác lại giấc mơ vật lý còn dang dở để đuổi theo một thứ mong manh mà người đời gọi là tình yêu.Với cậu trưởng thành không nằm ở số tuổi. Trưởng thành là khi trái tim biết lên tiếng, là khi người ta sẵn sàng đánh đổi vì điều mình tin là xứng đáng. Dẫu có là một lựa chọn khiến giấc mơ tan vỡ, thì cậu vẫn tin rằng tại một nơi nào đó ánh sáng kia vẫn luôn hiện hữu.…
Đằng nào trời mưa cũng không về được,muốn chơi game không ?…
Giới thiệu: Nghe nói đêm nay sẽ có sao băng, trùng hợp, Hải Uyên cũng đang có một mong ước."Muốn vừa thực hiện ước mơ của ba mẹ, vừa thỏa mãn đam mê của bản thân? Nàng Quýt cũng tham lam quá đấy. Nhưng mà có một cách, học song song cả hai chuyên ngành, nàng thấy sao?"Hải Uyên không biết rằng, trên đời này không có trùng hợp, chỉ có sắp đặt. Một, do người, gọi là kế. Hai, do trời, gọi là mệnh.Định mệnh sắp đặt Hải Uyên gặp được Hồng Khánh, thích anh, yêu anh. Và cũng định mệnh sắp đặt, khi đang đắm chìm trong vị ngọt của tình yêu thì bỗng nhiên phát hiện, bạn trai mình là một tra nam."Hồng Khánh, anh không nghe rõ hay đang giả điếc đấy? Tôi nói tôi chán anh rồi, tôi muốn tìm người mới."Một lần gặp được sao băng là một lần điều ước thành sự thật, vậy nên mới mơ tưởng, chỉ cần bản thân thành tâm cầu nguyện, tất cả mọi điều ước đều sẽ thành hiện thực."Ghét anh như thế nào? Tôi cầu ngay lúc này có sao băng bay qua, để ước mình chưa từng gặp phải anh.""Nhưng mà... sao băng không xuất hiện."-----------------------------------------------------Thể loại: tiểu thuyết, ngôn tình, hiện đại, gương vỡ lại lành, tra nam x gái ngoan, hài hước, lãng mạn.Nhân vật chính: Nguyễn Hải Uyên x Hồ Hồng Khánh.Ngày xuất bản/ hoàn thành: 18/2/2023 - 7/6/2023Ngày tái bản: 14/2/2025…
Huy di chuyển từng chút một càng ngày càng đến gần tôi rồi ngổi xụp xuống , đưa đôi tay mềm mại nhưng hơi thô của nó nhéo má tôi nhưng tôi lại cảm thấy không hề khó chịu. Có lẽ là bởi vì tôi nghĩ rằng hành động này là nó đang trêu ghẹo tôi thôi , bởi vì từ nhỏ mặc dù vẫn hay đánh nhau nhưng mà cái hành động mà nó thích làm với tôi nhất là véo má tôi . Có lẽ cũng bởi chính tôi có chiếc má bánh bao , tôi cũng chẳng biết cái hành động của nó là tốt hay xấu nữa , nhưng không hiểu sao bình thường tôi cũng không thích người khác nhéo má mình , bình thường thì tôi cũng chỉ cho con bạn thân tôi nhéo má thôi . Ngoài nó ra thì tôi cũng chẳng cho ai nhéo má cả , nhưng nhìn hành động của nó dành cho tôi thì bao nhiêu đứa con gái cũng nhìn tôi chằm chằm bằng ánh mắt ghen tị . Haizz , có lẽ cũng do nó đẹp trai quá thôi trách sao tôi được .Tôi bèn quay sang người nó " Này mày nhéo đủ chưa ? " , nó nhìn tôi cười đôi đồng tử màu nâu nhạt kia nheo lại " Chưa ". Ôi đệt sao nó lại đẹp trai như thế nhỉ , mặc dù là tính nó cũng hơi dở dở ương ương nhưng tôi công nhận là nó đẹp trai thật đấy , có lẽ là do nó đẹp trai nên tôi cho nó nhéo má chăng ? Hay là do tôi kén chọn ???…
Đây là những câu truyện mình sưu tầm được trên mạngCó ghi tên tác giả ✔️Có ghi cả ver gốc và ver đã được dịch ✔️…
"Nắng chói chang đến đáng ghét. Nhưng đôi khi, nó cũng quá đỗi dịu dàng."______________Nước mắt cậu thấm đẫm vai áo tôi. Tôi túa mồ hôi trong sự lo lắng. Cậu gầy như que củi khô xác xơ, trông mỏng manh đến nỗi có thể bị vỡ vụn bất kì lúc nào.Giây phút này, tôi thầm mong cậu có thể nói ra hết nỗi lòng mình. Như có con kiến bò lồm cồm trong bụng, tôi thấy ngứa ngáy kinh khủng, vì mình chẳng làm được gì để giúp cậu ấy.Khánh Dương không nói gì, khung cảnh xung quanh bỗng im lìm đến kì lạ. Gió thổi bay lạo xạo, khẽ lay hàng cây xanh rì. Nắng dịu dàng vờn qua kẽ lá, đổ xuống sân trường một tông màu vàng óng. Còn lại mỗi âm thanh rộn ràng và náo nhiệt phía sân bóng xa xa.Khoảnh khắc ấy, tôi đã ước mình có thể ở bên cạnh cậu lâu hơn một chút.Trước khi bản thân không còn thấy nắng nhạt vương vãi khắp sân trường.Trước khi lồng ngực mình không còn thấy nôn nao lúc những ngày hè gió lộng đang chầm chậm ùa về.Trước khi hình bóng cậu nhoè dần trong mấy mảnh ký ức nhạt nhòa của tôi.Tác giả: Chuông Biếc*Một số địa điểm, sự kiện trong truyện không có ngoài đời thật.…
Tôi lặng lẽ ngồi đấy, để Nguyễn Hoàng Hải Lâm tựa đầu vào vai mình, để cái mùi thơm trầm ấm của nó chạy dọc sống mũi tôi, chạy thẳng tới trái tim đang chùng xuống. Thi thoảng tôi lại đưa tay vuốt mái tóc mềm mại của nó như dỗ dành em bé. Nó khóc lâu lắm. Dư âm của những tiếng nấc nghẹn ấy cứ còn mãi vang vọng trong đầu tôi đến tận bây giờ. Tôi có thể cảm nhận được cả người nó đang run lên bần bật, không rõ là do còn cảm thấy sợ hãi, hay là do cố nén lại tiếng nức nở nhưng cảm xúc lại cứ òa ra. Bối rối, tôi muốn an ủi nó vài câu nhưng cứ ngắc ngứ trong đầu mãi rồi lại thôi. Vì tôi biết, tôi chưa bao giờ giỏi trong việc an ủi người khác. Những lời tôi nói ra có lẽ là khá vô nghĩa và tôi sợ khi nghe xong những lời ấy, nó sẽ chỉ thêm buồn. Tôi khẽ thở dài, rồi lại đưa tay lên vuốt nhẹ mái tóc của nó, như để nhắc cho nó nhớ rằng, nó vẫn còn có tôi.o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o Lưu ý: Truyện về những đứa trẻ bị tổn thương tự chữa lành cho nhau, vì vậy có mang nhiều hơi hướng tiêu cực Hầu hết tất cả nhân vật và tình tiết trong truyện đều là giả tưởng, không có thật. Tôi không cho phép bất cứ ai lấy cắp truyện của tôi, hãy thể hiện mình là người có học!…
Năm ấy, thu ở Đà Thành chấp bút, điểm nhẹ những nét, thay họ viết lên đôi câu tâm tình - một đời khó quên._Sinh ra trong một gia đình mà ai cũng phải ngước nhìn, ba là bác sĩ danh tiếng, mẹ là giáo viên mẫu mực, Yến An không có lựa chọn nào khác ngoài việc phải trở thành một học sinh xuất sắc - ít nhất là trong mắt ba mẹ cô.Đứng trước kỳ tuyển sinh, ba cô kỳ vọng cô sẽ thi đỗ vào trường top đầu của thành phố. Nhưng kết quả bài thi thử môn toán gần đây của cô lại khiến ông thất vọng. Để cứu vãn tình hình, ông gấp rút tìm kiếm một gia sư giúp cô cải thiện điểm số.Nhờ sự giúp đỡ của người gia sư ấy, Yến An không chỉ vượt qua kỳ thi một cách ngoạn mục mà còn xuất sắc đỗ vào ngôi trường mà ba cô hằng mong đợi.Thế nhưng, ngày đầu tiên bước vào lớp học, cô không khỏi bất ngờ khi anh gia sư từng cùng cô thức trắng đêm với những bài toán khó giờ đây lại là bạn cùng lớp, ngồi ngay phía sau lưng cô._"Tao nhớ bốn tháng trước Mai An ngoan ngoãn, nghe lời lắm mà nhỉ?"Đôi tay đang cắt trái cây của An khựng lại trong thoáng chốc khi nghe đến cái tên "Mai An". Cô im lặng, tỏ ra không quan tâm nhưng ánh mắt có chút dao động.Duy Khang vờ như không thấy thái độ đó, giọng điệu trêu chọc pha chút trách móc."Kèm cho Mai An vào trường Thanh Hạ mà bây giờ lại lạnh lùng với tao."Cô dừng tay, đặt dao xuống, hít thở một hơi dài, quay lại nhìn Khang, giọng bực bội."Mày... do mày lừa tao!""Tao lừa mày cái gì nhỉ?" Cậu bước tới gần, cúi đầu xuống thấp, ánh mắt hai người giao nhau. _Edit bìa: Gác nhỏ của Dạ Tước…
Vì nàng vung kiếm chém cả thầnMang tiếng Ma Đầu nhiếp nhân gian .…
Teenfic.Giới thiệu: Tôi nghiêng đầu nhìn sang cậu ấy đang ngồi bàn bên. Cậu ấy lại ngước nhìn lại tôi. Đôi mắt long lanh của cậu và đôi mắt đang lúng túng củatôi đang giao nhau trên không trung. Cậu chạy sang chổ tôi , ngồi xuống , kéo gần khoảng cách giữa chúng tôi. Rồi gõ lên đầu tôi một cái mạnh , nói:-Ngu ngốc, bài dễ thế mà cậu không làm được!!!-[...] Thấy được ánh mắt ngượng ngùng của tôi, cậu vội vàng nói tiếp:-Bài này phải áp dụng hằng đẳng thức vào chứ.-Nhưng tôi ra kết quả đúng mà. Cậu nghĩ xem 7 hằng đẳng thức chẳng đáng nhớ tí nào cả? Lông mày cậu nhăn lại . Lần này lại dùng ánh mắt khó hiểu nhìn tôi:- 7 hằng đẳng thức chẳng đáng nhớ thì thứ gì đáng nhớ hả ???? Tôi cầm lấy đôi tay nhỏ bé, thấy rõ từng mạch máu của cậu,nói:- 7 hằng đẳng thức chẳng đáng nhớ bằng cậu nữa.…
Gia Long tiến tới gần. Tôi nhẹ nhàng nhón chân. Đặt một nụ hôn vào môi nó. Mùi thơm của mái tóc và quần áo nó bay thoang thoảng vào mũi tôi. Lâu đến vậy rồi mà nó vẫn y như ngày trước. Bất giác tôi chợt cất lời nói:- Tao yêu mày nhiều lắm Long à...- Tao cũng thế. - Long đáp lại lời tôi.Ánh nắng chiều chiếu vào mái tóc người con trai đang đứng trước mặt tôi. Mới ngày nào đó hai chúng tôi mới chỉ là những cô cậu học trò ngay ngô mà giờ đã là những người trưởng thành. Thời gian trôi nhanh thật đấy. Khi ấy chúng tôi mới chỉ nói những lời yêu thương thơ dại mà bây giờ đang cùng bước trên chặng đường còn lại của mình. Những cơn gió nhè nhẹ thổi qua tóc hai chúng tôi. Long nhìn tôi đắm đuối tới mức tôi không thể chịu được mà thốt lên:- Gì nhìn tao dữ thế, mê tao thế cơ à?Long ngờ người, trầm ngâm một lát, mới tỉnh người rồi nói:- Ừ đúng rồi, tại mày xinh quá với lại tao suy mày nhiều quá rồi.Tôi bật cười. Vô tri thật. Nghĩ gì nói nấy luôn. Tôi cười nhẹ. Đứng trước nó, tôi cũng bị say nắng phần nào. Nó đẹp thực sự không xứng với tôi nhưng vẫn yêu tôi đến thế.- Còn tao thì bị say vẻ đẹp của chàng trai trước mặt đây. Mày bớt đẹp trai một tí cho xứng người yêu tao đi.Nó bất ngờ, nói lại tôi:- Đâu có, mày cũng xinh lắm chứ? Nhưng mà tao đẹp thế tán mày mãi mà chẳng được.Ngốc thật. Đúng là ngày trước nó theo đuổi nhưng mà tôi ngại thôi.- Thế giờ được chưa? Tao đồng ý rồi đây?- Vừa lòng tao rồi...Hai chúng tôi nhìn nhau rồi cười vui vẻ. Tác giả: Hannah_Huongcute/ Bìa: nhờ vẽ hộ t…
Gió càng mạnhCon người càng lung lây…