Trên cây cầu Chương DươngBên kia là nội thành tấp nậpBên này là vùng đê êm đềmỞ giữa là cô... Một cô gái đáng thương trong tình yêu đơn phương vô vọngCô lạc lõng trong cơn mưa ràoCô không muốn để lộ rằng mình đang khóc Thế nên cô thà đi giữa trời mưa còn hơnĐể Giọt nước mưa nơi khóe mắtTruyện không có thời gian ra chap cụ thể..…
STDH - Tác giả: Lục Lục ( 陸 陸)Thể loại: Boylove, sủng ngọt, chữa lành, huyết tộc, có bánh bao nhưng không phải sinh tử, couple huyết tộc công x trai thành tinh thụ.Giới thiệu: Sau cuộc nội chiến gia tộc, Elias thân đầy vết thương giận dữ lên thuyền trở về quê hương của mẹ - Việt Nam, nung nấu ý định báo thù. Trên đường tới Việt Nam, anh tình cờ vớt được một con trai thành tinh từ dưới biển.Nó nói: "Chu mi nga! Heo mi! Cứu tôi với! #%&^$#@#"Elias: "..." Được thôi.Nó còn nói: "Anh cứu em rồi thì phải chịu trách nhiệm với em."Elias: "..." Cũng được thôi.Nó ngượng ngùng nói: "Anh thật là tốt. Em sẽ trao cho anh thứ quý giá nhất của mình để trả ơn."Elias: "..." Cái này thì phải xem xét thêm.Bé hải sản ngoài ý muốn xuất hiện này như một tia nắng trong cuộc đời tăm tối của Elias. Cậu đã chiếu sáng phần âm u trong tâm hồn anh, cũng đã sưởi ấm trái tim đã giá lạnh từ lâu của anh. Cậu là ngọn lửa ấm áp ngày đông, là thức uống ngọt ngào ngày hè, là người mà bốn mùa trong năm anh đều không nỡ rời xa.Tóm tắt: Mỗi chương là một cốc sinh tố dưa hấu ngọt ngàoBeta: CụcBìa: Chị Qiu…
Văn án: [Bẩy phép thuật] - NNguyễn:[Thế giới Phù Thuỷ tồn tại song song cùng nhân loại. Thế nhưng, khi con người biết châm lửa nướng thức ăn, phù thuỷ đã chiếm lĩnh một vài hành tinh để du lịch. Đầy rẫy tội lỗi được bọc thép kĩ càng trong chiếc danh xưng Phù Thuỷ Cao Quý.Bạch Uyển là con nhà Quý tộc thượng đẳng ở Thế giới Phù Thuỷ. Cô và nhóm bạn của mình cùng nhau khám phá những vụ án khó nhằn ở trường Richild, tạo nên Hội Con Hẻm 48 lừng lẫy.Hãy cùng khám phá câu chuyện nhé!]❌❌NOTE❌❌: Tất cả những địa điểm và nhân vật đều không có thật. Xin nhận gạch đá để văn phong tốt hơn.…
"Nguyễn Mỹ An, tớ thích cậu, về sau cho dù cậu ở nơi nào, tớ đều sẽ tìm được cậu, sau đó cưới cậu, mặc kệ một năm, hai năm, năm năm, hay là mười năm, tớ đều sẽ chờ cậu"Lời thổ lộ ngô nghê của Nguyễn Tấn năm đó làm Nguyễn Mỹ An bối rối, nhưng chỉ một chút thôi. Bởi lẽ cô cho rằng mấy ai có thể nhớ mãi đoạn tình cảm trẻ con thời niên thiếu. Năm năm, mười năm ư, không biết chừng vào đại học mười ngày nửa tháng anh đã quên mất cô rồi.Nhưng Nguyễn Mỹ An chẳng ngờ được rằng, cậu bạn ngồi cùng bàn khi xưa vẫn ôm ấp tình cảm năm nào. 6 năm sau gặp lại, cô đã chia tay bạn trai, anh vẫn độc thân, 4 năm nữa lại qua, cô vẫn đang tìm một nửa của mình, còn anh vẫn lặng lẽ đợi cô. Đợi cô quay đầu lại, sẽ thấy anh vươn tay đón cô ...Mười năm, một đoạn tình cảm tưởng như chỉ là rung động nhất thời đã theo bước hai người, liệu rung động năm đó còn có thể rung mãi trái tim con người suốt quãng đời còn lại hay không ?Dành tặng một góc để các bạn nhớ lại mối tình đầu của bản thân, nhớ lại xúc cảm, rung động đầu đời trong những năm tháng hoa niên.…
•Author: Death_or_Alive•Status: On-going•Category: Fairytale; unreal; fantasy; boylove; ....•Rating: K•Warning:+Trong truyện cũng sẽ có những câu nói hoặc những từ ngữ thô tục xuất hiện, nếu mọi người thấy khó chịu thì có thể nói để tôi giảm+Những bức ảnh trong truyện không thuộc về t/g+Re-up truyện là ăng đấm ha-------------------------------------------------"Đi đâu cơ?""Wonderland! Wonderland đó!"…
Trích đoạn 1:Nằm lim dim trên mặt bàn nhìn Khoa, nó thấy Khoa đang giải đề tiếng Anh thoăn thoắt. Cái cậu này...có bằng IELTS cao trót vót rồi mà vẫn cố gắng tới vậy. Mà cũng phải, có bao giờ nó thấy cậu không cố gắng đâu. Cái gì cũng cố, cố học, cố chơi thể thao, hoạt động ngoại khóa, cố ăn, cố giao tiếp, cố cả cười. Đấy vừa nói xong, Khoa quay sang nhìn nó, nở một nụ cười ấm áp như mọi khi:"Đan nghĩ gì mà nhìn tao lâu vậy?""Không có gì, chỉ thắc mắc Khoa có bị lập trình trước không?"Trích đoạn 2:Bức thư chỉ vỏn vẹn 2 dòng:You.You are my good days. Hít một hơi thật sâu, tôi dụi đầu vào lòng Khoa. Hương nước hoa hòa lẫn với mùi nước xả nhàn nhạt, thấm trọn cảm xúc của tôi. Khoa choàng tay ôm tôi, không nói gì cả. Mãi một lúc sau, tôi mới ngẩng lên nhìn Khoa, anh nhìn tôi cười hiền. Nụ cười không còn gượng ép như trước. "Cảm ơn anh vì đã thành thật với cảm xúc của mình"Mắt anh hơi giãn, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi lại kéo tôi vào lòng."Anh đã từng nghĩ là mình không thể, cảm ơn em"…
Tzuyu từ lúc 5 tuổi đã đi Úc để sống vs mẹ r ts 16t cô lại qua lại Hàn để sống và định cư bên ba của mình Chou Tzuyu chuyển đến trường mới tại đây cô gặp Dahyun người bạn thân nhất của cô, cô gặp Jimin và tên đáng ghét Kim Taehyung kia. Hai người ko ưa j nhau hắn ko ưa cô cả hai ngày nào cũng như chó mèo nhưng....ghét của nào trời trao của đấy Kim Taehyung lại dành cả thanh xuân để yêu người con gái mang trên Chou Tzuyu.…
"Đôi khi bạn theo đuổi một người nhưng lại không biết rằng đang có người theo đuổi bạn"Dù không biết người bạn theo đuổi có thích bạn hay không , nhưng chắc rằng bạn cũng đã say đắm người đó . Ngược lại,người luôn thích thầm bạn lại luôn âm thầm bên cạnh bạn và chăm sóc , bảo vệ bạn . Dù sao thì cũng sẽ khó mà nhận ra người đang thích bạn là ai , cũng mong là người đó đang thật sự tốt với bạn chứ không phải là theo đuổi thích "thái quá" .…
*Tác giả: Ms. North*Văn án: Có bao giờ bạn nghĩ về việc cố nhớ lại những giấc mơ của mình rồi ghi lại những giấc mơ đó. Nhưng rồi bạn lại quên đi mất? Những giấc mơ kinh khủng diễn ra trong đầu bạn, mà khi tỉnh dậy bạn chỉ cảm thấy hoảng loạn, thở gấp vì những hình ảnh ám ảnh đó vẫn còn luẩn quẩn trong đầu bạn? Hay mỉm cười những trải nghiệm về điều ngọt ngào trong giấc mơ vừa nãy. Liệu thật sự có điều gì đó bí ẩn đằng sau mỗi giấc mơ đã diễn ra không? Chắc chắn bạn sẽ đặt câu hỏi giống tôi. Bạn có thắc mắc về giấc mơ của chàng trai nào khác không? Họ mơ gì? Có mơ giống mình không? Giấc mơ của họ giống mình y đúc ư? Vậy. . . bạn có muốn khám phá giấc mơ của tôi, cùng tôi ghi lại những giấc mơ đó với hy vọng viển vông rằng định mệnh giữa hai con người thật sự có mối liên kết bất ngờ. *Tình trạng: Đang ra*Lịch đăng: không cố định, khi nào mình mơ thấy thì mình sẽ viết luôn -------------------------- *Nhân vật chính tuyến: tôi *Nhân vật phụ: tất cả nhân vật phối hợp cùng…
Những con người vô tình gặp gỡ rồi họ yêu nhau và chúng ta thường nói tình yêu đẹp nhất là tình yêu tuổi học trò.Vì ở độ tuổi này pha một chút trẻ con của tuổi mới lớn lại công thêm nét chính chắn nhưng còn ngây ngô và tình yêu của đôi bạn trẻ không có nhiều toan tính và lợi dụng như ngoài xã hội. Và câu chuyện sau đây kể về tình yêu thời học trò của hai nhân vật chính.…
"Có chuyện cần mọi người giúp đây, tớ đang thích một bạn nữ trong lớp mình. Bạn ấy cũng xinh với hiền, tớ có nên mượn ngày Cá tỏ tình không? Nghiêm túc nhé xD"- Là "cô ấy" à , đẹp đôi đấy. tỏ tình đi Bí- Cặp đôi này được đấy, anh em ủng hộ couple này đi- Chúng mày không ai được động đến Phương của tao, chỉ QA được động thôi- ... ***"Đã hơn một lần...anh đã yêu em, đi tới đi lui, người đầu tiên nhớ, vẫn là em. Thật sự.....em không biết anh là ai?""Tao cũng hơn tuổi mày, ra trường rồi, mày nên bắt đầu gọi tao là anh đi thôi!" ***Anh vẫn ở đây chờ, vì anh biết có ngày em sẽ ngoảnh đầu lại. Anh vẫn đưa bàn tay về phía em, vì anh tin có ngày em sẽ đưa bàn tay của mình ra để anh nắm lấy. Cuộc đời này sinh ra anh, để dành cho emVì vậy, em đi đừng đâu nữa, em đã đi nhiều rồi. Nếu muốn đi, để anh đưa em đi, để khi em mỏi anh sẽ cõng, em mệt anh sẽ chăm, khi trời mưa anh sẽ che ô cho em đến hết cuộc đời...…
Truyện của tác giả Dạ Dao. Các tác phẩm tiêu biểu: Quyến quyến phù sinh, Khi anh mỗi lúc một xa,...Thể loại: Hiện đại, HENgười dịch: Việt HảiNguồn: Nhà xuất bản tổng hợp- Thành phố Hồ Chí MinhReup: Phạm Diệu Linh******** Nội dung tản mạn :********* Luôn luôn khi mất đi rồi ta mới nhận ra điều đã đánh mất ấy. Sự thức tỉnh muộn màng ấy liệu bạn có cam tâm tình nguyện hay không? Luôn luôn khi những sao nhãng hay bỏ qua rồi, ta mới phát hiện ra những điều sao nhãng hay qua ấy nhiều biết nhường nào. Sự hối hận muộn màng ấy liệu bạn có cam tâm tình nguyện không? Cuộc đời mỗi con người là một chặng đường dài mà hoang vu, mải miết đến vô tận. Trong hành trình sống ấy, khóc và cười, yêu và hận đều không thể tiên đoán hết được. Biết bao nhiêu lữ khách độc hành đều đang mải mê đi tìm hạnh phúc, thế nhưng số người hạnh phúc thực sự trên cõi đời này thì lại chẳng có đến bao nhiêu. Trong cõi sinh mệnh đầy biến cố trắc trở, cơ hội để tìm thấy một người dựa dẫm được, che chở được cho mình có thể chỉ đến một lần duy nhất mà thôi. Hướng về phía tương lai mịt mùng xa xôi ấy chẳng bằng quay đầu lại nhìn những điều đã đi qua. Có phải nơi ấy vẫn luôn có một cánh tay dang rộng đợi chờ bạn, vẫn luôn có một lồng ngực để bạn dựa dẫm, nương tựa...…
SeungHyun trở thành giáo viên của một trường đại học về nghệ thuật, ở đó anh gặp cô học trò JiHaerin. JiHaerin là cô nhóc nghịch ngợm, tuy đã qua 20 cái xuân xanh nhưng cái mồm vẫn nhanh hơn máu thông lên não, luôn phá phách, nghịch ngợm, hôm nào mà thấy im im thì chắc chắn là ngủ từ tám đời nào rồi, hoặc không thì cũng nhìn nhầm thứ hai thành chủ nhật. Tuy vậy, cô có tài năng thiên bẩm mà khó ai có thể theo kịp, bộ não cô luôn ngập tràn những ý tưởng vô biên, không ai có thể theo được khi cô đã cầm cọ.SeungHyun, người thầy giáo nghiêm khắc và khó tính, lọt vào trong top những thứ làm học sinh xao nhoãng nhất vì...quá đẹp trai. Sự khó tính và lạnh lùng của thầy tỉ lệ thuận với cái mặt không góc chết, có chết cũng không xấu. Họ như hai cục nam châm trái dấu, hút nhau vì....quá khác biệt.Đến chính hai người cũng đâu nghĩ rằng mình và đối phương sẽ chung một đường đâu?_______________________Fic đầu tay của mình, có gì sai sót mọi người cứ thoải mái góp ý nhé. Mong mọi người giúp đỡ và ủng hộ ạ. *Bìa là mình tự edit, tự chỉnh, chỉ có ảnh mình lấy từ pin, cũng không rõ nguồn.*…
Tôi- một cô bé này không nổi bật gì , nhưng trong trái tim nhỏ bé của mình, cô ẩn chứa một khao khát mãnh liệt về những điều mà nhiều người coi là quá xa xôi.Còn cậu, chàng trai đam mê toán học và kĩ thuật, như một vì sao sáng bóng trên bầu trời cuộc sống. Cậu đưa đến cho cuộc sống của tôi những đoạn kí ức, những hình ảnh về cậu học trò tinh tế và nhẹ nhàng làm cho con người ta đầy lưu luyến. Tôi và Cậu, như hai thế giới khác nhau, định mệnh đã kết nối họ, như hai đường thẳng gặp nhau tại một điểm duy nhất.Cuộc gặp gỡ này, liệu sẽ là sự kết hợp tuyệt vời hay là sự va chạm của hai thế giới khác biệt? Mỗi cuộc gặp gỡ đều mang theo những điều bất ngờ và hấp dẫn. Tôi và Cậu, liệu họ có thể hòa quyện như những nốt nhạc hòa mình vào bản giao hưởng cuộc sống?Câu chuyện của Tôi và Cậu, không chỉ là một câu chuyện tình yêu tuổi mới lớn, mà còn là hành trình khám phá bản thân và thế giới xung quanh. Cuộc đời, như một cuộc phiêu lưu không ngừng, đưa Tôi và Cậu qua những cung đường mới, những thử thách và niềm vui. Và dù đi về đâu, có mặt nhau hay không, họ cũng sẽ đều phát triển trở thành một con người mà bản thân hằng khao khát chạm tới.…
Văn án:An Nguyên thích nghe nhạc indie và chơi đàn An Nguyên thích đọc sách vào những buổi chiều tàAn Nguyên thích sự yên tĩnh, nhưng không thích ở một mìnhAn Nguyên thích ngắm nhìn những chiếc lá rụng vào mùa thuAn Nguyên thích ngồi cạnh cửa sổ, cậu ấy cũng rất yêu động vậtAn Nguyên thích được giao tiếp và mở rộng vòng bạn bè------------------------Đọc truyện biết đâu lại có tình yêu!!!Gọi tôi là Cá…
Tác giả: Thông XanhTình trạng: updatingGiới thiệu truyện:Tôi yêu em đến nay chừng có thểNgọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phaiNhưng không để em bận lòng thêm nữaHay hồn em phải gợn bóng u hoàiTôi yêu em âm thầm không hy vọngLúc rụt rè khi hậm hực lòng ghenTôi yêu em, yêu chân thành đằm thắmCầu em được người tình như tôi đã yêu em.[Puskin]Thế nhưng nếu em tìm thấy tình yêu mới, cuộc đời của tôi phải làm thế nào đây? Cẩm An, Cẩm An...…
Câu chuyện kể về Uyển Vy - một nữ bác sĩ trẻ tuổi. Bằng thực lực của mình, cô được tuyển vào khoa chẩn đoán - một phòng khoa chuyên trị những căn bệnh hiếm gặp. Trớ trêu thay, vị trưởng khoa lại chính là người yêu cũ của cô, người mà cô đã chạy trốn gần mười năm trời. Họ phải đối mặt với những bài toán y khoa hóc búa và qua đó chữa lành vết thương lòng cho nhauĐược kể song song là câu chuyện của Gia Thịnh - chàng trợ giảng trường y đầy kiêu ngạo. Sau lần chạm mặt với cô sinh viên bé nhỏ, anh đã phải lòng cô. Cả hai cùng nhau trải qua những chông gai thử thách của tình yêu đích thực. Để rồi họ mới biết được, mình chẳng thể quên được đối phương2 mạch truyện được kể song song, lồng ghép đan xen nhau như một tấm gương phản chiếu. Chúng sẽ tạo ra một cuộc hành trình yêu thương, mất mát và chữa lành.Liệu những người yêu nhau có thật sự về được với nhau ? .......…
Gái nhà lành x Trai nhà giàu 😞Gái dịu x Trai hỗnCâu chuyện vớ vỉn, có thể sẽ tình ơi là tình...*Trích đoạn:"Mày cứ qua lại với mấy thằng không ra gì đi. Đến lúc ông mách mẹ mày thì đừng trách ông miệng lưỡi vô tình!""Cậu bỏ ngay cái tật hỗn đi. Với lại ai thèm tí tởn cùng mấy thằng không ra gì!!!"Vũ cười nhạt hỏi:"Thế hôm bọn thằng Đức đánh nhau mày lao vào làm chó gì thế? Không có tao lôi ra thì đứa lùn tịt như mày thể nào cũng bị quần cho nát người. Tính làm mỹ nhân cứu thằng ất ơ à?"Tôi thấy nó tưởng tôi vì tình riêng mà muốn đỡ đòn hộ Đức thì cú lắm. Nhưng cái sự nền nã đã ăn vào trong máu nên tôi vẫn nhẹ giọng:"Do tui là lớp trưởng. Tất nhiên phải can thành viên lớp mình rồi. Ít nhất cũng câu được tí thời gian chờ thầy cô tới giải quyết mà..."Hình như nghe giọng tôi có chút ảo não phụng phịu, tên to xác nào đó cũng dịu lại đôi chút:"Lớp mày hết con trai sao? Kêu chúng nó can. Không biết đứng sang 1 bên hả? Học giỏi thế bọn kia gõ cho cái khờ người ra thì ai chơi với mày? Nghe câu này chưa: "Một con ngựa đau, cả tàu bỏ chạy." Nhớ vào đầu hộ tao."Tôi bật cười ha hả ha hả, tay cứ đập vào vai người bên cạnh. Bố khỉ. Chuyên Toán khi văn vở thì sẽ thế này hả? (...)…
Từ sau khi bệnh viện mời Kỳ Hạ Cảnh về làm hướng dẫn viên chuyên môn, rất nhiều người sau đó đã đến tận khoa hỏi về tình trạng hôn nhân của anh.Phó giáo sư trẻ tuổi tài năng này luôn tỏ ra bộ dáng lười biếng, lại cố ý hết lần này đến lần khác trêu chọc Lê Đông, người ở cùng khoa. Chỉ cần hai người bọn họ ở cùng một chỗ, nhiệt độ xung quanh sẽ lập tức giảm 10°C.Không ai biết vì sao!Cho đến một ngày, cả khoa tụ tập ăn tối.Kỳ Hạ Cảnh lười biếng dựa vào sô pha, ngũ quan ẩn hiện dưới ánh đèn chớp nháy, lười biếng, kiêu ngạo, cả người tản ra khí lạnh, "muốn sống chớ đụng vào."Có người đề nghị chơi trò nói thật, Lê Đông không may bị chọn trúng.Trong khi mọi người vắt óc suy nghĩ vấn đề hỏi, Kỳ Hạ Cảnh bỗng nhiên mở miệng: "Mối tình đầu là ai?"Giữa tiếng xì xào, Lê Đông bình thản đáp: "Không nhớ nữa."Sau bữa tiệc tối, trong một góc.Có người thấy Kỳ Hạ Cảnh ép Lý Đông vào tường, khoá chặt cổ tay cô, nhếch môi cười: "Không nhớ sao?""Có muốn tôi làm em nhớ lại lần nữa không?" ...Không ai biết, Lê Đông thích Kỳ Hạ Cảnh suốt ba năm cao trung.Yêu thầm giống như một vở kịch câm, Lê Đông một mình diễn xuất, khắc họa trong cuốn album miêu tả một thiếu niên bị vây quanh trong đám người, chỉ vĩnh viễn là một bóng lưng.Đêm biết Kỳ Hạ Cảnh xuất ngoại, cô viết ở cuối cuốn album: "Tựa như mùa Hạ và mùa Đông, một số người đã định sẵn sẽ không có điểm giao nhau."Khi đó cô không ngờ rằng 10 năm sau vẫn có người coi cuốn album ấy như trân bảo…
Nữ chính : Từ HiểuNam chính : Dịch Hạo Dương Từ Hiểu : "Tôi đã dùng những năm tháng không có anh ấy bên cạnh để mạnh mẽ hơn"Hạo Dương: " Tôi đã dùng những năm tháng không có cô ấy bên cạnh để... khắc sâu hình bóng cô ấy trong lòng" Một tình cảm sâu đậm, nhưng mỗi người lại mang trong mình một vết thương lòng, những trăn trở riêng. Từ Hiểu là một cái tôi mạnh mẽ và cá tính, Hạo Dương là một bản thể dịu dàng và trầm lặng. Cái kết nào sẽ dành cho họ? Tình yêu và sự chờ đợi liệu có chiến thắng được khó khăn? ( Tôi tin rằng tình yêu luôn là thuốc chữa lành. Không ai có thể sống nếu thiếu tình yêu. Từ Hiểu và Hạo Dương là đại diện cho những con người nhiệt huyết và luôn hết mình theo đuổi ước mơ, lí tưởng sống, họ sinh ra là dành cho nhau. Và mong bạn, người phía bên kia màn hình sẽ theo đuổi được hạnh phúc của mình)Bìa truyện: mình lấy ảnh từ nguồn pinterest : https://www.pinterest.com/Winkeupjh05/ Mình sẽ cố gắng hoàn thành truyện đồng thời cập nhật bìa truyện mới…