Tôi
Tập thơ về tôihttps://www.facebook.com/phuc.hoangthuong.940/about…
Tập thơ về tôihttps://www.facebook.com/phuc.hoangthuong.940/about…
Chàng trai viết cho người bạn gái đã chết trong trận động đất ở Tứ Xuyên…
Tôi tỉnh dậy vào lưng chừng giấc mơ về nhiều năm trước...có một người mà có lẽ tôi sẽ nhớ mãi không thể quên .Bạn nghĩ trẻ con không biết yêu ư?Vậy tôi hỏi bạn cậu bé chơi cùng bạn vào năm 6 tuổi ,bạn có còn nhớ không?Dần dà khi đã trải qua đủ những thử thách và mất mát,cô đơn và bơ vơ ,bạn nhận ra cái khoảng cách xã hội cũng là một rào cản rất lớn!Liệu họ có gặp lại nhao? Liệu lịch sử có lặp lại thêm một lần nữa?Hãy vào đọc truyện nhé:>Tác giả của tôi có chút hồi hộp rồiiii…
Yêu đơn phương một người có đáng sợ? Liệu tình yêu có thể vượt qua mọi khoảng cách, từ địa vị đến giới tính? Liệu tôi có thể nói với cậu 3 từ "Tôi yêu cậu" không?…
Câu chuyện kể về cô bé học sinh tên là Tiểu Diệc ( 18 tuổi ) trên gương mặt của cô có rất nhiều mụn . Cô luôn tự ti về vẻ bề ngoài của mình cho đến khi gặp Phàm Sinh - chàng bác sĩ thẫm mĩ hơn mình 5 tuổi ( 23 tuổi ) giúp đỡ cô chữa trị gương mặt của mình . Và bắt đầu từ đó hai người nảy sinh tình cảm với nhau . Tác giả : Vigro .…
:harem, xuyên khôngTruyện là nơi mình thoã sức trí tưởng tượng thôi nên mong mọi người ko đề cao tính lịch sử của truyện,và truyện cũng ko có ý xúc phạm hay sỉ nhục các quốc gia khácKể về hành trình xuyên không của Việt Nam vào một thế giới song song khác, truyện ko có ý cúc phạm hay tiêu cực,và đây là nơi tui thỏa mãn đam mê countryhuman của mình nên có gì thiếu sót mong mọi người thông cảm…
Nơi đây sẽ là nơi để lại những kỷ niệm thanh xuân của mình từ lúc mình 22 tuổi nhé.…
Truyện mang thông điệp hãy yêu thương mẹ khi còn có thểĐừng để khi họ không còn mới khóc thương, ăn giỗ linh đình.Hãy sẵn sàng tha thứ cho mẹ, dù quá khứ bà ấy có sai đến dường nào.…
Đây là lần đầu tiên mình viết fic không biết có hay không. Mong các đọc và cho mình thêm ý khiến…
Đây là truyện có thật của tớ dựa trên tình tiết ngoài đời và được chỉnh sửa lại để hoàn thành quyển nhật kí cảm xúc của bản thân Diệp Tuyết An vô tình thích một bạn trai trong lớp nhưng rồi nhận phải một kết quả không như mong muốn , lúc này một cậu bạn mà cô từng rất thân đã xuất hiện và thay đổi tất cả những suy nghĩ tiêu cực của cô , dưới đây là một hành trình của cô bé Diệp Tuyết An mang trong mình cảm xúc của tuổi trẻ theo đuổi người mình thích và kết quả sẽ ra sau ? Mong mọi người đón đọc bộ truyện đầu tay của tớ…
- Linh à, xin lỗi cậu vì chuyện trước đây. Nhưng giờ đây hãy cho tôi một cơ hội nữa được không?- Tôi thích cậu thật rồi- Thật ra, tôi đã biết tất cả mọi chuyện...Thực sự đã chấm dứt được rồi nhưng tại sao trong lòng cứ đau mãi không thôi..…
"Chico và Mê Cung Đau Thương" kể về hành trình đầy bi kịch của Chico, một cô gái phải đối mặt với bạo lực gia đình và bóng tối ngự trị trong ngôi nhà mình. Để sinh tồn, cô tạo ra Kochi - nhân cách thứ hai - như một tấm khiên bảo vệ tâm hồn.Liệu Kochi có thể dẫn lối thoát khỏi mê cung đau thương, hay cả hai sẽ mãi lạc lối trong những câu hỏi không lời giải?> "Tôi ra đi không phải vì tôi yếu đuối, mà vì tôi đã cạn kiệt..."…
Cô luôn hy vọng cuộc sống của mình giống như một đường thẳng, không cần cong co, vòng vèo cứ một đường hướng về phía trước mà bước đi. Nhưng mà thật sự có thể như vậy sao? Không thể thiếu được những ngã rẽ, gấp khúc, rồi cả những lồi lõm, hố sâu. Vậy nên, mỗi bước đi luôn cẩn thẩn, luôn sợ làm không chỉ mình mà cả người xung quanh bị tổn thương. Như một con nhím đầy gai nhọn luôn sẵn sàng xù lông bảo vệ bản thân, đến cuối cùng lại không tránh khỏi tự làm xước da, chảy máu.Cô gấp rút trở về từ đất nước khác, không ngừng khuyên nhủ chính mình, anh kết hôn không có liên quan gì đến cô. Thế nhưng thật sự không quan tâm ư, vậy tại sao lại trở về đúng lúc này?Ừ, đúng vậy, sở dĩ cô quyết định trở lại sớm chính là muốn bản thân hết hy vọng. Bởi vì ngày này tuần sau là ngày kết hôn của anh.…
Giống như tên truyện. Chuỗi ngày dở khóc dở cười rồi cạn lời với những suy nghĩ từ cô bạn Aline trong 3 năm cấp 3 của mình. Đây vốn là nhật kí của cô ấy cho nên mọi người có bình luận gì thì nên dùng từ ngữ chuẩn mực của tiếng việt, không viết teencod. Nếu có bình luận tiêu cực thì không chửi thề nha, nói thẳng ra thôi. Tác giả sẽ trả lời nếu có thể.…
Hi, đây truyện ngắn nói về cuộc sống quay ta giúp chúng ta có thể tích cực trong cuộc sống heheee vì mình thấy có 1 số bạn ở trong độ tuổi thanh niên hay v.v , các lun gặp các tình trạng hay buồn vu vơ,trầm cảm , ít nói đi, Nhưng không sao cả vì đã có mình , , và các bạn cứ chia sẽ những nỗi buồn trong lòng không thể nói cho người thân hay bạn bè thân thiết thì ko sao cả vì mình sẽ dành thời gian để lắng nghe các bạn nói hehee💓😄…
Author: Trần Hoàng Trâm"...Em không biết. Đôi khi, em cũng muốn có một ai đó dành riêng cho mình. Em muốn nắm tay người đó đi trên phố. Ăn tối cùng nhau. Ôm nhau ngủ. Bình yên. Thân thiết và giản dị. Đôi khi em cũng thấy sợ sự cô độc. Tình yêu là một thứ gì đó vừa giản dị vừa điên rồ. Tình yêu của chúng ta ở ngưỡng nào?Chúng ta có cần phải nói rằng chúng ta yêu nhau không? Em nghĩ là không cần. Cuối tuần café vẫn thơm, con nắng vẫn vàng ươm nơi góc phố. Cuối tuần, anh vẫn ngồi cạnh và nghe em nói. Có đôi khi em đặt tay mình vào lòng bàn tay anh. Em thấy tình mình còn gầy và chiếc hôn còn ngọt!"…
"Cái tên vận vào người", người xưa thường nói thế. Thế nhưng với Dương Trang Đài, chị chẳng được cao sang, phú quý vận vào như cái tên chị phải mang. Cái tên của chị có lẽ cao quá, đẹp quá nên trời chẳng thương. Giống như chị, nàng của chị cũng phải khổ đau nhiều vì cái tên An Nhiên. An nhiên đâu chẳng rõ, chỉ rõ cái số nàng khổ từ bé, tới tận lúc nhắm mắt chẳng được yên. Giá mà cha mẹ chị biết câu "Đặt tên con xấu mới dễ nuôi", giá mà nàng chẳng va phải chị, chắc cũng không vướng vào mớ bòng bong tồi tàn này.___Dương Trang Đài x Trần An NhiênWarning: truyện có nhiều tình tiết đập vỡ cảm xúc của con người, SE.___Hà Nội, ngày, tháng, năm."Em, hẹn gặp lại, nhé?"…
Tập thơ này nói về một đôi phải xa nhau, do một trong 2 người lựa chọn rời quê hương để đến một thành phố mới. Mình lấy cảm hứng cho tập thơ này do một người bạn gái của mình nổi hứng đi vô Sài Gòn chơi. Bỗng dưng mình tự hỏi nếu bạn ý từ bỏ tất cả để ở lại đó không về nữa thì sẽ như thế nào =)))Tiêu đề tập thơ do bạn ý đặt. Ảnh cover của tập thơ này được lấy từ kho ảnh bạn ý tự chụp. Các bạn có thể xem ảnh của bạn ý ở insta: photobythach nhé.…