Tôi là Lino Tsudo, do mất nick cũ nên tổng hợp lại ở đây.Lan Đinh Thiên.... Lan Đinh Thiên... tiếng hát đã vang vào giấc mơ trưa của tôi, kể lại cả một câu chuyện ngọt ngào sến súa của một cây nhỏ và người thầy giáo đáng yêu của cây. Cảnh báo siêu siêu ngọt!!!!!14/12/2017…
Tớ gặp cậu vào một ngày rất bình thường. Không tim đập. Không nắng rơi. Không có gì đặc biệt.Lúc ấy tớ còn chẳng để ý cậu là ai.Vậy mà sau đó, chẳng hiểu sao... mỗi lần đi học, trái tim tớ lại vô thức tìm kiếm một dáng người quen.Không biết từ khi nào, cậu bước vào thế giới của tớ - nhẹ như một cơn gió Hạ, nhưng để lại dư âm dài đến tận bây giờ.Đây là câu chuyện mà tớ kể lại - bằng những dòng nhớ nhung chưa từng nói, những rung động chưa kịp gửi đi, và cả những mùa Hạ tớ đã viết riêng cho cậu.…
Tôi lục lại 1 chút của ký ức của ngày xưaTháng Tư – năm tôi còn là 1 cậu bé lớp 12. Cảm xúc lúc này có lẽ là khá hồi hộp và căng thẳng. Căng thẳng khi chuẩn bị bước vào 2 kỳ thi quan trọng của đời người, hồi hộp là mường tượng ra cảnh sắp thoát khỏi kiếp đèn sách 12 năm học, sắp được bước sang ngưỡng cửa mới, và sắp thành “người lớn”……….Bài vở nhiều hơn, nên thời gian tôi gặp em cũng ít hơn, Cứ hết tiết buổi chiều, là chạy ngay xuống bãi xe, lôi con xe cọc cạch ra ngoài, rồi lại lao nhanh qua trường em, và em vẫn chào tôi như bao ngày, nụ cười mỉm như có như không, hấp háy đôi máy nhìn tôi - ”Ngày nào cũng bắt người ta đợi”“Giờ đi đâu ?”“Anh đưa đi đâu em đi đó”“Ừ thế đi về nha”Em nguýt - “Vô duyên, tí còn phải đi học nữa, về gì mà về”“Café đi”“Ừm, ra ngoài nhà thờ ngồi cho thoáng đi”Tôi lè lưỡi: “Xa thế, tí lại quay ngược lại đây để học, mệt phờ ra học sao nổi”Em bĩu môi: “Chở người yêu mà than vãn vậy đó”“Thế em chở anh đi, cũng là chở người yêu mà”Em dỗi: “Hừ, anh muốn đi đâu thì đi, tôi chả quan tâm”…….……….những buổi chiều đạp xe lang thang SG, rồi ngồi tha thẩn bên bờ sông, những lúc nhìn đôi môi khẽ mấp máy hát, tôi chỉ ước rằng thời gian mãi dừng lại, để tôi mãi được bên em như lúc này...................................Page chính thức: https://www.facebook.com/NhungChieuMuaTình trạng: 1 ngày/2 chap, tùy hứng, có thể lâu hơn =.=…
Một cô gái là đại tiểu thư quyền quý...Năm 6 tuổi mẹ chết do tai nạn bí ẩn, cha cô vì thế mà đi lấy vợ hai, thế là cô có một đứa em gái cùng cha khác mẹ kém mình hai tuổi. Em gái được cưng chiều, yêu thương, cô cũng thương nó.... còn cô phải làm việc vất vả, sống trong tủi nhục. Mọi bất hạnh ập đến khi chính cha cũng gặp tai nạn và chết. Cô trở thành mô côi, từ thân phận cao quý xuống một người hầu. Sống trong đau khổ bởi sự ác độc của mẹ kế và đứa em gái mình yêu thương, khinh thường mìnhDần dần họ lãng quên mất cô. Chỉ còn biết đến nhị tiểu thư cao quý.Đúng vào ngày sinh nhật tròn 18 tuổi của đứa em, cô ngất đi như tưởng mình đã chết.....vậy mà cô được một người đàn ông xa lạ mà quyền lực đưa đi. Cuộc đời cô đã thay đổiSố phận cũng thay đổiChân tướng về cái chết của cha mẹ được sáng tỏ....Cô gái đã không còn bị lãng quênTình yêu và hạnh phúc cũng đến với cô...…
Một câu chuyện tình cảm nữ với nữ nói về một người cô giáo có tính cách lạnh lùng người trung và đang làm việc tại việt nam và một người là nữ sinh đang học nhưng lại phải lòng với tính cách nghiêm túc của cô giáo, chưa được 3 ngày nhưng đã ôm lòng yêu thương cô một cách mãnh liệt thích trêu chọc cô mọi lúc. Nhưng bản thân cô biết rằng mối quan hệ này là không đúng và nó không nên tiếp tục nên chỉ có thể ngập ngừng từ chối và ngập ngừng yêu nàng khiến cho nàng khá thất vọng, nhưng nàng không biết khi cô còn ở trung quốc cô cũng đã yêu một nữ sinh nhưng vì áp lúc chuyện cá nhân và nữ sinh ấy đã tự tử ngay trước mắt cô. Nỗi ám ảnh đó khiến cô không thể yêu thêm ai nữa đặt biệt là con gái, nó làm cô thu hẹp cuộc sống của mình lại. Nhưng từ lúc đến đây cô đã gặp được một người mà khiến trái tim cô được lắp đầy một cách trọn vẹn nàng đã xoa dịu trái tim cô một cách ấm áp khiến cô phải luôn lưỡng lự. Các bạn muốn biết kết hãy xem hết nhé !…
Author: Ayumi Amamiya Ngân. Matxa Trà xanh Mãi yêu người. Couple chính,: NejiTen, cặp phụ nhắc ít hơn. Rất ít. Tuyển tập Series nho nhỏ do chính Ayumi viết. Bản quyền thuộc về Ayumi. Vui lòng tôn trọng tác giả. Hãy Vote và Comment để Ayumi có động lực viết nhé, nếu các bạn thấy hay hãy ủng hộ!!…
Cho mấy mina mà thík otp USSR X VN thì vô đây biết răm 🫡 nhá! Má này thích ship lắm🤧🤧🤧Khum cho nopt đọc nha nếu ko chửi mik,thì cứ tự nhiên.Chủ Truyện sợ đá đít lắm ạ👍[truyện ngắn lắm]…
Con người luôn có nhu cầu được lắng nghe, được thấu hiểu. Nhưng rất nhiều trường hợp họ thậm chí không tìm ra được một lý do phù hợp cho câu hỏi "Nói ra để làm gì?". Phải, có những cảm xúc chỉ nên giữ riêng cho mình, có những suy nghĩ không biết tỏ cùng ai, có những chia sẻ chẳng biết có ai muốn nghe hay không. Vậy đấy mà yên lặng, mà thinh tĩnh như làn hơi nhạt nhòa. Và rồi, cứ thế mà tự kỷ với nỗi cô đơn vô định của chính mình...…
Kenshi Rakna - cậu học sinh 17 tuổi với cuộc sống tưởng chừng bình lặng. Nhưng vào một ngày ngỡ như bình thường, cả lớp của cậu đột nhiên lại bị nuốt chửng bởi một lỗ đen kỳ bí. Trước mắt họ là Cirpolar - lục địa của thế giới mới, nơi có ma thuật là thước đo sức mạnh. Trung tâm Cirpolar là thành phố lớn - Seria, nơi có Hội đồng mà 5 vị Đại Pháp Sư quyền năng trị vì, những người được cho là đại điện đến từ 5 Vương quốc lớn khác nhau. Ngày đầu đến thế giới mới, các bạn của Rakna đã sở hữu trong người lượng ma thuật đáng ngưỡng mộ. Chỉ riêng Rakna - người duy nhất chưa thức tỉnh ma thuật, lại đang sống và làm việc tại Hội đồng với tư cách là "phụ tá đặc biệt".Thế nhưng, chính Rakna - kẻ duy nhất không có ma thuật - lại trở thành một mảnh ghép không thể thiếu đối với những người bạn giữa thế giới xa lạ ấy. Cho đến một ngày, những người bạn cùng lớp của cậu bất đắc dĩ rơi vào nguy hiểm trong chuyến phiêu lưu của họ. Rakna - kẻ yếu ớt trong mắt họ - lại chính là người tiên phong mở đường giải cứu. Để giải quyết bí ẩn trong hầm mỏ cổ đại tối tăm, hành trình tìm ra những điều mới mẻ của chàng trai không có ma thuật bắt đầu.…
Truyện Đồ Điên tác giả xZenlyx truyện là lời tâm sự về tình yêu cũng là câu chuyện tình tưởng như rất non trẻ nhưng lại tràn đầy cảm xúc, để nói đến tình yêu, có thể dùng muôn ngàn từ hoa mỹ để miêu tả, nhưng để thật sự nuôi dưỡng và gìn giữ thì đó là cả một chặng đường dài và gian nan. Truyện tình yêu không phải là chuyện mang ra để đùa vui được, nếu yêu thương thì phải biết trân trọng nhau*Quá khứ nào...rồi cũng sẽ trôi qua* Buồn hay vui...cũng chỉ là quá khứ* Nếu đã qua...thôi thì đừng níu giữ* Giữ làm gì...để lệ cứ ướt mi...* Hãy vui lên...với những gì đang giữ* Đừng chạm vào... những thứ đã qua* Hãy để nó... cứ trôi mãi thật xa* Thứ còn lại...mới chính là hạnh phúc!…
"Đối với tôi, anh là duy nhất. Không ai có thể thay thế được vị trí của anh trong lòng mình. Anh sắp đi, có lẽ phải 3 năm nữa mới gặp lại nhưng không vì thế mà tôi sẽ tìm một bờ vai mới. Tôi vẫn yêu, sẽ chờ, sẽ đợi. Bởi anh là duy nhất, trong tôi !"…
Một trái tim lạnh vẫn có thể được sưởi ấm bằng sự quan tâm, như tia nắng mặt trời mặc dù nó nhỏ nhưng nhận lại là rất chân thành,cũng giống như màn đêm sau nó là ánh bình minh xinh đẹp,rạng rỡ.Giống như ban ngày, có những nơi ngập tràn tia nắng, có những nơi tồn tại bóng mát,dù không chạm tới nhau, nhưng chúng vẫn luôn song hành.Cảm nghĩ này là gì?Sự nôn nao,lo lắng khó tả này là gì?Và có thể chạm tới nhau được không?Phá vỡ sự câm lặng.Phá vỡ sự bất an.Phá vỡ khoảng cách qua bức tường khổng lồ này.Liệu ai có thể nghe tiếng nói cầu khẩn của ta để giải thoát cho ta?..Có ai không?…