"love you not love me"helo mọi ngừi=)) thì ờm đây là bộ truyện mình đăng lên hộ một người bạn của mình. Bạn ý bị lỗi mail nên không đăng được bộ truyện này lên:'). Acc của nhỏ au là Elysiaepiphllium nha mn. Có gì thì mng có thể vào fl ủng hộ bạn ý ạ. Cảm ơn mng nhiều. Chúc mng đọc truyên vui vẻ ạ…
Vương Gia Huy:Người kế thừa của tập đoàn khách sạn Vương Gia,đã từng tưởng rằng cuộc sống của mình sẽ phụ thuộc vào vận mệnh,nhung tình yêu mà vợ sắp cưới là Mai Anh dành cho Gia Huy khiến anh nguyện đảm đương lấy toàn bộ trách nhiệm của gia đình,nhưng cô ấy đã bỏ Gia Huy đi và theo người đàn ông khác,từ đó Gia Huy đâm đầu vào công việc,và không nói chuyện tình cảm giữa Nhật Hạ và Gia Huy tuy có hẹn ước đôi vợ chồng trên danh nghĩa,nhưng Gia Huy đã bị cô thu hút,không biết phải làm thế nào Trần Nhật Hạ:Thạc sĩ ngành quản lý khách sạn của đại học Cornell của Mỹ.Cô thông minh,hiểu ý người khác,nhưng trong lòng cô lại có nỗi đau không ai biết được.Cô đã nhận lại ba mẹ ruột của mình vào năm cô 17 tuổi,và ba mẹ ruột của cô chính là ông chú bà dì em gái của bà nội người mà nuôi dưỡng cô từ nhỏ,cô không thể hận và cũng không thể tin đó là sự thật,đến khi lớn lên Hoàng Minh người bạn thời thơ ấu và cũng là người yêu của cô đã từng cho cô cảm giác yêu,cô không có quyền tự chủ trong hôn nhân của mình,vì thế cô đã ra đi không một lời từ biệt…
Vương Gia Huy :Người kế thừa của tập đoàn khách sạn Vương Gia đã từng tưởng rằng cuộc sống của mình sẽ phụ thuộc vào số mệnh, nhưng tình yêu mà vợ cũ Mai Anh dành cho Gia Huy khiến anh nguyện đảm đương lấy toàn bộ trách nhiệm của gia đình, nhưng cô ấy bỏ đi vì áp lực từ phía gia đình nhà chồng, từ đó Gia Huy cắm đầu vào công việc,và không nói chuyện tình cảm nữa. Nhật Hạ và Gia Huy tuy có hẹn ước đôi vợ chồng trên danh nghĩa, nhưng Gia Huy bị cô thu hút, an không biết phải thế nàoTrần Nhật Hạ :Thạc sĩ ngành quản lý khách sạn của đại học Cornell của Mỹ. Cô thông minh, hiểu ý người khác, nhưng trong lòng cô lại có nỗi đau không ai biết được.Gia đình ruột của cô lại chính là ông bà trẻ chú dì của ba nuôi cô, họ nhận lại cô khi cô 17 tuổi, và những lời căn dặn của mẹ nuôi trước lúc trả lại con cho chú dì làm cho cô không thể hận cũng không thể yêu ba mẹ ruột của mình, mà trái lại cô tự giao phó mình cho vận mệnh vì con tim đã chết.Cô không tin tưởng vào sự tình yêu nữa Hoàng Minh mà cô quen lúc nhỏ lại từng cho cô cảm giác yêu, cô không có quyền tự chủ trong hôn nhân của mình, vì thế cô đã ra chọn sang nước ngoài mà không một lời từ biệt…
Bệnh chắc ănMark Zuckerberg, ông chủ facebook mà chúng ta đang kết nối với nhau, được xem là một bộ óc xuất sắc của nhân loại thời đại chúng ta đang sống.Và câu nói nổi tiếng của anh " Rủi ro lớn nhất là không dám rủi ro. Trong thế giới thay đổi nhanh chóng hiện nay, có một cách làm đảm bảo bạn sẽ thất bại trong mọi thứ, chính là không dám mạo hiểm". Như vậy, tâm lý "chắc ăn" sẽ chứa đựng nhiều rủi ro hơn "mạo hiểm". Một con tàu ra khơi sẽ an toàn hơn việc nó nằm ở cảng. Sóng thần không gây hại ngoài khơi, nó chỉ tàn phá đất liền, nơi con tàu tưởng như bình yên trú ngụ. Thế giới đã khác, cách tiếp cận của giới trẻ phải khác. Đặc biệt là việc chọn nghề để học và chọn việc để làm, để khởi nghiệp.Hình mẫu ngoan hiền, vở sạch chữ đẹp, "khi đi em hỏi khi về em chào, miệng em chúm chím" không được đánh giá cao nữa. Hình mẫu cá tính, đột phá, quyết đoán, làm khác, nghĩ khác, xê dịch, mạo hiểm, thay đổi...(nhưng không hư) là hình mẫu giới trẻ mà thế giới đang cần. Nhưng thật tiếc là…
Cô gái cô đơn không ai làm bạn Cô ấy bị bệnh , điên , cô ấy bị đưa tới bệnh viên tâm thần , bị bố mẹ bỏ mình nói là " Đồ con gái hư hỏng " . Ủng hộ mình nha .…
Dở ở đây là từ nhiều nghĩa, mà nghĩa của nó do người đọc quyết định. Dở có thể do viết dở. Dở có thể do đang viết thì bỏ dở. Dở có thể do ngòi bút của ông trời quyết định, không cho người ta đến với nhau, để lại một chuyện tình dở dang...17/11/2022…
Nhân thế vội vã, chẳng qua cũng chỉ trăm năm, chúng ta cũng chỉ là vẻ đẹp vụn sót lại trong kẽ hở của thời gian, chớp mắt biến thành cát bụi. Chẳng cầu trong những tháng năm đẹp nhất gặp được người tốt nhất, chỉ nguyện những năm còn sống được tương phùng, lựa chọn một tòa thành sống với nhau đến già. Trồng một sân đầy cây cỏ, chậm rãi pha trà nhàn nhã, bên nhau trọn đời.…
Truyện viết về cuộc đời của bà chúa thơ Nôm Hồ Xuân Hương, chủ yếu là về cuộc sống đời thường được dân gian truyền tụng lại, ít nhắc đến sự nghiệp văn học. Truyện có yếu tố hư cấu cao do chưa qua kiểm định của bất kì nhà nghiên cứu nào và dựa trên sáng tạo của tác giả.Tác giả chưa rõ thời gian ra chap mới, có thể mỗi ngày 1 chap, cũng có thể hàng tuần, hàng tháng nên các bạn cân nhắc kĩ trước khi nhảy hố. Chúc các bạn đọc truyện zui zẻ.Thân <3…
Quyển này của mình viết hầu hết là ngẫu hứng, nội dung thì một vài kỉ niệm của đời mình, hầu như chỉ toàn là ảnh thoii. Giống như là Dairy book vậy ( nhật kí ;))) ) Xen kẽ nội dung đó cũng là một vài chia sẻ về cách chỉnh màu ảnh cho lung linh lộng lẫy Và mấy bức ảnh này mình des hầu hết bằng Analog, VSCO, Instargram thôi, cũng rất đơn giản, nếu các bạn co thấy hay mà muốn hỏi các des hay muốn chia sẻ kinh nghiệm thì inb qua Facebook của mình nha. Có bạn gái nào mà thực tế không xinh đẹp lắm, không dễ thương lắm mà vẫn muốn có những tấm ảnh chụp đẹp. Ít ra cũng được an ủi - như mình, hic…
Muôn vật từ duyên sinhLại từ duyên mà diệtBậc giác ngộ tuyệt vờiĐã từng thuyết như vậyTrong ĐƯỜNG XƯA MÂY TRẮNG chúng ta khám phá ra Bụt là một con người chứ không phải là một vị thần linh. Đó là chủ tâm của tác giả, giúp cho người đọc khám phá lại Bụt như một con người và lột hết các vòng hào quang thần dị người ta đã choàng lên cho Bụt. Không thấy Bụt như một con người thì người ta sẽ tới với Bụt rất khó. (Thích Nhất Hạnh)…
Đôi lúc tôi tự hỏi bản thân mình là ai? Những gì đã tạo nên một tôi của bây giờ?Nếu quá khứ khác đi thì có phải tôi sẽ tốt đẹp hơn không?Tôi không nghĩ là mình có một câu trả lời rõ ràng trước khi viết xong những trang hồi ký này. Tôi hy vọng các bạn, những người đọc những dòng chữ này, sẽ cùng tôi mở lại những trang vở cũ, lật giở từng mảnh ký ức nhỏ bé nhưng chẳng bao giờ thật sự biến mất. Biết đâu, giữa những dòng chữ ngây ngô ấy, chúng ta sẽ tìm thấy một phần của chính mình - những cảm xúc tưởng đã quên, những bài học không tên, hay chỉ đơn giản là một nụ cười nhẹ nhõm khi nhận ra: ai rồi cũng từng là một đứa trẻ, với những câu chuyện cũ không thể xóa nhòa.…