Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥
243 Truyện
Khoái Xuyên Chi Cắn Nuốt Quy Tắc - Nhục Thiêu Mại

Khoái Xuyên Chi Cắn Nuốt Quy Tắc - Nhục Thiêu Mại

7 0 2

Văn án: Ở thời đại kỷ nguyên thứ 5 nơi mà khoa học và kỹ thuật phát triển, Hứa Ngôn - một phú nhị đại luôn tích cực tiến về phía trước và tràn đầy năng lượng - luôn nỗ lực để thúc đẩy sự phát triển của khoa học kỹ thuật cùng liên minh các tinh hệ lên một tầm cao mới.Cậu vẫn luôn sống suôn sẻ cho đến năm 18 tuổi.Kết quả là ba cậu mang về cho cậu một đứa em gái ngoài giá thú, điều này đã làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời cậu.--------------------------Em gái: Ba và mẹ là tình yêu đích thực, anh nhất định phải tha thứ cho họ vì đã không thể cầm được lòng mình.Hứa Ngôn: ...Em gái: Bạn cùng lớp của anh chắc chắn không có ý đó, sao anh lại không rộng lượng như vậy? Sao lại không tha thứ cho người ta?Hứa Ngôn : ...--------------------------Sau đó Hứa Ngôn bị đứa em thánh mẫu cùng vị hôn phu của cô ả hung hăng tàn sát, và rồi cậu bị hắc hóa. Trong cơn điên tiết, Hứa Ngôn dứt khoát xử lý đứa em gái và nuốt luôn quy tắc của thế giới. Đúng lúc này đột nhiên có một hệ thống đến tìm cậu, còn uy hiếp cậu phải trợ giúp đứa em gái bạch liên bông, sau đó ... không có sau đó vì cậu nhai đầu luôn hệ thống, nhai sạch xương! Cuối cùng là rời nhà đi lưu vong...Nhân vật chính: Thụ - Hứa Ngôn, Công - Kỳ Diệc Ninh/Nặc Á/Tưởng Chính/Bách Châu/Lâm Vũ/A Thụy Tư/Đường Lâm Lâm/Hoắc Tu/Chu Túc Đông.Tag: Xuyên Không, Tranh Đấu, Khoa Học Kỹ Thuật, Tình Yêu Đích Thực, NP (thực chất chỉ có 1 công), 1x1, Cải Biên, Liên Minh.ĐÂY LÀ BẢN DỊCH PHI THƯƠNG MẠI VÀ CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, CHỦ YẾU ĐỌC CONVERT HAY QUÁ NHƯNG CHƯA NH…

[ Arthur x Lâm Linh ] [Kỵ sĩ Hoang Tưởng Dạ] Màu của Hạnh phúc .

[ Arthur x Lâm Linh ] [Kỵ sĩ Hoang Tưởng Dạ] Màu của Hạnh phúc .

468 23 1

Author: Ayumi Amamiya { Kim Ngân } Hạnh phúc có màu gì ? Màu hồng thơ mộng - một thế giới ấm áp và đầy tình yêu thương hay màu đỏ ấn tượng - thứ cảm giác mãnh liệt để lại trong tim bạn một niềm vui không thể nào quên ? Hay là màu nắng? Màu rực rỡ dịu dàng soi sáng trong tim bạn, để lại một xúc cảm bình yên không bao giờ nhạt phai ? Theo cách bạn cảm nhận, thì, hạnh phúc có màu gì ? Cuộc sống không phải lúc nào cũng như ý nguyện, không phải ai cũng có được hạnh phúc....Hạnh phúc...đôi khi chỉ đơn giản là cái nắm tay ấm áp an ủi của ai đó mỗi khi ta rơi vào tuyệt vọng.... ____ Hạnh phúc của em, rất ngắn ngủi, niềm vui còn đó, nhưng nhanh chóng mất đi...Người em yêu, xin hãy ở bên cạnh em....mãi mãi.... ____ Lúc đầu định viết nhân vật tự tạo. Nhưng mà thấy cái ảnh bìa Arthur với Lâm Linh đứng sát nhau nên không chịu nổi viết Nhân vật là của Bộ truyện " Kỵ sĩ hoang tưởng dạ". Nhưng mà thấy không thích, chuyển lại chính thức là SyaoSaku trong CCS và TRC. #Truyện dựa theo truyện Kỵ Sỹ Hoang Tưởng Dạ. Từ từ để suy nghĩ mấy khúc sau cho nó khác khác với truyện tranh nguyên gốc...về nội dung..... ... Tuy nhiên, sau .........một năm suy nghĩ! Mình quyết định đăng hai bộ gần như, gần như là giống nhau thôi nha để cho ai thích Manhua chữ thì đọc, ai thích SyaoSaku thì đọc. Tên truyện: Màu của hạnh phúc, đừng quên nhé!…

MÙA HẠ NĂM ẤY TA CÓ NHAU

MÙA HẠ NĂM ẤY TA CÓ NHAU

0 0 1

Người ta thường nói: "Tình yêu tuổi học trò là loại tình cảm đẹp nhất, trong sáng nhất và đáng nhớ nhất của một đời người" Nguyên nắm lấy cổ tay tôi, tay nó siết chặt, chặt đến nổi thấy được cả gân tay của nó nổi lên. Tôi mặt nặng mài nhẹ nhìn nó, bày ra bộ mặt khó chịu:"Mày còn muốn gì? Muốn tao làm trò cười cho cả trường này mày mới mãn nguyện hay sao?""Mày nghe t giải thích đã...""Không"Chắc do nhìn thấy được thái độ tức giận của tôi nên Nhật Nguyên dần nới lỏng tay nó. Tôi trả lời rồi dứt khoát rút tay ra. Cổ tay tôi hiện rõ năm dấu tay của nó. Tôi bước nhanh về phía nhà xe, lúc này, tôi chỉ muốn chạy thật nhanh phóng xe về nhà nhưng..... Mắt tôi bắt đầu cay xòe, màn sương mờ ảo dần hiện ra trước mắt, thế rồi nước mắt cứ liên tục tràn ra không tài nào kiểm soát được nữa. Tôi òa lên khóc nức nở như một đứa trẻ lên 3. Ai bảo con gái chuyên Hóa là mạnh bạo, khô khan? Thật ra, trước mặt người khác tôi chỉ cố tỏ ra mạnh mẽ nhưng họ làm sao biết được bên trong tôi đã cố kìm nén đến mức nào. Nhưng tại sao.. hôm nay tôi lại chẳng thể điều khiển được cảm xúc của mình thế này? Bỗng một vòng tay từ phía trước ôm choàng lấy tôi, kéo tôi vào lòng. Tôi không kịp phản ứng cứ thế để họ ôm chặc tôi. Khoảng vài giây sau tôi mới lấy lại được ý thức, mùi hương trên người này tuy lạ mà quen, là cam bergamot. Nguyễn Hoàng Nhật Nguyên!?_đầu tôi bỗng nhảy số. Tôi dùng hết sức bình sinh còn sót lại trong người đẩy cái người đang đứng trước tôi ra nhưng lại bị siết lại ôm chặt hơn vào lòng.…