Bạn đã bao giờ thích một người nổi tiếng chưa?Không phải kiểu hâm mộ đơn thuần, mà là... thích thật.Tôi từng như vậy.Một người lạ trên màn hình, rồi bỗng thành người ám ảnh trong từng suy nghĩ.Tôi bắt đầu học tiếng của anh, dõi theo từng chuyển động nhỏ nhặt,và lặng lẽ nuôi hy vọng sẽ có ngày đứng gần anh - đủ gần để hiểu, đủ xa để không làm phiền.Đây là hành trình của tôi, và cũng có thể là của bạn.…
Đây là bản tiểu thuyết của truyện tranh [ Thiên giáng hiền thục nam ]Tô Gia Áo, một cô gái thời đại mới có tư tưởng và địa vị tân tiến, lại lâm vào tình trạng dở khóc dở cười. Chẳng hiểu vì sao trên trời lại rơi xuống một vị hôn phu rất xinh đẹp, hơn nữa lại còn rất "thuỳ mị nết na", nấu ăn cực ngon, yếu ớt dịu dàng gọi cô là "thê quân", nhưng ai mà cần một ông chồng trong sáng đến độ chán ngấy như thế chứ! Dạng cô thích phải như Tiêu Yêu Cảnh, dáng người cao ráo, nút áo chỉ cài đến nút thứ ba, bước đi phóng khoáng tự nhiên, phong lưu mê hoặc, thỉnh thoảng đốt một điếu thuốc, vẻ nửa ưu tư, nửa thâm tình, nửa u buồn, nửa rực rỡ. Nhưng vòng phượng trên tay cô - tín vật đính ước giữa hai nhà - đã khởi động, khiến đàn ông từ năm tuổi trở lên hễ chạm vào cô là xịt máu mũi, đến ông bố của cô mà cũng không tha. Tô Gia Áo phải làm sao để từ bỏ cuộc hôn nhân kỳ lạ mà mình không hề mong muốn này? Làm sao để cô mở khoá quy tắc gia tộc, xướng bài "nam nữ bình đẳng", dâng hiến tình yêu của mình cho nhân loại.…
"Anh chỉ là người điên trong vườn hoa tình áiAnh chỉ là người say bên đường em nhìn thấyEm đi đi người điên không biết nhớVà người say không biết buồn"Mùa đông ở Sa Pa cứ thế bủa vây lấy tôi. Cái lạnh bấu chặt vào da thịt, rét buốt như những lời chưa kịp nói ra. Anh biến mất, chỉ để lại một bức tranh trên giá vẽ, như một vết cứa lên khoảng trống trong lòng tôi. Tôi biết anh sẽ rời đi. Chỉ là, tôi đã hy vọng... Một điều gì đó. Một sự lưu luyến. Một chút lưỡng lự. Nhưng không có. Anh để lại bức tranh, còn tôi để lại chính mình. Tôi đứng đó, nhìn những sắc màu loang lổ, tự hỏi: Có phải tôi đã yêu một kẻ chưa từng dừng chân? Có phải tôi đã yêu mùa đông của anh?…
Vâng, chắc hẳn mọi người đều biết rõ "Bad Life" nó dark đến cỡ nào rồi phải không? Nên là nếu ai không thể chịu nổi thì có thể vào đây để đọc ngoại truyện giống như tui nè (nói vậy thôi chứ tui cũng phải lết được hết chính truyện rồi mới sang phần này được đó)Tóm tắt: Raymond (Bot9) sau khi trải qua bao khổ ải trong suốt 15 năm thì cũng HE với Jerome (Top9). Ngoại truyện sẽ kể về cuộc sống sau này của hai người kể từ lúc bắt đầu rời đi và sống chung với nhau.…
có những người bước qua đời ta nhẹ như một cơn gió,đến khi quay đầu lại, gió đã kịp hóa thành mùa cũ.thanh xuân của tôi không có tiếng pháo hoa,chỉ có nắng đổ nghiêng qua ô cửa lớp học,có mùi phấn vương trên tay áo,và có một ánh nhìn tôi chẳng bao giờ dám chạm.người ấy ngồi sau lưng tôi,khoảng cách chỉ một hơi thở, một tiếng ghế khẽ dịch,nhưng lại xa đến mức cả đời này cũng chẳng thể đến gần.tôi nhớ những buổi sáng ướp sương,ánh nắng lặng lẽ rơi xuống vai áo trắng,những ngày mưa vương, gió len qua khe cửa,và trái tim tôi - run rẩy trong những điều nhỏ nhặt chẳng ai để ý.tôi đã từng nghĩ, chỉ cần im lặng đủ lâu,cảm xúc ấy sẽ tan đi như khói.nhưng càng im lặng, nó càng thấm sâu,như cơn mưa rơi mãi xuống một vết nứt trong lòng.có lẽ, không phải ai cũng cần biết mình từng được yêu như thế nào.bởi đôi khi, một ánh nhìn thôi,đã đủ để người khác viết nên cả một thanh xuân.…
"Em thích chị,.. thích suốt 4 năm trời, từ những bản nhạc đầu tiên cho đến khi chị đứng giữa ánh đèn sân khấu còn em thì chìm trong bóng tối. Chưa từng nói ra, chưa từng đến gần, nhưng cũng chưa từng ngừng thương. Đây là câu chuyện về một người yêu lặng lẽ, yêu đến quên cả lý trí, yêu đến mức chỉ cần chị mỉm cười bấy nhiêu đó cũng đủ để em mang theo nỗi buồn ấy cả đời."…
Tên tác phẩm : Ta Vốn Phúc HậuTác giả : Tuyệt CaThể loại : Hoan hỉ oan gia, tu tiên, điền vănEditor : Lạc Thủy Vô Tâm (Từ Chương 01 - 186) ====Văn án.Lúc Ngọc Mật gặp phải Bao Cốc.......Rốt cuộc là Ngọc Mật lừa gạt Bao Cốc? Hay là Bao Cốc lừa gạt Ngọc Mật đây?Tuyệt ca: không cần tranh cãi, hai ngươi một loại, thuộc tính: hàng kém chất lượng!Thanh Sơn quận yêu ma tác quái, ba năm đại hạn.Ngọc Mật tiên tử đi ngang qua quận Thanh Sơn, lúc xuống trừ yêu quái gặp phải Bao Cốc thấy nàng linh căn sung túc, cho rằng nhặt được bảo vật, nên nhanh chóng lừa về.Ngọc Mật tiên tử trăm triệu không nghĩ tới tìm linh thạch tìm ra Bao Cốc linh căn sung túc cư nhiên bị gọi là tu tiên phế tài thuộc tính "ngũ tạp căn" ! ( suất, đặc biệt kém chất lượng a, có thể trả lại hàng sao?)Bao Cốc thật không ngờ Ngọc Mật tiên tử mang nàng vào nơi gọi là cửa tiên cư nhiên sẽ là hoang sơn dã lĩnh? Nói làm thần tiên đâu? Nói quỳnh lâu ngọc vũ nhà cao cửa rộng linh thảo tiên bảo đâu? Cái gì? Cuộc sống tự gánh vác? Đồ đệ tán dưỡng? Tất cả lương thực trong rừng núi muốn bản thân đi tìm? Môn phái hoang phế như vậy, chưởng môn đại nhân mặc kệ sao? Gì? Chưởng môn mất tích? Vậy sư phụ đâu? Hà Mễ? Sư phụ đang bế sinh tử quan hiện tại không biết sống chết ?Bao Cốc cùng Ngọc Mật đối mặt với nghèo khổ, khổ sư tỷ muội tự lực cánh sinh đi trên con đường tu tiên.....…
Hán Việt: Chi tử ABOTác giả: Nhất Đóa Tiểu Thông HoaSố chương: 129 chươngSơn chi còn gọi là hoa dành dành. Hoa màu trắng tinh khôi, có thể chuyển dần sang vàng nhạt khi héo. Cánh hoa dày, mịn, xếp xoáy như hoa hồng. Hương thơm thanh mát, đặc biệt dễ nhận ra trong không khí mùa hè. Ý nghĩa: - Trung Quốc: Hoa dành dành gắn liền với mùa hè, tuổi thanh xuân, những ký ức vĩnh viễn không thể quay lại.- Nhật Bản: Dành dành được gọi là kuchinashi (口無し), mang nghĩa "không nói", tượng trưng cho tình yêu lặng thầm và bí mật không thể thổ lộ.- Việt Nam: Gắn liền với sự giản dị và chân thành, đôi khi là biểu tượng của nỗi buồn dịu nhẹ.Dịch tới đâu đọc tới đó. Ẻn ẻn Bản dịch có sự hỗ trợ từ AI. Nên nếu thấy lỗi báo tui nha. Mơn mn.…
Diệp Thanh không hiểu được chuyện này. Rõ ràng cô sống rất tốt, không tạo nghiệp.... vì sao lại chết oan? Vì sao đầu thai làm Uchiha? Vạn ác đừng là Uchiha!!! Gia tộc thân nhân khống chuyên đi ngược chết nhau đó..... cho cô ngàn kiếp đừng dính vào!!! Nhưng sao a? Trêu ngươi vui như vậy ư?!#### Lưu ý: OOC, thuộc thể loại đam bách ngôn lẫn lộn, không đi theo toàn bộ nguyên tác, tình tiết có thể bị đảo lộn, nhân vật thuộc sở hữu của Kishimoto.Lấy ý tưởng từ bộ "[ĐN Naruto] Uchiha một đời bình yên" của Ravencrown3107 Non-Couple.…
Tôi hỏi cậuHạnh phúc có màu gì?Tôi hỏi cậuĐau buồn có màu gì?Tôi hỏi cậuLiệu tôi trong mắt cậu có màu gì?Như thế nào mới là màu của yêu thương, như thế nào là màu của cô độc, liệu màu sắc trong mắt tôi và cậu có giống nhau không?…
saigonphantom; Lai Bâng x Quý Jiro note: mình soạn fic này trước khi có sự thay đổi đội hình nên những nhân vật trong fic chỉ xoay quanh vài người thế thôi á.…
Tên truyện: Chậm rãi yêu anh khi hoa tàn cỏ dạiTác giả: Phúc PhễuThể loại: Hiện đại, từ thanh xuân đến đời thường, lãng tử quay đầu, thầm mến, nhẹ nhàng, HESố chương: 16 chươngTình trạng: Đã hoàn 2/2020Giới thiệu:Khi tôi gặp anh,Ánh nắng cũng dần trở nên nhạt màu, cuồng phong như một ông cụ già không hiểu chuyện thích lẩm bẩm bên tai, mực vẽ dường như trở về gam màu nguyên thuỷ của chúng, ngọn rau cải mầm chớm nở âu yếm với cả những cọng cỏ dại bên cạnh,Mọi nguyên tắc đều bị phá vỡ, mọi định kiến đều trở nên vô nghĩa, mọi can đảm đều hèn nhát nấp sau cái vỏ rụt rè.Khi tôi gặp em,Cả thế giới cũng phải ủng hộ chúng tôi đến với nhau.…