Cúc Vạn Thọ
Nhưng anh à, có lẽ từ ngày mai em chỉ còn xem anh như là kỉ niệm đau khổ nhất.© 2021 gwen…
Nhưng anh à, có lẽ từ ngày mai em chỉ còn xem anh như là kỉ niệm đau khổ nhất.© 2021 gwen…
Câu chuyện kể về mặt tối của chàng nam phụ khi thấy người mình yêu về bên người khác và rồi đã có một cô gái khác đến bên cuộc đời của anh ta và khiến anh ta cảm nhận được hơi ấm của tình yêu.Lưu ý:Sẽ có những pha quay xe, phóng nhanh, vượt ẩu nên mong mng cb tinh thần🌝💕…
Cậu ấy...Là hạnh phúc, là khổ đau. Là khờ dại, là trưởng thành.Là yêu thương, là thù hận.Là tất cả, là THANH XUÂN của tôi.…
Trích truyện:Lâu dần, tình cảm của tôi dành cho nó không còn dừng lại ở mức bạn bè đơn thuần. Tôi nhận ra bản thân không tự chủ mà ngắm khuôn mặt tốn gái của nó, trong lòng dâng lên cảm giác đố kị, khó chịu khi trông thấy nó thân thiết với những người con gái khác, quan tâm tới nó hơn bình thường. Chẳng khó để tôi nhận ra rằng: TÔI THÍCH PHAN HOÀNG THIÊN!Cre bìa: Pinterest…
Đơn phương là đau khổ . Đơn phương là bi ai . Đơn phương cũng là hạnh phúc . Đơn phương là như thế đó . Dù buồn , dù vui , hạnh phúc hay đau lòng chúng ta vẫn kiên cố nhìn người ấy dù biết chúng ta sẽ chẳng đi về đâu Thích một người ta có thể thuận trời , thuận đất nhưng không thể thuận theo chính mình .…
" Em yêu là ai? Không phải anh đã nói sau chia tay em sẽ không yêu thêm ai sao? "Anh nhân viên bé nhỏ tên N & Em giám đốc tinh ranh tên K là người yêu cũ. Hẹn hò chốn công sở 🤷♀️Tóm lại là những gì ngọt ngào đều cần thời gian.cp: Khoared (Khoa!top ; Red!bot) - SGPoneshort 🫶🏻‼️warning:- văn phong dở- không có thật, không có thật, không có thật (quan trọng nên nhắc 3 lần)- không mang lên mạng xã hội+ không phải cp mà bạn đu => out ngay+ không phải thể loại bạn thích => out ngay+ bạn thấy truyện dở => out ngay-nếu có nhận xét xin hãy nhẹ nhàng tình cảm 🥹chuc cac ban co trai nghiem doc fanfic vui ve 🫶🏻…
Cp: •Mắt Mèo x Đu ĐủLuu y !+ Đây là "lần đầu" của mình ><+ Truyện mình viết chủ yếu tùy thuộc vào tâm trạng -,-+ Mình nghĩ tới đâu thì viết tới đó (hoặc ít hơn)+ Trong lúc mình viết nhiều cái mình không nghĩ nó sẽ có ngoài đời hihi+ Mình viết bằng điện thoại 🥲+ Mình viết cho vui, nên mình vui thì mình ra chap mới+ Truyện mình viết tốt nhất bạn nên vứt não trước khi đọc.…
Điều gì khiến anh cảm thấy sợ hãi? Là khi nhìn thấy em dần trở nên xa lạ.…
Mối tình đầu của tôi không lộng lẫy, không hào nhoáng mà cũng chẳng sang chảnh như ai. Nó cũng không quá đau thương bi lụy mà cũng chẳng quá màu hồng. Nói chung là tôi có một tình yêu nhạt nhòa hơn mức tưởng tượng... Thanh xuân vụt qua như một cơn gió thoảng, để lại nhiều mảnh cảm xúc khác lạ - những mảnh vỡ không hoàn hảo..."Pháo hoa ấy, rực rỡ khoe sắc trên vùng trời cao rộng để rồi phút chốc lại tan biến. Đó cũng chính là thanh xuân, là những năm tháng vô tư tuổi trẻ chỉ cần chớp mắt là vụt qua như gió... Mà cũng tựa như cô ấy, đến rồi lại đi mà chẳng ngoái đầu nhìn lại...""Mày yêu xong trở nên văn thơ phết nhờ." Tôi cố nghĩ ra một câu gì đó thật bá đạo, thật vui để cậu cười, để trấn an cậu. Trái tim tôi trĩu nặng. Điều tôi mong muốn trước giờ thế mà sao lại buồn thế. Có lẽ tôi chẳng giỏi xoa dịu người khác như cậu..."Ừ, tao nghĩ tao sẽ đi một thời gian." Đây là khi một con designer dở hơi lấn sân sang viết truyện:)) Truyện đầu tay của tui, còn nhiều thiếu sót, mong mọi người đừng chê và hãy góp ý cho tui nha!29/1/2023🇲 🇮 🇪 🇹 🇴 🇲…
Author: NOWDisclaimer: nhân vật hoàn toàn thuộc về tác giảCategory/Genre: HE hay SE là tùy vào cảm nhận của readersRating: [K+]Status: CompletedLength: tạm gọi là one-shotAu's note: Truyện được viết ra trong lúc tâm trí tác giả bị rối loạn. Anw, có thể nó sẽ không hay đâu. Dù sao thì, hãy cứ đọc và cảm nhận. Cảm ơn và chúc vui!…
Cuộc sống của tôi đang vốn bình yên đúng như tên gọi của chính mình An NhiênThế nhưng mỗi việc vốn là do ý trời, có lẽ do cuộc sống tôi quá yên bình Nên họ đã đệm thêm một nốt nhạc Một nốt nhạc khiến tôi mãi khắc vào tim…
mình thèm fic của chenghao quá rồi…
Sau chuỗi ngày mệt mỏi nghiêng cánh ô che dòng cảm xúc, che đi giọt nước mắt lăn dài nơi khóe mi, dường như... em đã không còn đau nữa rồi.____Phương Tử Du là một chàng sinh viên vừa tốt nghiệp chuyên ngành văn học, để cảm nhận chân thực hơn về cuộc sống sau bao năm miệt mài đèn sách, đồng thời tìm nguồn cảm hứng cho tác phẩm mới của mình, cậu quyết định tham gia một đoàn tình nguyện ngắn hạn, trở thành giáo viên tạm thời nơi vùng núi xa xăm phía Bắc. Tại đây, Tử Du gặp lại mối tình đơn phương dang dở của mình - Trần Hạ Vũ - người mà cậu vừa tỏ tình thất bại cách đây không lâu.Dù Hạ Vũ tỏ ra bài xích vì cho rằng cậu theo đuôi mình đến tận non cao, nhưng Tử Du vẫn hăng hái bắt đầu hành trình cưa đổ hắn từ đầu, song song với đó là những câu chuyện về chuyến hành trình mang con chữ đến bản cao cho các em nhỏ miền núi hẻo lánh.Từ núi non trùng điệp, nơi cỏ cây xanh mướt cùng mùi thơm lúa mới của ruộng bậc thang, đến chốn đô thị phồn hoa tấp nập, nơi quá khứ chưa từng ngủ yên lần nữa vây lấy tâm hồn người thương tổn. Tình yêu, lý tưởng, định kiến cùng những nỗi sợ sâu thẳm nơi tâm hồn, liệu họ có vượt qua tất cả ranh giới để chạm đến linh hồn nhau?____Về cái tên Phương Tử Du: Tử Du là con lai Việt - Đài, cậu theo họ mẹ và có khoảng thời gian sinh sống ở Đài trong thời thơ ấu, sẽ được tiết lộ cụ thể trong truyện.…
Chuỗi ngày nhớ lại những tình cảm trong quá khứ và đang tồn đọng hiện nay với anh.Đơn giản là nhật kí cảm xúc khi nhớ về anh.…
Thật sự đây là blog cá nhân của tớ, nói lên những cảm xúc tớ mỗi ngày nên mong mọi người ủng hộ tớ ❤️Meownotes gồm có quotes, thính và thơ💜Những phần có 💫 là những bài thơ tớ viết>
tôi không khóc cũng không cảm thấy buồnchỉ cảm lòng tôi đã trống vắng vài phần…
DickDami, Dami với ai đó khácUp lên đây đọc cho dễ thôi :v…
Tám năm... Vì anh em bỏ ra tám năm thanh xuân... Vì yêu anh, em cố chấp tám năm... Vì mong muốn được bên anh, em bướng bỉnh 8 năm... Em bỏ ra tám năm với hy vọng anh sẽ vì em mà trái tim chậm đi một nhịp... Dù chỉ là thoáng qua... Em đã dùng tám năm thanh xuân cá cược... Dùng tám năm chịu đựng đau khổ với mong muốn sẽ có được tình yêu của anh... Nhưng giờ em thua rồi... Khi anh đưa cho em chiếc thiệp đỏ kia... Em hiểu... Em đã thua mất rồi... Phải chăng đoạn tình cảm này của em rất ngốc nghếch? Phải chăng em quá ngốc nghếch khi tin rằng anh sẽ vì em mà chậm mất một nhịp tim dù chỉ thoáng qua?------------------_____________________-------------------- Đây là oneshort đầu tay , nhiều sạn lắm lỗi nên cầu gạch đá :)))…
Đây là một câu chuyện về tình yêu học đường nhưng không phải là giữa nam và nữ. Mà là giữa nữ và nữ. Liệu nhân vật chính có thể tỏ tình thành công hay không ? Hay là thất bại ? Mời các bạn theo dõi truyện nhé.P/s: Đây là truyện đầu tay do chính mình viết. Cũng là truyện nói về mình lúc mình học cấp 2. Mong mọi người đóng góp ý kiến để mình có thể tạo ra những mẫu truyện hay hơn nhé.…