Điền Gia Thụy& Lâm Tử Diệp.Có ngược có ngọt.Truyện được cập nhật vào thứ 2 hàng tuần.Vì có em ở phía sau lưng nên anh mới thản nhiên quay lưng về em. Bởi vì có em phía sau nên anh mới cảm thấy an toàn.Vì có em bên cạnh nên anh mới trân trọng từng phút từng giây. Chỉ đáng tiếc đời người ngắn ngủi. Chớp mắt cái đã lạc mất nhau, thế giới quá rộng lớn còn anh quá nhỏ bé, còn em như ngọc bị chìm xâu dưới đáy đại dương. Anh mất rất rất nhiều thời gian để học bơi, cũng mất rất nhiều thời gian để có thể lặng xâu dưới đáy biển. Chỉ đáng tiếc lúc anh lặng xuống đáy biển thì em đã được người khác trân quý trong tay, nâng niu mà bảo vệ. Bảo vệ em khỏi bị trầy sước, khỏi bị rơi lệ.Châu xa rơi lệ !…
Thể loại: đam mỹ, ngược ngọt, sinh tử văn, HECouple chính: Ly Luân x Chu YếmCouple phụ: Cửu x LỗiNote: sẽ xuất hiện nhiều nhân vật mới để tăng tình huống và tuyến tình cảm của truyệnTuyến tình cảm: Ly Chu, Văn Chu, Trác Chu, Cửu Lỗi, Trác Cửu ( yêu hận tình thù đang xen )Diễn biến sau Đại Mộng Quy Ly, mạch không theo cốt truyện chính trong phim - truyện, tình tiết sửa đổi nhiềuChu Yếm còn sống, Ly Luân cũng còn sống.Nếu ngươi biết rằng, mạng sống mà ngươi liều mạng để cứu, chính là của Chu Yếm - kẻ đã chết ngay trong ngày ngươi cứu hắn, ngươi có thất vọng lắm không? Ly Luân... Đại Hoang còn có ta, ngươi có thể yên tâm rồi... Duyên phận giữa ta và ngươi chưa dứt, nhất định sẽ có ngày tái ngộ.…
Ba năm tuyết trắng phủ kín, ba năm hoa đào đua nở, Anh Lỗi lặng lẽ ở bên Bạch Cửu tại miếu Sơn Thần, cùng trải qua ba năm ngắn ngủi mà tưởng dài tựa cả một đời. Ngày Bạch Cửu tròn hai mươi tuổi, ánh nắng ngoài cửa sổ rực rỡ đến chói mắt, tiếng ve râm ran ngân nga khắp núi rừng báo hiệu mùa hạ đã về. Nhưng bên trong gian phòng nhỏ, lại lạnh lẽo như hàn băng, tựa hồ mọi hơi ấm đều bị đông cứng bởi một định mệnh không thể lay chuyển.-------Author: 见青山Trans + beta: Meow Meow磕CP ❌ ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ CẤM REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ❌…
Tên: Tịch Diệt Sinh HoaCouple: Anh Lỗi x Bạch CửuTác giả: Kha NguyệtY bản thân là sự kết hợp giữa ba huyết mạch nhân, thần, yêu, có dòng máu hồi sinh sự sống. Tưởng chừng đã chôn mình trong ngọn lửa phượng hoàng năm ấy, nhưng chính huyết mạch thần mộc đã giúp y nhìn thấy ánh sáng mặt trời một lần nữa. Nhưng Anh Lỗi hắn phải làm sao đây? Thân là Lục Ngô, sơn thần một núi, vậy mà giờ đây, nguyên thần vỡ nát, hóa thành tro bụi, chẳng thể hồi sinh.…
Tui mê cp này lắm nên tổng hợp riêng fanfic cặp này. Tui thích kèo niên hạ hơn niên thượng:)))Tên cp: Bạch Lý Thiêu Dực (Bạch Cửu × Trác Dực Thần)Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả. Link truyện sẽ được gắn ở phần đầu chương.…
-"Ngươi... là A Yếm?" Thiếu niên lập tức gật đầu, mái tóc trắng dài khẽ lay động, đôi mắt đỏ long lanh tựa sao trời phản chiếu mặt nước. Y chu môi, giọng nhỏ nhẹ thầm thì: -"Còn giận ta?" Ly Luân khựng lại. Đôi mắt hắn trầm xuống, hàng mi dài phủ bóng, che đi cảm xúc sâu thẳm trong lòng. Giận sao? Hắn sao dám giận ai? Hắn nào có tư cách mà giận? Hắn cười nhạt, giọng nói lạnh lẽo như cơn gió đêm: -"Ly Luân ta không dám giận ai cả... ta không có tư cách." Hắn cúi mặt xuống, nhưng giây tiếp theo đã bị một vòng tay nhỏ nhắn ôm chặt lấy. Chu Yếm ôm hắn thật chặt, vùi mặt vào hõm vai hắn, hơi thở ấm nóng phả nhẹ bên cổ. -"A Ly không vui, ta cũng không vui..." Thanh âm Chu Yếm nhỏ nhẹ nhưng kiên định, mang theo chút ủy khuất xen lẫn đau lòng. Ly Luân cứng người. Hắn ngồi bất động, mặc cho Chu Yếm dán chặt vào người mình. Mùi hương quen thuộc bao phủ lấy hắn, là mùi hương thanh sạch, tinh nghịch mà hắn đã từng quen thuộc đến mức khắc vào xương tủy. Từ bao giờ rồi? Bao lâu rồi hắn chưa từng chạm vào y như thế này? Hắn vẫn nghĩ mình chỉ là một gốc cây hòe ngốc nghếch, một khi đã buông tay thì sẽ không bao giờ có cơ hội quay lại. Nhưng bây giờ, tiểu bạch hầu ngày nào đang nằm trong lòng hắn, ngọt ngào mà gọi hắn là A Ly, ngoan ngoãn mà làm nũng, vẫn bá đạo mà quấn lấy hắn như trước. Chu Yếm không đổi. Chỉ có hắn... là đã không còn như xưa ư?.…
Fanfic viết về kiếp sau của Anh Lỗi Bạch Cửu. Một lần nọ, tiểu đầu bếp nức tiếng muôn phương chợt nhặt về một tiểu cô nương, giữa đêm tuyết lạnh lẽo. Như một nhân duyên kỳ lạ, sự cô đơn trong trái tim người vô tình được mặt trời soi chiếu, cảm nhận được sự ấm áp lâu không thể tìm thấy từ nhân gian...…
Tác giả: halaystudio aka Bài tập của Lâm Tử DiệpTag: Đồng nhân ĐMQL, đam mỹ, chủ thụ, tình cảm, HE, hệ thống, xuyên qua, nhẹ nhàng. VĂN ÁNBạch Cửu là một trong hàng ngàn người được hệ thống lựa chọn để làm nhiệm vụ, sau khi hoàn thành sẽ được chủ thần thực hiện nguyện ước, đến thẳng thế giới thứ 10 làm nhiệm vụ lần cuối cùng thì thế giới sụp đổ. Ở thế giới mới bắt đầu sắm vai làm đủ mọi cách sửa lại tình tiết cốt truyện, thúc đẩy tình yêu của nam nữ chính.Người khác xuyên làm nhiệm vụ: Bàn tay vàng, hệ thống bảo kê, đánh đâu thắng đó.Bạch Cửu xuyên làm nhiệm vụ: Vai phụ, pháo hôi, phản diện cái gì cũng phải làm, hệ thống là cái máy nói, đánh đâu nguy cơ rớt đài chỗ đó,không làm gì phiền phức cũng tự kéo đến.Nam chính thứ 1 - Anh Lỗi: "Tiểu Cửu, ngươi còn muốn bỏ ta đi đâu?"Nam chính thứ 2 - Trác Dực Thần: "Ta đường đường là Xà Thần Yêu Chủ mà đi thích một người lai tạp giữa nhân tộc và thụ yêu sao?, nực cười!"Bạch Cửu :"Sao hết người này đến người kia đều không làm theo kịch bản vậy!" LƯU Ý:1.Cốt truyện được bịa hoàn toàn thuộc về mình, không cho phép mang đi và chuyển ver. Chỉ đăng ở Wattpad và TYT.2.Lấy cảm hứng từ nhân vật gốc của phim Đại Mộng Quy Ly, bộ hình đăng tải trên weibo của ba diễn viên phim là Lâm Tử Diệp, Từ Chấn Hiên, Điền Gia Thụy và bài hát 爱人错过 - Vụt mất người mình yêu.3.Chắc chắn có OOC! *out of character. 4.Chỉ toàn là về tình yêu, đọc giải trí, không cần dùng quá nhiều não.…
"Nguyệt Tận Lưu Quang" mang ý nghĩa sâu sắc và giàu chất thơ:"Nguyệt Tận": Khi trăng tàn, ánh sáng dần mờ nhạt, tượng trưng cho những khoảnh khắc cuối cùng hoặc giai đoạn tưởng chừng như tuyệt vọng, mất mát."Lưu Quang": Dù trăng đã tàn, ánh sáng vẫn còn lưu lại, ám chỉ hy vọng, tình yêu hoặc cảm xúc vẫn còn tồn tại dù trải qua bao nhiêu khó khăn.Tên truyện này thể hiện sự trân quý những gì còn sót lại, đặc biệt khi tình yêu tưởng chừng đã mất nhưng hóa ra vẫn luôn tồn tại, để rồi cuối cùng hai người tìm lại nhau. Nó rất phù hợp với nội dung câu chuyện về tình yêu nhận ra muộn màng nhưng không quá trễ.…
Út Hiên, cái thằng công tử bột của nhà họ Từ cuối cùng cũng được về quê ngoại của nó___Ở đây, nó gặp Tử Diệp, một cậu trai 19 tuổi, hoạt bát, thông minh mà cũng...hơi quậy chút ___Nó với Diệp làm quen từ bữa mẹ nó dẫn nó qua chào hỏi bên nhà mẹ Diệp___Từ ngày quen Diệp, nó bắt đầu phá phách, cũng từ đó, nhiều chuyện xảy ra___…