[Đại Vu Nghiên Gia] Đau Rát
Nếu thù hận có thể giúp cậu quên đi, tôi mong cậu hận tôi đến tận xương tuỷ.Đại Vu Nghiên GiaTrịnh Tú NghiênVu Văn Văn…
Nếu thù hận có thể giúp cậu quên đi, tôi mong cậu hận tôi đến tận xương tuỷ.Đại Vu Nghiên GiaTrịnh Tú NghiênVu Văn Văn…
「tuần lễ sóc mầm」bởi 花warning: ooc.…
nội dung y như tiêu đề truyện…
Em phải lòng cô ấy từ lâu rồiNhưng sau ngần ấy năm, cô ấy lại chẳng thể nhớ emVậy cũng không saoEm sẽ theo đuổi cô ấy lại từ đầuVu Văn Văn, mình nói cho cậu biết, mình chính là thích cậu, từ rất lâu rất lâu rất lâu rồi!…
"Em theo cậu từ lúc còn nhỏ, mai này lớn rồi... cậu có còn thương em như xưa không?"Từ một cậu bé mồ côi tám tuổi, Trần Anh Khoa được phú ông Nguyễn đưa về nhà nuôi nấng, cho học chữ và theo hầu bên cạnh cậu cả Nguyễn Huỳnh Sơn - con trai độc nhất trong nhà. Hai đứa nhỏ, một người áo lụa con quan, một kẻ chân đất quê nghèo, thế mà gắn bó với nhau từ thuở còn bi bô.Huỳnh Sơn hơn Khoa hai tuổi, luôn miệng ghẹo trêu nhưng lại cưng chiều đến mức không ai chạm vào Khoa được. Từ thơ ấu ngây thơ, thiếu thời biết hờn dỗi, cho đến những ngày trưởng thành, tình cảm giữa "cậu cả" và "em Khoa" dần đổi màu.Dưới mái nhà phú ông Nguyễn, trong bao năm tháng từ làng Muồi đến khi bước chân ra Sài thành, họ lớn lên cùng nhau. Từ những trò nghịch ngợm vô tư đến cái siết tay lặng lẽ khi đã khôn lớn, cuối cùng... tình thương ấy sẽ hóa thành tình yêu, hay vẫn mãi chỉ dừng ở hai tiếng "cậu - em"?cre id : tui 🥰…
Lời tựa:Cung Thượng Giác như một rễ cây bén sâu, gốc cây vững chãi gánh vác lặng thầm. Khoác lên mình vỏ bọc xù xì, nhưng kiên cường hơn cả, không ai hỏi chàng mong muốn điều gì, cũng không ai hỏi chàng có mệt hay không. Tâm người đàn ông như biển rộng bao lạ, thăm thẳm không thấy bờ. Không ai dám bước tới, không ai dám rọi đèn. Vậy nên không ai biết trái tim ấy có bao nhiêu sâu sắc, có bao nhiêu dịu dàng. ***'Mặc Đế' sẽ được viết dựa theo 90% cốt truyện gốc của Vân Chi Vũ để giữ nguyên nhân vật mà mình yêu thích này, nhưng sẽ được phát triển theo chiều hướng khác đi một chút để thoả mãn lòng riêng thôi. Lâu lắm rồi mới chắp bút viết một cái gì đó, mong sẽ được mọi người đón nhận! 🙏😊🌷ukiyo🌷#CungThượngGiác #ThượngQuanThiển #CungViễnChuỷ #DạSắcThượngThiển #VânChiVũ…
Tên gốc: 云之羽:焕霓裳 Tác giả: 楚蔑Nguồn: ihuaben…
Tên truyện: Đôi Mắt Hoàng Kim Tác giả: Hải Thị Thận Lâu Thể loại: Snarry, đam mỹ, cường x cường, sinh tử, HE Văn án: Snape si mê một Harry không có đôi mắt của Lily. Mở bát đầu năm con mồn lèo. Chúc mọi người đọc vui. Mọi bản quyền nhân vật đều thuộc về tác giả J. K. Rowling…
Những năm tháng hai mươi tuổi, Lee Jeno có quan niệm rất rõ ràng về thành công. Rằng chỉ có nỗ lực của bản thân mới không phản bội bản thân, và rằng nỗ lực càng lớn, thành công càng lớn. Có một trí tuệ đủ để tin tưởng vào bản thân và một nền móng sự nghiệp vững vàng là điều quan trọng nhất. Trừ những thứ đó ra, tuổi hai mươi không nên dùng cho điều gì khác hơn.Những năm hai mươi tuổi, Na Jaemin vẫn còn đầy tình yêu. Cậu bao dung với cả thế giới, bao dung nhất với Jeno, luôn tìm được lý do để giải thích vì sao mình cần đủ tình cảm cho cả hai, vì sao Jeno không cần cố gắng mỉm cười trong những khung hình kỉ niệm.Hai người bọn họ, ai cũng đúng. Không có đúng người sai thời điểm, mọi thứ diễn ra luôn là đúng thời điểm, nên những tảng băng năm hai mươi tuổi của bọn họ cứ thế dần lướt qua nhau.Khối băng Na Jaemin tan vào giữa lòng đại dương.Khối băng Lee Jeno ngày càng vĩ đại hơn, tiến về phía Bắc cực, không mặt trời nào thiêu cháy được.--Fic được viết năm 2019 - 2020, sẽ tiếp tục cập nhật ở tài khoản wattpad này.…
Giải Vũ Thần vì chấn hưng Giải gia, đồng thời truy tìm Trấn Thiên Tỉ, đã thuê Hắc Hạt Tử làm cộng sự. Ban đầu chỉ là đóng kịch che mắt thiên hạ, ai ngờ từng chút thân cận, từng lần cùng nhau vượt hiểm, đã khiến vở kịch ấy hóa thành thật tình.Hai người kề vai sát cánh, trải qua chia ly tử biệt, cuối cùng cũng tu thành chính quả.Hắc Hạt Tử vì Giải Vũ Thần mà điểm thiên đăng, xông núi đao biển lửa, nam tử khí khái quả thực bộc lộ đến cực hạn...…
Bỗng dưng xuất hiện ở thế giới khác, hình như tôi đã bị cuốn vô một đợt triệu hồi Anh hùng. Tất nhiên, tôi không phải là Anh hùng mà là một người khác......và trong lúc thận trọng và lo sợ những tiến triển có phần rập khuôn thường thấy, tôi bị cuốn vào vòng xoáy của chiến tranh... hoặc không.Ma Vương ư? Đã bị đánh bại cả ngàn năm trước rồi. Anh hùng ư? Chỉ là nhân vật chính của lễ hội thôi. Quý tộc thì sao? Họ chăm sóc chúng tôi rất tận tình. Ma tộc? Họ có một mối quan hệ rất tốt với con người. Chiến tranh á? Lần cuối 800 năm trước. Quái vật? Hội và Hiệp sĩ Đoàn lo rồi. Quay lại Trái Đất? Gần như không có bất kì rủi ro nào.Vậy giờ tôi nên làm gì? Tôi sẽ tận hưởng cuộc sống ở thế giới khác nhiều nhất có thể, như là trao đổi văn hóa hay thưởng ngoạn, và sau khi trải nghiệm hết lễ hội 10 năm có một này... tôi sẽ có thể về nhà cách an toàn.Thế giới khác--đang ở thời bình.Thế giới yên bình này là nơi trú ngụ của ba tộc, Ma tộc sở hữu Tinh Linh Ma Pháp, Thần tộc sở hữu Thánh Ma Pháp, và Nhân tộc. Cả ba tộc đều sống hòa thuận với nhau, mỗi người đều sống một cuộc sống thật ấm no và hạnh phúc.Nhưng mặc dù tôi đã cầu cho được sống yên bình trong khoảng một năm trước khi quay về, vì lí do gì đó, những gánh nặng của thế giới này cứ luẩn quẩn quanh tôi và......…
Tác giả: Hải Tảo Đại VươngEditor: Mình rất thích bộ truyện này nhưng nhà dịch chưa edit phiên ngoại nên mình tự edit tự đọc và chia sẻ với mọi người. Mình edit dựa vào bản dịch của wiki có thể sẽ không hoàn toàn chính xác, ai không thích xin bỏ qua.…
'Nở rộ trên đồng cỏ kia một bông hoa nhỏ,và tên nó là Erika.' ❀ ❀ ❀Bối cảnh: Đức, Đệ Nhị Thế chiến. Thể loại: Spanking stories, family, hư cấu, cảm hứng lịch sử. Vui lòng lưu ý.Bìa: Татьяна Лившиц / Tatiana LivshitsSource: shishkin-gallery.ru (Đã cin)…
Chỉ cần trở về quá khứ, chúng ta sẽ lại là dáng vẻ ban sơ nhất ấy, hoặc ngây thơ, hoặc hồn nhiên.Hắc Nhãn Kính trọng sinh, trở lại khoảnh khắc lần đầu tiên gặp Giải Vũ Thần, câu chuyện khởi động lại, khi màn sương được vén lên, chấp niệm giấu sâu trong tim cũng theo đó nổi lên mặt nước.Lần này, hắn nhìn Giải Vũ Thần, trong lòng chậm rãi sinh ra một kế hoạch-"Hành động săn hoa".Nhiều năm sau, bụi trần lắng xuống.Trên giang hồ người người đều truyền nhau rằng, Hắc Nhãn Kính thật có bản lĩnh, lại có thể dựa dẫm được vào một Giải đương gia trẻ tuổi, giàu có.Mãi đến khi lời đồn lan đến tai Giải Vũ Thần, anh chỉ nhàn nhạt cười một tiếng, mang theo ẩn ý sâu xa.Tựa như tất cả mọi người đều đã quên mất-vị đương gia từ tám tuổi ấy, từ đầu đến cuối, chưa từng là con mồi. ---- by: 舒欧欧…
Dưới màn quyền lực, đâu chốn nương thân? Giữa dòng li hận, tình nào chân thực? Gặp gỡ người, không phải ước nguyện của ta. Đã gặp gỡ, xin chong theo ngọn đèn, cùng ta thắp sáng nơi này địa ngục cẩm tú gấm hoa. Kể cố sự Tây Tấn Lục Cơ. Lục Bình Nguyên bại ở Hà Kiều, thêm Lô Chí gièm pha vu hại mà mang tội tru diệt. Trên pháp trường đã than: 'Nay muốn nghe lại tiếng hạc quê nhà Hoa Đình, nhưng nào còn được nữa!'" Nghe hạc kêu Hoa Đình, quay đầu khắc khoải chuyện cũ người xưa, dòng đời cuồn cuộn, nhân sinh vô thường. '為君垂涕君知否? 千古華亭鶴自飛.' Vị quân thuỳ thế, quân tri phủ? Thiên cổ hoa đình hạc tự phi.(Vì quân rơi lệ, quân có biết? Thiên cổ hoa đình hạc vẫn bay.)[Tổng hợp đoản văn trên Lofter và vài nền tảng khác về hai nhân vật phụ tử trong bộ truyện/phim gốc 'Hạc lệ hoa đình'. Các đoản văn edit chưa được sự cho phép của tác giả]…
CP chính: Hắc HoaCP phụ: Hiểu Trác, Bình TàMột vụ án bí ẩn khiến hai người lần đầu gặp mặt - Hắc Hạt Tử và Giải Vũ Thần - vô tình bị cuốn vào một cục diện đầy rối rắm. Môi trường hoàn toàn xa lạ, thế cuộc ngấm ngầm biến động, họ buộc phải hợp tác để tìm đường thoát thân.Sau khi trở về, những manh mối dần dần trở nên rõ ràng, nhưng thứ đang chờ họ phía sau lại không biết là một vũng lầy sâu hơn hay là bụi trần đã lắng xuống...Càng tiến gần đến sự thật, mối quan hệ giữa hai người cũng đang âm thầm biến đổi... ------by : 秋白如诗*******P/s: Hắc Hoa gặp nhau lần đầu ở một ngôi mộ tại Việt Nam , ai không thích có thể bỏ qua nhé !! Tuyến thời gian theo như lời Ngô Tà là chưa đủ tuổi kết hôn :))…
a textfic for 🐰🦫🐺🐱🐵🌳cợt nhả, lói tục chửi bậyđừng mang đi đâu cả, tác giả biết cắn ><…
Giải Vũ Thần tám tuổi đã phải gánh vác gia đình, từng bước đi qua gió sương, mỗi dấu chân đều nhuốm gian nan.Cậu là quý nhân trong mắt người khác, nhưng chưa bao giờ xem bản thân là người đáng được trân trọng.Cậu tựa như một đoá hoa mỏng manh trước gió, lại có nội tâm vững vàng như thépCũng có khi nhìn vào, cậu tưởng như kiên cường vô hạn, nhưng ẩn sâu bên trong lại là nỗi cô độc dễ vỡ vụn.Bên cạnh cậu thật sự cần một người như vậy - một người hiểu cậu, trân trọng cậu, ủng hộ cậu, chăm sóc được cho cậu và đủ mạnh mẽ để có thể sát cánh chiến đấu cùng cậu.Hắc gia: "Từ nay về sau, tôi sẽ là quý nhân của cậu."****Ngoại truyện tuyến nhánh sau sự kiện La Bố Bạc trong Tiểu Bút Ký, vừa khám phá bí ẩn vừa phát cẩu lương suốt chặng đường.Chủ đề chính: khám phá bí mật, cường x cường P/s: nối tiếp Hắc Hoa của Chung Cực Bút Ký ----by: 淡烟疏雨黄昏…
*Đã xem nhiều đoạn Ngô tiểu cẩu bất ngờ bị nhồi cơm chó Hắc Hoa, quyết tâm để Ngô tiểu cẩu của chúng ta cũng làm người hỗ trợ đẩy thuyền một lần!*Ngọt ngào và ngược tâm.…
[18+]" Không nhắc đến chuyện đã qua, ta chỉ muốn biết một chuyện, nếu như hiện tại cho cô thêm một cơ hội, cô vẫn sẽ phản bội ca ca ta sao?""Cô yêu huynh ấy không?"Phản bội? Nàng đã từng phản bội chưa? Nàng tự cho rằng mình chưa từng phản bội hắn. Bởi vì đứng trên lập trường khác nhau, bọn họ chưa từng thật lòng. Lấy đâu ra phản bội?Về vấn đề tình cảm nam nữ, nàng chưa từng có nam nhân khác, từ đầu đến cuối chỉ thuộc về hắn. Bởi vậy,có tính là phản bội hay không?Về tình yêu, nàng rất đau. Đau đến mức nàng không dám, đau đến không hiểu nổi. Vậy có tính là yêu không?Nàng không biết trả lời như thế nào, chỉ có thể lặng im. "...""Bỏ đi"" Ta không biết như thế nào được tính là phản bội. Cũng không biết như thế này có phải là yêu hay không. Nhưng ta không muốn chàng ấy chết, chỉ muốn chàng ấy có một cuộc sống tốt"" Mong chàng, mùa đông ấm áp, mùa xuân không lạnh"" Mong chàng, trời tối có đèn, trời mưa có dù"" Mong chàng, không còn cô đơn một mình, có người nhà ở bên"" Mong chàng, nụ cười sẽ luôn ở trên gương mặt"" Mong chàng, dù muộn như thế nào, vẫn sẽ còn một ngọn đèn chỉ vì chàng mà sáng"" Mong chàng, khi đau khổ, khi mệt mỏi, khi bị thương sẽ có người bên cạnh chàng. Chứ không còn ở một góc nào đó đơn độc một mình, lặng lẽ tự liếm vết thương"Mong... thời gian có thể chậm lại. Mong... bạn bè không rời xa. Mong... thế giới không có Vô Phong, không có Cung Môn. Mong... đời này có thể bên nhau bạc đầu.…